Lý Anh Ninh lúc nghỉ ngơi thích ngủ khỏa thân, ở trường học cậu tuyệt đối là bọc mình đến kín mít, nhưng khi ở bên Cao Lễ Hành, cậu không có nhiều cố kỵ như vậy. Dậy sớm cảm nhận được cùng Cao Lễ Hành tiếp xúc là một ngày hạnh phúc bắt đầu.
Buổi sáng thứ hai Lý Anh Ninh không có tiết học, cho nên Cao Lễ Hành cũng mặc kệ cậu nằm giường một hồi. Nói đến cũng lạ, ngày thường không ngủ đến mặt trời cao ba sào không bỏ qua, phải đi học Lý Anh Ninh ngược lại tỉnh sớm.
Lý Anh Ninh đầu tiên là cọ lồng ngực Cao Lễ Hành một hồi, khi tỉnh táo hẳn, tâm tư của cậu lại bắt đầu hoạt động.
Cao Lễ Hành ngủ không sâu, động tác nhỏ của Lý Anh Ninh làm hắn tỉnh lại.
"Ông xã." Lý Anh Ninh ôm cổ Cao Lễ Hành, khẽ cắn cổ hắn, chỉ chốc lát đã có một dấu hôn. Cao Lễ Hành vuốt ve lưng cậu, còn mang theo một chút buồn ngủ, "Không ngủ à?"
Nếu giờ nói không ngủ, Cao Lễ Hành nhất định sẽ trực tiếp nắm cậu lên. Lý Anh Ninh hít hít mũi, nâng chân lên ma xát bắp đùi Cao Lễ Hành.
Cao Lễ Hành hiện tại bộ dáng lười biếng ôn tồn đối với Lý Anh Ninh mà nói quả thực chẳng khác gì thuốc kích dục. Lý Anh Ninh rướn người lên, hôn hôn miệng Cao Lễ Hành. Hành động rụt rè như vậy ngược lại làm Cao Lễ Hành có chút kinh ngạc, hắn nhìn thoáng qua Lý Anh Ninh mặt đỏ hồng, nhướng mày.
Lý Anh Ninh cong cong khóe miệng, lôi kéo tay Cao Lễ Hành tìm được hạ thân, nói cho hắn thân thể mình đến tột cùng là có phản ứng gì.
Cao Lễ Hành mắng một tiếng mẹ nó, lật Lý Anh Ninh lại, để lưng cậu dựa ở trong lồng ngực mình, sau đó nâng một chân cậu lên, dương v*t nửa cương chạm đến giữa hai chân Lý Anh Ninh, đẩy hoa môi đã hơi hơi ướt át ra.
"A......" Lý Anh Ninh kêu ngọt nị, chủ động nâng người lên lắc mông ngậm dương v*t vào.
Cơ thể Lý Anh Ninh vốn dĩ đã mẫn cảm, thoáng động tình thì phía dưới sẽ có phản ứng, hiện tại hàm chứa côn th*t lớn này, hoa huy*t tự động tự phát chảy nước ra ngoài, liền ngóng trông nó nhanh cương lên, đâm vào trong một cái.
Cao Lễ Hành không chút hoang mang, chờ nước bắt đầu tích táp chảy ra ngoài thì hắn mới bắt đầu động. Tư thế này tiến vào không sâu, cũng không dễ dùng lực, Cao Lễ Hành mỗi lần đều đâm vào góc không giống nhau, đâm chỗ này một cái chỗ kia một chút. Nơi đó bị đâm tới, được lạc thú, còn không kịp giữ lại, hắn cũng đã đi rồi, cố tình tiếp theo lại không phải là chỗ này, làm người khó nhịn.
"Ưm...... Ông xã, lại sâu một ít......" Tay Lý Anh Ninh đi xuống, sờ sờ dương v*t Cao Lễ Hành ở bên ngoài, "Em muốn ăn cả dương v*t lớn của ông xã."
Cao Lễ Hành hung hăng đỉnh một chút, hoa huy*t chứa côn th*t đỉnh bắt đầu liếʍ mυ"ŧ từng chút, thịt non quanh thân cũng gấp không chờ nổi mà cắn lên. Cao Lễ Hành chỉ cảm thấy một đống lửa trong lòng cũng bùng lên, hắn nắm chặt chân Lý Anh Ninh, bắt đầu dùng sức đâm.
