Ông Xã Sắc Lang Anh Đừng Hư Quá

Chương 100.1: Ép buộc

Trước Sau

break

Chương 100.1: Ép buộc


Editor: VinJR


Trong nháy mắt đã đến ngày tiệc, Chu Duệ Trạch đã nói trước với Hà Quyên, Hà Quyên cũng hiểu lần này đến đó chỉ sợ sẽ không đơn giản như vậy. 


Vốn không thích loại trường hợp này, đoán chừng lần này đi gặp mặt càng thêm không thích.


Lúc xế chiều, Chu Duệ Trạch cùng Hà Quyên đi làm tóc thử lễ phục, nhìn Chu Duệ Trạch dừng xe xong, l.q.d chỉ thấy Hà Quyên đang ngồi tại chỗ cười không tiếng động, Chu Duệ Trạch có chút không rõ cho nên đi tới hỏi "Cười cái gì?"


Hà Quyên ngẩng đầu có thâm ý khác nhìn Chu Duệ Trạch một cái: "Làm sao lại muốn đi tới đây?"


Chu Duệ Trạch vội ho một tiếng, lầu bầu một câu: "Trùng hợp."


Sau đó, sắc mặt tự nhiên ôm Hà Quyên đi vào.


Sau khi đi vào vẫn như cũ là phòng làm việc lần trước, như cũ là một người thanh niên thời thượng, l.q.d lần này khác nhau là, sắc mặt của người thanh niên này bình thường hơn, trực tiếp lấy ra một bộ lễ phục đi tới chỗ Hà Quyên: "Đây là lễ phục đặc biệt thiết kế dành cho cô, cô xem một chút xem có thích không?"


Màu tím nhàn nhạt, có đường nét hoa văn sang trọng, điểm nhấn là những viên pha lê phát sáng.


Kiểu dáng không quá cầu kỳ phức tạp chỉ đơn giản hào phóng lại thêm vẻ huyền bí.


Hà Quyên cười nhìn bộ lễ phục này một chút, nhìn người thanh niên thời thượng rất vui vẻ, chân thành nói: "Tôi rất thích, cám ơn."


Người thanh niên tự tin cười một tiếng, cũng không vì Hà Quyên thích thú mà cảm thấy kiêu ngạo, phần tự tin này chỉ vì anh có lòng tin với mẫu thiết kế của mình.


Những món đồ mà anh thiết kế ra nhất định sẽ phù hợp nhất với khách hàng, có thể phát huy khí thế của khách hàng vô cùng tinh tế.


Hà Quyên tò mò hỏi một câu: "Anh sẽ không thật sự chỉ là một chuyên gia thiết kế bình thường chứ?"


Cô cứ có một loại cảm giác người trong phòng làm việc này không có loại khí phách này.


Chàng trai khẽ mỉm cười: "Tôi chỉ là một người muốn bày biện những mẫu thiết kế đẹp nhất ra cho mọi người xem."


Nghe được người thanh niên nói như vậy, Hà Quyên cười, cô thích tác phong làm việc cùa người thanh niên này.


Chu Duệ Trạch ngồi một bên sắc mặt có chút không dễ chịu, bà xã của anh tại sao lại cười nói với một người đàn ông khác?


Còn cười đến vui vẻ như vậy?


Chu Duệ Trạch mở miệng hỏi: "Quần áo của tôi đâu?"


Người thanh niên thời thượng hơi cảm thấy kinh ngạc nhướng mày lên, lễ phục của Chu Duệ Trạch đã sớm được đặt ở bên cạnh anh rồi, làm gì còn phải hỏi thêm câu này?


Ngay sau đó thấy ghen tỵ trong đáy mắt của Chu Duệ Trạch, ở trong lòng người thanh niên không tiếng động cười trộm, l.q.d thì ra là như vậy, anh ta có lúc cũng là người bình thường nha.


Tuy rất buồn cười, nhưng mà, có mấy người vẫn là không nhìn nổi.


Người thanh niên biết đúng mực, vội vàng dẫn Chu Duệ Trạch đến một căn phòng khác, cầm y phục cho anh thay.


Sau khi Chu Duệ Trạch thay quần áo xong, người thanh niên giúp anh sửa sang lại kiểu tóc, Chu Duệ Trạch hài lòng nhìn mình trong gương, thậm chí còn xoay xoay hai vòng.


Người thanh niên im lặng nhìn, anh làm sao lại cảm thấy mình là đang nhìn một con chim công xòe đuôi vậy?


Sau khi Chu Duệ Trạch ra ngoài trực tiếp đi tìm Hà Quyên: "Bà xã, như thế nào?"


Hà Quyên ngẩng đầu, vừa lúc nhìn thấy Chu Duệ Trạch trong gương, lập tức giống như là bị sét đánh, ngây ngẩn cả người.


Kinh diễm!


Hà Quyên chỉ nghĩ được hai chữ này.


Thật ra thì hai chữ kinh diễm đặt lên người một người đàn ông có thể sẽ có chút cảm giác không tốt lắm, l.q.d nhưng mà, trong nháy mắt đó Hà Quyên chỉ có loại cảm giác này.


Chu Duệ Trạch không nghe thấy Hà Quyên trả lời, trong lòng có chút hơi buồn bực, chẳng lẽ mình như vậy mà không còn sức hút sao?


Ngẩng đầu nhìn về phía gương, vừa đúng lúc giao với ánh mắt của Hà Quyên ở trong gương, l.q.d lập tức liền nhìn thấy ánh mắt của Hà Quyên, Chu Duệ Trạch mới

break
Chỉ Mê Đội Trưởng Đội Bóng Rổ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc