Nếu như nói trên đời này còn có một người chỉ cần lên tiếng là có thể làm Lâm Nhất Thiến cảm thấy rợn cả tóc gáy, bị dọa sợ đến không biết làm gì, không thể nghi ngờ chính là Hứa Mạch.
Thanh âm Hứa Mạch rất có từ tính, đã từng làm Lâm Nhất Thiến mê mẩn. Mà giờ lại trở thành ma âm kêu gọi, khiến cho cô ta đầu óc trống rỗng, tay chân cứng ngắc.
Giống như người máy, từ từ quay đầu, tận mắt thấy mình chỉ cách xa Hứa Mạch mấy bước, Lâm Nhất Thiến cảm thấy tim như ngừng đập.
Không ai biết, khi Lâm Nhất Thiến nghe tin Hứa Mạch xảy ra tai nạn xe cộ biến thành người thực vật liền bị khiếp sợ, liền cảm giác cả thế giới trong nháy mắt sụp đổ, ngay cả một chút xíu ánh sáng cũng không có để lại... Khi ấy Lâm Nhất Thiến thực sự cho là, Hứa gia sẽ giết mình!
Đẩy Lâm Du ra ngoài làm dâu thay, không như Lâm Nhất Thiến dự đoán, nhưng quả thật khiến tất cả sợ hãi trong lòng bấy lâu kéo đi ra.
Lâm Nhất Thiến đã nghĩ rằng Hứa gia sẽ phát tiết toàn bộ oán hận đối với mình lên đầu Lâm Du, nghĩ rằng cho dù Hứa gia phát hiện có cái gì không đúng trước tiên cũng lấy Lâm Du đem ra xả giận, nghĩ rằng cũng có lẽ Hứa gia sẽ chẳng hay biết gì. Sau đó bản thân có thể bình yên vô sự tiếp tục trải qua cuộc sống mình muốn...
Lâm Nhất Thiến tưởng tượng rất nhiều, thời thời khắc khắc đều âm thầm tự an ủi. Ngoại trừ ngay đêm gả cho Chu Tuyền cảm thấy khẩn trương, cô ta rất nhanh tự điều chỉnh xong tâm tình, nhanh chóng thuyết phục chính mình quên mất sự tồn tại của Hứa Mạch, cũng quên mất Lâm Du ở Hứa gia có khả năng gặp thống khổ và khó chịu. Cô không phải chúa cứu thế, không thể bảo đảm mỗi người đều có thể trôi qua thoải mái vui vẻ. Lâm Nhất Thiến chỉ có thể cố gắng cho cuộc sống của mình.
Trong tay nắm giấy kết hôn với Chu Tuyền, Lâm Nhất Thiến thở phào nhẹ nhõm, cảm giác nhìn thấy được hy vọng mới. Cùng Chu Tuyền trải qua tuần trăng mật, cô đối với tương lai càng tràn đầy mong đợi, hoàn toàn quên mất Hứa Mạch với Lâm Du.
Nếu ngày hôm đó không phải tựu trường, Lâm Du lần nữa xuất hiện ở trường học, Lâm Nhất Thiến cơ hồ đều cho là chuyện Hứa Mạch cùng với bản thân không có chút quan hệ nào.
Nhưng mà, Lâm Du căn bản không để cho nàng sống tốt hơn. Đầu tiên trước mặt Lâm Nhất Thiến và Triệu Linh Lộ nói giúp Triệu Tuyết Nhi, tiếp đấy lại trong cuộc thi tài nghệ danh tiếng, còn tham gia cuộc thi dương cầm quốc tế...
Hình ảnh đưa Lâm Du trở nên nổi tiếng. video xấu kia lại không thể thành công bôi đen hình tượng Lâm Du. Ngay cả Chu Tuyền, cũng thường nhìn Lâm Du. Lâm Nhất Thiến tức ở trong lòng, nhưng cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa.
