Ông xã thần bí không thấy mặt full

Chương 242: Mẹ Tăng

Trước Sau

break

Chương 242: Mẹ Tăng

Editor: May

 

 Ngày hôm sau, là hội nghị đầu tiên Kỳ Thịnh và Doãn Thị hợp tác với nhau, vì chăm sóc Duy Nhất, mời dự họp ở Kỳ Thịnh.

 

 Ông Doãn và anh em nhà họ Doãn đều đến, thay vì nói là họp, không bằng nói là gia đình tụ hội.

 

 Lãnh Ngạn rất khách khí với ông Doãn, đưa tay mời ông ghế trên, "Bác trai, mời ngồi."

 

 Ông Doãn rất vui mừng nhìn Lãnh Ngạn, Doãn Tiêu Trác nổi lên vui đùa, "Không phải ông vẫn luôn cảm thấy con nhà họ Lãnh tốt hơn nhà mình ư? Hiện tại tốt lắm, thực thành con của mình rồi!"

 

 Lời nói này tiến vào trong tâm khảm ông Doãn, vui vẻ cười toe tóe, Doãn Tử Nhiên không âm không dương nói một câu, "Lãnh Ngạn, chú phải kêu anh là anh trai mới đúng!"

 

 "Bỏ đi! Không lớn không nhỏ, tuổi Lãnh Ngạn người ta lớn bằng ảnh cả của cháu đó!" Ông Doãn mắng Doãn Tử Nhiên một câu.

 

 "Sắp xếp thứ tự lớn hơn chú nhà, không phải anh lớn hơn Duy Nhất ư?" Doãn Tử Nhiên không phục.

 

 Lãnh Ngạn nhìn nhìn Duy Nhất, chính là cười mà không đáp.

 

 Duy Nhất vốn ngồi ở bên người Lãnh Ngạn, đột nhiên đứng lên, mặt âm trầm, "Người một nhà các người chậm rãi ôn chuyện, thứ không phụng bồi!" Nói xong mở cửa ra liền đi ra ngoài.

 

 Không khí nhất thời xấu hổ, Doãn Tử Nhiên định đuổi theo cô, bị Lãnh Ngạn ngăn lại, "Tôi đi xem, các người họp trước đi!"

 

 Ở trên sô pha lớn trong văn phòng anh, anh thật sự tìm được Duy Nhất rồi, gần đây càng ngày càng lười, trừ bỏ nằm vẫn là nằm.

 

 Anh cười cưng chiều một tiếng, tiến lên ôm lấy cô, "Lập tức sắp làm mẹ, sao vẫn là tính tình đứa nhỏ?"

 

 "Ai tính tình đứa nhỏ? Em chính là không muốn nhìn thấy ông ta! Anh thích làm con của ông ta, anh đi làm đi! Không làm người tốt, lại muốn nhận giặc làm cha!" Duy Nhất chải chải tóc, không để ý tới anh.

 

 Anh không khỏi buồn cười, "Cái gì gọi là nhận giặc làm cha? Dùng từ loạn! Cho anh một chút mặt mũi, đi qua! Hửm?"

 

 "Không đi được không! Ai tới cầu xin thì em cũng sẽ không tha thứ cho ông ta! Hai mươi năm chẳng quan tâm với mẹ và em, mặc cho chúng ta tự sinh tự diệt! Người như vậy, em có thể tha thứ sao?" Duy Nhất càng nói càng tức.

 

 "Nhưng không phải Doãn Tử Nhiên đã nói cho em biết đó là một hiểu lầm à?" Lãnh Ngạn xoay mặt cô lại, để cô đối diện với mình.

 

 "Hiểu lầm thì như thế nào?" Hốc mắt Duy Nhất đỏ lên, "Nếu thực có tình cảm với chúng ta, cho dù có hiểu lầm cũng tới tìm chúng ta, đây là bản năng tình thân thôi! Ví dụ như anh, thời điểm giữa chúng ta có hiểu lầm, anh vẫn đối tốt với em như vậy, hoàn toàn khác với ông ấy thôi!"

 

 Lãnh Ngạn ít khi nghe được Duy Nhất khích lệ, nhất thời đắc ý, "Nhưng người tốt giống như chồng em vậy, trên thế giới không nhiều lắm đâu! Cho nên coi như vì ông xã rất tốt, vì sự nghiệp của anh liền đi qua đó được không? Không được tức giận, tức giận không tốt với cục cưng!"

 

 Duy Nhất nhăn mi lại, "Em thật sự không muốn đi qua, em buồn ngủ, muốn ăn gì đó, anh lấy quả mơ và chocolate đến cho em."

 

 Lãnh Ngạn bất đắc dĩ, hiện tại Duy Nhất luôn muốn ăn gì đó, cho nên văn phòng anh có thể mở loại siêu thị nhỏ...

 

 "Vậy em đồng ý với anh, không tức giận!" Anh đưa thứ cô muốn cho cô, vào lúc cô đưa tay đi lấy lại thu hồi, "Cười một cái rồi cho em."