"Ưm a...... Chậm một chút...... Bị đâm hỏng rồi......" Lý Anh Ninh túm lấy khăn trải giường, dương v*t trong thân thể không ngừng ra vào ma xát miệng huyệt. Trong phòng an tĩnh có tiếng vang thân thể va chạm, còn có tiếng khóc nức nở và tiếng xin tha của cậu.
"Đâm không hỏng, dâm huyệt phía dưới của bảo bảo bây giờ còn cắn chặt côn th*t của ông xã...... Chảy nhiều nước như vậy, có cảm thấy sướиɠ không?" Cao Lễ Hành sờ giữa hai chân cậu một phen, sau đó để tay ở bên miệng Lý Anh Ninh. Lý Anh Ninh theo bản năng ngậm lấy đầu ngón tay hắn, giây tiếp theo, hai ngón tay Cao Lễ Hành cắm vào trong miệng Lý Anh Ninh.
Cao Lễ Hành cũng bị cái miệng nhỏ phía dưới cắn đến da đầu tê dại, hắn rút ngón tay ra, một lần nữa nâng chân Lý Anh Ninh lên, hung hăng thọc mười cái vào trong, cuối cùng rút lui đến ngoài huyệt, bắn ra ngoài hoa môi.
Lý Anh Ninh nức nở một tiếng, hoa huy*t chảy một trận nhiệt lưu, phun âm tinh ra bên ngoài. Cao Lễ Hành nắm dương v*t Lý Anh Ninh xoa xoa, chờ đến khi cậu bắn mới bỏ qua.
Lý Anh Ninh khóc không ngừng, Cao Lễ Hành bế cậu lên, đặt trên người mình. "Ngoan, ông xã hôn hôn." Cao Lễ Hành ngậm lấy môi Lý Anh Ninh ôn nhu liếʍ mυ"ŧ, Lý Anh Ninh ngoan ngoãn để môi hắn xâm nhập, hôn một lúc mới không run lên nữa.
Cao Lễ Hành nắm vυ" mềm của Lý Anh Ninh, nhẹ nhàng xoa nắn, một cái tay khác đặt ở trên mông cậu, "Ngoan ngoãn đi học, có việc nhớ gọi điện cho anh, đừng để bị người bắt nạt."
"Chỉ có anh bắt nạt em." Lý Anh Ninh lẩm nhẩm lầm nhầm, bị Cao Lễ Hành đánh một cái, "Nói gì thế?"
"Em yêu anh mà," Lý Anh Ninh nâng người lên, xoa mặt Cao Lễ Hành hôn hôn, "Em yêu anh nhất."
Cao Lễ Hành nhịn không được cười, hắn yêu chiều ôm chặt Lý Anh Ninh, mặc cậu ở trên người mình lưu lại dấu vết lấy cờ chủ quyền.
Bảo bối nhỏ của hắn.
Lý Anh Ninh trở lại ký túc xá, vừa vào cửa đã nhận được cái nhìn chăm chú của năm người khác.
"Làm gì nhìn tớ như vậy chứ, đẹp à?"
"Đừng nói lảng sang chuyện khác," lão đại chỉ chỉ ghế dựa của Lý Anh Ninh, "Lại đây, chúng ta tâm sự chút."
"Tâm sự cái gì chứ," Lý Anh Ninh cười, "Còn không phải là muốn hỏi tớ thoát FA hay chưa à." Lý Anh Ninh buông túi của mình, lập tức ngồi xuống. "Tớ đây nói cho các cậu, đúng, tớ thoát kiếp FA, tớ tìm được chân ái, tớ có ông xã."
"Vờ lờ...... Ai? Giang tài tử à?" Lão tam phản ứng trước, cậu ta ném di động xuống đứng lên, vòng quanh người Lý Anh Ninh, "Không đúng nhỉ, Giang tài tử hai ngày này ở trường."
"Giang tài tử chỉ là nam thần, ông xã tớ là người khác." Lý Anh Ninh nhắc tới Cao Lễ Hành, khóe miệng nhịn không được cong lên, "Giang tài tử chỉ là hiểu lầm, hôm nào đó tớ sẽ nói cho các cậu."
"Mặc kệ thế nào, dù sao ký túc xá chúng ta rốt cuộc thành công có một người thoát FA, anh đây đang lo ăn cơm không có tiền, còn có hai ngày sống thế nào." Lão nhị giơ đôi tay lên cao hoan hô, "Anh Anh, ông xã cậu lúc nào tới gặp nhà mẹ đẻ? Nói trước, chỉ bằng công chúa viện thảo của chúng ta, không phải tiệm ăn tốt không thể được."