Lâm Nhất Thiến biết rõ, cho dù mình muốn quên mất, cũng không thể triệt để đoạn tuyệt với Lâm Du không còn gì. Lâm Du trong tay nắm nhược điểm của mình, một khi Lâm Du với Hứa gia vạch rõ chân tướng, bản thân Lâm Nhất Thiến cũng chạy không khỏi hình phạt cùng truy cứu!
Chỉ là bất quá, Lâm Nhất Thiến im hơi lặng tiếng không thể bình tĩnh. Bởi cuối cùng Hứa Mạch vẫn tỉnh lại, hơn nữa tìm tới cửa rất nhanh!
Một lần nữa nhìn thấy Hứa Mạch xuất hiện ở trước mắt, Lâm Nhất Thiến không có biện pháp lấy lại được lòng si mê ban đầu. Ngoại trừ sợ hãi sâu đậm trong lòng tăng lên.
Nếu như Chu Tam thiếu không còn gì để nói, chúng tôi sẽ trở về. Tầm mắt quét qua Lâm Nhất Thiến, Hứa Mạch cất giọng lạnh nhạt hướng về phía Chu Tuyền nói.
Hai người trước mắt cũng rất e ngại mình, Chu Tuyền khẩn trương cục xúc, Lâm Nhất Thiến sợ hãi lo lắng, Hứa Mạch đều nhìn thấy. Nhưng mà, hắn cũng không quan tâm, lại không cảm thấy có gì không tốt.
Làm chuyện trái lương tâm, không có lý do nào không sợ hãi lo lắng. Hay hắn ngủ mê man trong khoảng thời gian vừa rồi, Lâm Nhất Thiến sống quá an nhàn rồi thì phải?
Đối mặt Hứa Mạch, Lâm Nhất Thiến có đanh đá mấy cũng không đứng thẳng được, theo bản năng lui về phía sau hai bước, run lẩy bẩy há hốc mồm: Hứa Mạch...
Phản ứng của Lâm Nhất Thiến, Hứa Mạch coi như không thấy. Giống như hắn đã từng không nhìn thấy tình cảm cuả cô ta ngày trước, hiện giờ hắn cũng sẽ không để ý Lâm Nhất Thiến. Người khiến Hứa Mạch chú ý, chỉ có Lâm Du.
Vừa suy nghĩ như vậy, Hứa Mạch quay đầu lại, nhìn về phía Lâm Du: Có mệt hay không? Có muốn về nhà không?
Ừ, tốt. Đã sớm đoán được Chu Tuyền sẽ nói vấn đề không đáng nghe, sau khi nghe xong, Lâm Du càng khẳng định như vậy. Nếu không hiếu kỳ đối với những lời Chu Tuyền chưa nói xong thì cũng không cần ở lại làm gì.
Chị! Khi nghe Hứa Mạch hỏi Lâm Du, Lâm Nhất Thiến trong khoảnh khắc thấy hy vọng, nhìn Lâm Du, Chị cũng không về thăm nhà một chút sao? Ba mẹ cùng em cũng rất nhớ chị.
Không được. Sau này có thời gian rồi hãy nói! Lâm Du lắc đầu, quả quyết cự tuyệt.
Hiện giờ gọi nàng trở về Lâm gia, trừ việc giải quyết chuyện ân oán giữa bọn họ với Hứa Mạch, còn có thể có mục đích gì? Lâm Nhất Thiến quả thực đừng nói việc che mắt người khác, ngay cả việc tối thiểu nói khéo cũng không làm được. Cũng có lẽ, thật sự bị Hứa Mạch làm sợ hãi?
Nhưng là chị, em có lời muốn nói với chị. Lâm Nhất Thiến không dám nhìn Hứa Mạch, chỉ có thể lặng lẽ đem hy vọng toàn bộ đều đặt ở trên người Lâm Du, chưa từ bỏ ý định hỏi.
Vậy cứ nói đi! Thái độ quả thực giống như đúc đối với Chu Tuyền, Lâm Du mặt không đổi sắc nhìn Lâm Nhất Thiến.
Em... Phản ứng không khác mấy so với Chu Tuyền,tầm mắt Lâm Nhất Thiến không tự chủ liếc nhìn Hứa Mạch, còn thấy Hứa Mạch nhìn lập tức không dám nhìn nữa. Đứng tại chỗ, một chữ cũng không nói ra miệng.