 

 "Ngu ngốc!" Duy Nhất trừng mắt liếc mắt nhìn anh một cái, đoạt lấy túi đóng gói trong tay anh, "Mau đi đi! Em ngủ một giấc tỉnh lại tốt nhất liền họp xong rồi!"

 

 "Được! Nhớ đắp kín chăn!" Lãnh Ngạn hôn một cái ở trên trán của cô, rồi mới đi ra khỏi văn phòng.

 

 Ba tiếng sau, Lãnh Ngạn đi ra từ phòng họp, ông Doãn gọi anh lại, "Lãnh Ngạn, nói chuyện?"

 

 Lãnh Ngạn biết ông muốn nói chuyện Duy Nhất, cũng biết mục đích lần này ông đến Kỳ Thịnh họp cũng là thăm Duy Nhất, liền cười nói, "Bác trai đừng lo lắng, Duy Nhất chính là mạnh miệng, thật ra tâm địa rất thiện lương, hiện tại cô ấy nhất thời nghĩ không ra, quá thời gian, hết giận thì tốt rồi!"

 

 Ông Doãn gật đầu, "Duy Nhất có con chiếu cố, ta rất yên tâm, ta hổ thẹn với mẹ con bọn họ, cả đời này của ta rất thất bại! Tuy nói có hai người phụ nữ, nhưng đến cuối cùng, lại là sống cô độc quãng đời còn lại."

 

 "Làm sao có thể? Bác trai, không phải có Tiêu và Tử Nhiên ư?" Lãnh Ngạn cười khuyên giải an ủi.

 

 Ông Doãn hừ một tiếng, "Hai thằng con trai bất hiếu, mỗi một đứa đều không bớt lo, cho tới bây giờ cũng không trở về nhà. Aizzz, chăm lo chuyện nhà, hiếu thuận giống như con vậy! Lão Lãnh có hai đứa con trai ngoan, là người hạnh phúc nhất!"

 

 Lãnh Ngạn cười cười, hai đứa con trai? Đáng tiếc đã chết một người...

 

 "Lãnh Ngạn, ta muốn thương lượng với con chuyện này, ngày kết hôn của hai đứa còn không xa đúng không? Còn có bảy ngày? Ta hy vọng sau khi hai đứa kết hôn chuyển đến ở nơi nào đó gần ta, thứ nhất ta muốn bồi thường cho Duy Nhất, thứ hai, aizz, ta cũng rất tịch mịch! Ta biết Duy Nhất trừ lời nói của con ra sẽ không nghe vào lời nào được, cũng không nghe lời nói của ai khác, cho nên cầu xin con thuyết phục Duy Nhất?"

 

Trong lòng Lãnh Ngạn liền bồn chồn, cô nghe lời nói của anh? Giống như ngược lại ... Cho tới bây giờ đều là anh nghe cô, hơn nữa cũng không phải chưa từng khuyên qua, vừa rồi đã khuyên rồi nha!

 

 "Này... con sẽ thương lượng với Duy Nhất." Anh chỉ có thể đá bóng.

 

 "Được rồi! Ta chờ tin tức tốt của con!" Ông Doãn đứng dậy cáo từ, Lãnh Ngạn tiễn bước ông, thuận tiện trở về văn phòng. Không ngoại lệ, Duy Nhất quả nhiên vẫn đang ngủ, miệng còn ngậm một viên mơ...

 

 "Cẩn thận sâu răng nha!" Anh cười thầm.

 

 Không đành lòng đánh thức cô, anh chuẩn bị xem lại nội dung cuộc họp kia một lần, di động lại vang lên, biểu hiện tên Tần Nhiên.

 

 Hôm nay anh phái Tần Nhiên đi chuyển nhà cho mẹ Tăng, chẳng lẽ chuyển nhà gặp phải trở ngại?

 

 Anh vội vàng tiếp nghe, giọng nói Tần Nhiên rất vội, "Tổng tài, mẹ Tăng không ở trong nhà, nói là ngày hôm qua còn chưa có trở về."

 

 Còn chưa có trở về? Đi nơi nào? Anh cảm giác có chút không ổn, điện thoại cố định trên bàn lại vang lên, anh vừa cầm điện thoại, đối phương liền hỏi, "Xin hỏi là Lãnh Ngạn tiên sinh sao?"

 

 "Đúng, là tôi, ai vậy?" Lãnh Ngạn không quen với dãy số này.

 

 "Chào anh, chúng tôi là cục cảnh sát, hôm nay có du khách phát hiện một cổ thi thể ở ngoài biển, sau khi điều tra, nhân viên kỹ thuật hoài nghi chính là mẹ Tăng - người hầu nhà các người, mời anh tới đây xác minh!"

 

 

break
Thiếu Phụ Khuê Phòng Và Thiếu Gia Hắc Đạo
Ngôn tình Sắc, Đô Thị, 1x1
Chỉ Mê Đội Trưởng Đội Bóng Rổ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
(Cao H) Dạy Dỗ Phu Quân
cao H, kết 1v1, ngôn tình
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc