Lâm Du không tiếp tục nói nữa mà trực tiếp rời khỏi quán trà.
Nhìn Lâm Du băng qua đường đi tới bên cạnh xe Hứa Mạch, nhìn Hứa Mạch tự mình xuống xe mở cửa cho Lâm Du, nhìn thấy không ít người đi đường cười giơ điện thoại lên chụp hình, chúc phúc cho hai người... Lý Mộng thất vọng mất mát, vô lực ngồi xuống ghế.
Không muốn thừa nhận mình thất bại, cũng không muốn thừa nhận nàng nhận thua, Lý Mộng cứ lẳng lặng nhìn Hứa Mạch và Lâm Du lái xe đi như vậy, đến khi biến mất trước tầm mắt cô.
Thật lâu sau, Lý Mộng gục xuống bàn, mặc cho nước mắt chảy ra. Cô nên làm gì đây? Rốt cuộc phải làm sao mới có thể cứu vãn được mối quan hện giữa cô và Hứa Mạch?
Vì đề phòng Lý Mộng chặn đường nên Chu Lăng cố gắng tan tầm trễ. Nhưng mà xe mới vừa chạy ra khỏi Thần Thiên thì anh đã vô tình liền nhìn thấy ngồi Lý Mộng ở quán trà.
Không nói hai lời, Chu Lăng liền đạp chân ga theo bản năng, xe chạy vụt qua. Dù Lý Mộng tới tìm anh hay là tìm Lâm Du thì cũng không phải hành động sáng suốt gì. Đối mặt với Lý Mộng suốt ngày bới móc chẳng những anh không nhẫn nại mà ấn tượng của Lý Mộng trong mắt anh cũng cực kỳ kém. Không thể không nói, người phụ nữ như vậy gả cho Chu Tuyền thì thích hợp hơn.
Cô ta tìm em làm gì? Trên đường về nhà, Hứa Mạch không để ý hỏi ý đồ của Lý Mộng, “ Lúc sáng cô ta đến Hứa thị tìm anh thì bị Hứa Hoán kêu bảo vệ đuổi đi.
Vì muốn em biết rõ về quá khứ của anh và cô ấy. Nhắc tới Lý Mộng, Lâm Du cau mày, Em thấy cô ấy rất thích anh. Cũng lâu như vậy rồi mà vẫn không chịu buông tay.
Xin miễn cho kẻ bất tài. Ngay cả Lâm Du cũng công nhận cái mà Lý Mộng gọi là thích sao? Hứa Mạch không thể không nghiêm túc xử lý chuyện này, Nếu như đổi lại là em, thấy người mình thích xảy ra tai nạn xe cộ biến thành người thực vật, thì em sẽ không chùn bước bỏ đi đúng không?
Về chuyện này thì quả thật cô ấy không đúng. Chẳng qua Lâm Du chỉ cảm thấy Lý Mộng có chút ý thích Hứa Mạch, không phải khẳng định Lý Mộng toàn tâm toàn ý.
Cho nên mới nói chữ thích của cô ta không được cao cả vậy đâu. Thích như vậy cũng giống như biến anh thành những món đồ trên kệ của cửa hàng bách hóa, bất cứ lúc nào cũng có thể treo giá bán. Không thật lòng thì sẽ không được đáp lại. Huống chi ngay từ đầu anh chưa từng thích cô ta. Mặc dù rất tàn nhẫn, nhưng Hứa Mạch phải thẳng thắn, nếu như không phải người anh yêu thì dù Lý Mộng làm nhiều việc đi nữa thì anh cũng không thể đáp lại.
Nghiêm túc nghe Hứa Mạch nói xong, Lâm Du quay đầu, muốn nói gì đó nhưng lại thôi rồi nhìn Hứa Mạch một cái. Đến cuối cùng cô vẫn không nói gì.
Muốn hỏi gì thì hỏi đi, không cần giấu trong lòng. Em khó chịu thì anh cũng lo lắng theo. Cảm thấy Lâm Du đang chần chừ, Hứa Mạch lên tiếng nói.
Không có. Chỉ là đột nhiên nghĩ đến một vấn đề. Nhưng dù sao em cũng không muốn biết câu trả lời. Lâm Du lắc đầu một cái, nói như không nói.
Lần này Hứa Mạch lại bất đắc dĩ. Mặc dù trên mặt là nụ cười cưng chiều nhưng trong lời nói lại là sự thỏa hiệp và cầu xin tha thứ: Tiểu Du, em có biết khơi dậy sự tò mò của người khác là không đúng không? Trong lòng có nghi vấn mà em không nói ra thì anh cũng sẽ không đoán được.
Lâm Du im lặng. Quay đầu đi chỗ khác, nhìn ra ngoài cửa sổ. Thật lâu sau, mới mở miệng: Anh nói anh không thích, cũng sẽ không thỏa hiệp. Nhưng anh lại lấy hôn nhân của mình ra để trả thù Lâm Nhất Thiến. Điều này làm cho em thấy rất kỳ quái.
Không phải lấy hôn nhân để trả thù mà ngay từ lúc bắt đầu anh đã nhận định em là vợ của anh. Nhưng mà lúc đó mỗi lần anh gọi em như vậy thì em lập tức như chim lìa cành, hận không thể cách xa anh càng xa càng tốt. Vì không muốn kéo dài khoảng cách với em nên anh không thể không dùng chút thủ đoạn, cố ý nói dối là vì trả thù Lâm Nhất Thiến, mới muốn em đồng ý gả cho anh. Mặc dù thời gian đã qua lâu, sự thật đã sớm bị chôn vùi, nhưng Hứa Mạch chưa từng nghĩ sẽ lừa Lâm Du mãi mãi. Anh luôn chờ đợi thời cơ thích hợp nhất để mở miệng nói chân tướng cho cho Lâm Du biết, không ngờ lại nói hết trong tình huống này, thẳng thắn theo tự nhiên.
Lâm Du kinh ngạc, không dám tin quay đầu nhìn Hứa Mạch đang lái xe, cô luôn cảm thấy mình nghe lầm.
Em không có nghe lầm. Quả thật ngay từ đầu anh đã lừa em. Mặt dày gật đầu với Lâm Du một cái, trong mắt Hứa Mạch có chút lúng túng, Dù em muốn trừng phạt anh thế nào cũng được, anh sẽ không có ý kiến gì. Nhưng ngoại trừ ly hôn. Về chuyện này thì dù em nói gì anh cũng sẽ không đồng ý.
Tại sao? Lâm Du vẫn không nghĩ ra, sao Hứa Mạch lại vì chuyện này mà lừa cô? Không phải là chuyện gì khác mà là kết hôn đó! Chuyện cả đời thì sao anh
Tại s