Nếu không có gì đáng nói, vậy thì để lần sau nói đi! Lâm Du vừa nói xong cũng không đợi Lâm Nhất Thiến trả lời, tay đẩy xe lăn Hứa Mạch, rời khỏi chỗ đó.
Trơ mắt nhìn Lâm Du và Hứa Mạch rời đi, Chu Tuyền cùng Lâm Nhất Thiến đều không dám đuổi theo. Lại thấy hộ vệ theo sát phía sau, lại càng yên lặng cắn răng, không thể động đậy. Bọn họ cũng không tin Hứa Mạch có thể mỗi ngày đều theo Lâm Du đi đến lớp học, chắc chắn họ sẽ bắt được cơ hội đó, chờ coi!
Rời khỏi trường học, mới vừa ngồi lên xe, Lâm Du liền nhận được cuộc điện thoại từ Phong Tĩnh.
Tổng biên, quan hệ chị và Lâm gia bị lộ ra. Nghe nói là cha mẹ nuôi của chị nhận phỏng vấn, nội dung đối với chị rất bất lợi. Còn có video ở trường học trước cũng bị lật ra, trên mạng có người nói xấu. Đóa Nhuế tuần san có liên quan Lâm Du, nhận được tin dĩ nhiên là phải báo cáo. Đối với vấn đề khó khăn, Phong Tĩnh sớm đã có dự liệu, cũng làm xong việc chuẩn bị phản kích, chỉ chờ Lâm Du lên tiếng.
Giữ nguyên kế hoạch tiến hành, không cần nương tay. Từ trong miệng Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình nói ra được nội dung phỏng vấn, Lâm Du không cần nhìn cũng biết chắc gây bất lợi cho mình. Nếu Lâm gia đã ra tay, mình cũng không cần ngồi chờ chết.
Được. Tôi đây liền tiết lộ tin tai nạn xe cộ của cha mẹ ruột chị ra ngoài. Tổng biên chỉ cần ngồi nhìn đòn phản công của chúng ta thôi. Phong Tĩnh tự tin cười cười, dứt khoát báo cáo.
Sự kiện tai nạn xe cộ của vợ chồng hai người Lâm Hồng Hiên, năm đó án xử là tai nạn giao thông ngoài ý muốn. Nhưng mà báo cáo loại sự kiện này, chủ yếu vẫn là cách viết dẫn dắt để mọi người tự suy đoán.
Lâm Du cùng Phong Tĩnh thương lượng xong phương án trước, dự định dẫn dắt mọi người nghĩ đến việc vợ chồng Lâm Hồng Hiên bị mưu sát. Thời gian qua đi nhiều năm sau, chẳng qua chỉ là tùy ý suy đoán, không có chút nào căn cứ. Phong Tĩnh là vì lượng tiêu thụ của Đóa Nhuế. Mà ý đồ của Lâm Du, chính là khiến thủ phạm thật phía sau màn đứng ngồi không yên!
Đã có kế hoạch? thời điểm Lâm Du nghe điện thoại không có tránh Hứa Mạch, Hứa Mạch liền cũng đường đường chính chính nghe.
Lâm gia bên kia lộ ra thân thế của tôi, ở trường học trước kia cũng xuất hiện một đoạn video có liên quan đến tôi, bây giờ ảnh hưởng có chút lớn. Bên này Đóa Nhuế sẽ ra tay từ chuyện cha mẹ ruột của tôi. Về phần kết quả, mỗi người một ý rồi. Đóa Nhuế của cô không phải chuyện cần phải giấu, Lâm Du ban đầu không có lừa gạt đến Hứa Chấn Thiên, giờ phút này cũng không lừa gạt Hứa Mạch.
Huống chi, coi như từ đầu đến cuối Hứa Mạch không đề cập tới, Lâm Du cũng không tin hắn sẽ thật không biết. Trong lúc hắn ngủ mê man , cô đã sớm nói qua với hắn quá nhiều bí mật không thể choai biết.