"Chờ ông xã tớ rảnh thì nói, buổi tối hôm nay tớ mời khách, chúng ta đi ra ngoài ăn." Lý Anh Ninh nói: "Đi Ngưu Phúc ăn cá." Trước khi ra cửa Cao Lễ Hành cho Lý Anh Ninh mấy tên nhà hàng, đều là quán ăn gần trường.
Nhà ăn trường học của họ, không nói đến thức ăn ăn ngon không, dù sao có đồ ăn có thịt có cơm có màn thầu có mì phở, nhưng không có cá, muốn ăn cá chỉ có thể đi ra ngoài tiệm ăn. Nhà Lý Anh Ninh là khu hải sản, hải sản ăn đến ngán, đi vào đây mới biết được cái gì là đang ở trong phúc không biết phúc.
Thấy Lý Anh Ninh không nói đối tượng là ai, những người khác cũng không truy vấn, họ bây giờ toàn bộ tâm tư đều là buổi tối đi ra ngoài ăn cơm. Không có cách khác, nhà ăn ở trường tiện thì tiện, nhưng thật sự là quá hố, ngẫu nhiên đi ra ngoài được ăn ké ai cũng hưng phấn.
Lúc buổi chiều đi học, học viện thông báo buổi chiều ngày mai khu phía Tây có trận bóng rổ, học sinh học viện Thể dục cũng sẽ tham gia. Lý Anh Ninh nhìn đến thì nhớ tới, lấy di động hỏi Cao Lễ Hành muốn tham gia hay không.
—— Có tham gia.
Buổi chiều thứ ba Lý Anh Ninh không có giờ học vào tiết đầu, thời gian này muốn đi, cậu bảo người trong ký túc xá hỗ trợ một chút, kết quả còn chưa nói, Cao Lễ Hành đã mệnh lệnh rõ ràng cấm cậu không được đi qua.
Tất nhiên lời này Lý Anh Ninh không nghe là được. Dù sao là tiếng Anh nghe nhìn nói, thầy giáo cũng không điểm danh, một tiết không đi cũng chẳng sao, cuối tuần lại học là được rồi. Lý Anh Ninh đánh bàn tính đến vang, trên mặt đương nhiên là ngoan ngoãn đáp ứng.
"Anh Anh." Lão tứ dùng khuỷu tay phải chọc Lý Anh Ninh.
"Hả?" Lý Anh Ninh lên tiếng, đầu cũng chưa nâng.
"Người kia muốn theo đuổi cậu đang nhìn cậu." . Truyện Đam Mỹ
"Người muốn theo đuổi tớ nhiều, bọn họ ngày nào cũng nhìn tớ, tớ còn muốn cho họ mỗi người một ánh mắt cảm ơn ấy chứ." Lý Anh Ninh trào phúng: "Nói nữa, không phải tớ nói ngay từ đầu à, điều kiện theo đuổi tớ nhiều, giá trị nhan sắc ít nhất bảy phần." Lý Anh Ninh cao giọng, chính là muốn cho những người khác nghe thấy.
Mọi người biết xu hướng giới tính của Lý Anh Ninh, có vài người cũng theo đuổi cậu. Ngay từ đầu Lý Anh Ninh còn ôn tồn cự tuyệt, nhưng sau lại bị theo phiền chưa nói, người theo đuổi cậu đều là lén lút giống như là làm cái chuyện gì đáng xấu hổ, cậu tức đến bốc hỏa, mượn cơ hội nói chuyện phiếm với Chu Mặc, cố ý đề cao yêu cầu của mình cho người khác biết. Dù sao thanh danh của cậu từ trước đến nay không tốt, thêm một cái cũng chẳng sao.
"Bảy phần? Tự cho rằng mình đẹp chắc."
Lý Anh Ninh nhìn về hướng giọng nói, cười cười, "Tôi còn chưa nói bảy phần của mình, tiêu chuẩn của tôi cao thì sao nào? Đầu năm nay ai chẳng muốn đối tượng của mình tốt một chút. Dù sao tôi so ra kém cậu, cậu thỏa mãn được chín phần, đối tượng mười phần, sang năm cậu không mở màn thì tôi mới không phục." Nữ sinh nói chuyện học lớp bên cạnh, cùng tới học lớp tự chọn, lúc khai giảng đã có cha nuôi, trước đó không lâu mới vừa đổi một cao phú soái.
"Cậu......"
Nữ sinh nói còn chưa nói xong, thầy giáo đã vào rồi, cô ta chỉ có thể oán hận trừng liếc mắt Lý Anh Ninh một cái. Lý Anh Ninh lắc đầu, chọc lão tứ đang cười đến run lên, "Đừng cười, anh giai, chừa chút sức lực buổi tối ăn cơm."
Lão tứ lập tức câm miệng.
Lý Anh Ninh nói một tiếng với Cao Lễ Hành, cũng cất di động.
Lý Anh Ninh mới vừa sờ đến cửa sân bóng rổ, sau lưng đã bị người đánh một cái.
"ŧıểυ nương pháo."
Lý Anh Ninh vừa nghe tiếng này đã muốn chạy trốn, kết quả mới vừa dịch sang bên cạnh, đã bị xách cổ áo, "Chạy cái gì, không phải muốn đi xem A Hành thi đấu à?"
Lý Anh Ninh đứng vững, thành thành thật thật chào hỏi. "Tam ca."
Trương Hành Lam gật gật đầu, "Đi thôi, vị trí bên cạnh anh cũng được."
Lý Anh Ninh sắp quỳ, "Em......"
"Cậu không phải trốn học tới đấy chứ?" Trương Hành Lam kinh ngạc mà nhìn Lý Anh Ninh, "Gan to nhỉ."
Lý Anh Ninh nghĩ nghĩ, lập tức treo mặt tươi cười lấy lòng nói: "Tam ca, em chỉ là tới xem ông xã thi đấu, xem xong em đi ngay, anh đừng nói với anh ấy."
"Cậu được lắm, anh cũng không phải là A Hành, không quen mặt này của cậu." Trương Hành Lam vỗ vỗ vai Lý Anh Ninh, "Anh có thể không nói, nếu cậu bị phát hiện có thể không liên quan tới chuyện của anh."
Đại ma đầu này đổi tính à? Lý Anh Ninh nói thầm trong lòng, trên mặt cũng không dám như vậy, vội vàng vuốt đuôi ngựa: "Chỉ cần Tam ca không nói là được rồi."
Trương Hành Lam xoa tóc của Lý Anh Ninh một hồi, sau đó đẩy cậu đi vào trong.
Trương Hành Lam chính là bạn thân của Cao Lễ Hành, nhưng là ấn theo tuổi thì lớn hơn Cao Lễ Hành một tuổi, ở nhà là em út, đứng hàng lão tam, lúc học cao trung Lý Anh Ninh cũng kêu là Tam ca. Lúc ấy Trương Hành Lam biết hai người họ ở bên nhau, chèn ép Lý Anh Ninh không ít, làm cho Lý Anh Ninh cũng sắp có bóng ma tâm lý.
Lý Anh Ninh đợi một hồi chính là đội Cao Lễ Hành thi đấu, cậu cũng không cố tình trốn tránh, tìm một góc ngồi xem.
Vị trí của Cao Lễ Hành là tiên phong, đội ngũ đối phương tương đối khó chơi, thời điểm đoạt bóng vào rổ, hắn cũng bị đụng phải vài lần, tuy rằng trọng tài cho phạt bóng, nhưng là Lý Anh Ninh nhìn đau lòng.
Khi nghỉ ngơi giữa giờ, Cao Lễ Hành được đổi, hắn đứng ở khu nghỉ ngơi, nhận chai nước đồng đội đưa qua. Lý Anh Ninh nhìn hắn uống nước hầu kết trên dưới hoạt động cùng dấu vết chưa biến mất trên cổ, ngẩn người.
Một cỗ xao động khiến cho Lý Anh Ninh trong khoảng thời gian ngắn đứng ngồi không yên, đúng lúc cậu do dự có nên rời đi hay không, lại cảm giác được mình bị nhìn chằm chằm.
Lòng Lý Anh Ninh nhảy dựng, khẩn trương ngẩng đầu, quả nhiên đối diện với ánh mắt Cao Lễ Hành.
Cao Lễ Hành nhìn chằm chằm cậu, đôi môi khép mở, phun ra một chữ khẩu hình. Lý Anh Ninh tức khắc đầu váng mắt hoa, đồng thời cũng kẹp chặt hai chân.