Hứa Mạch trên mặt của không có lộ ra chút nào vẻ ngoài ý muốn, nghiêm túc một chút gật đầu: Do Phong Tĩnh tự mình làm việc, chắc hẳn sẽ không có bất kỳ vấn đề gì.
Quả nhiên là như vậy! Hứa Mạch cái gì đều nhớ, cũng cái gì cũng biết. Trong lòng thoáng qua suy nghĩ như vậy, Lâm Du vô ý thức sờ sờ hình trăng lưỡi liềm trong lòng bàn tay phải.
Chỉ là không biết, đối với không gian của nàng Hứa Mạch có cũng nhớ hay không? Dù là đã đích thân trải qua, nhưng dù sao không có thấy tận mắt, Hứa Mạch cũng không nhất định sẽ tin tưởng, không phải sao?
Tầm mắt theo động tác Lâm Du rơi vào bàn tay phải của cô, Hứa Mạch ngoắc ngoắc khóe miệng, không nói gì thêm nữa. Thời cơ còn chưa tới, cái gì không nên nói hắn một chữ cũng sẽ không nói. Hắn tin chắc, một ngày nào đó, Lâm Du sẽ một lần nữa chủ động thẳng thắn với hắn!
Khi về đến nhà Hứa Mạch cùng Lâm Du, Hứa Hoán cũng ở đấy. Thấy hai người trở về, Hứa Hoán vốn muốn ngồi xuống lại đứng lên: Lâm Nhất Thiến đi qua tìm chưa? Có bị anh họ dọa hỏng hay không?
Cũng biết chuyện này không thoát khỏi liên quan với Hứa Hoán! Hứa Mạch gật đầu, hỏi chuyện cổ phần trên danh nghĩa Lâm Nhất Thiến như thế nào đây? Còn không giải quyết?
Lá gan Lâm Nhất Thiến rất nhỏ, em nhắc tới anh họ, cô ta liền bị dọa sợ đến không nói được ra lời. Thật lâu cũng không thể hỏi ra một câu trả lời rõ ràng, em dứt khoát liền cho cô ta đi gặp anh họ để nói. Thế nào? Lâm Nhất Thiến không dám đề cập với anh? Có Lâm Nhất Thiến dời đi sự chú ý, Hứa Hoán không bài xích Lâm Du nữa. Lại bởi vì thấy Hứa Mạch bảo vệ, thái độ Hứa Hoán đối với Lâm Du xuất hiện biến hóa long trời lở đất. Vừa nói chuyện, còn thuận tay từ người giúp việc cầm ly nước trái cây đưa cho Lâm Du.
Đây chính là đãi ngộ chưa từng có! Lâm Du kinh ngạc liếc mắt nhìn Hứa Hoán, còn cho là hai người bọn họ sẽ như nước với lửa. Không nghĩ tới lại biến thành kiểu sống chung như hiện giờ.
Em cứ như vậy khiêm tốn lễ độ đi theo chân bọn họ thỏa thuận? Nghe Hứa Hoán trả lời, Hứa Mạch trên mặt thoáng qua vẻ ngoài ý muốn. Hắn cho tới bây giờ không biết, lễ phép tác phong của Hứa Hoán là như vầy?
Dĩ nhiên không phải! Em trực tiếp để luật sư đến Lâm gia, cường ngạnh nói rõ sẽ truy cứu Lâm Nhất Thiến tới cùng. Vợ chồng Lâm Hồng Tín có ý âm thầm với chúng ta thỏa thuận, thái độ rất tốt, nơm nớp lo sợ. Lâm Nhất Thiến chính là ấp a ấp úng nói cái gì đã gả cho Chu Tuyền, không thể nào tái giá với Hứa gia, đoán chừng là lo lắng nhà chúng ta sẽ bức hôn cô ta về hành hạ đi! Nói xong lời cuối cùng, giọng của Hứa Hoán tràn đầy châm chọc, bên trong khinh thường xen lẫn đùa cợt.
Gặp qua Lâm Nhất Thiến tự cho là đúng, lại suy nghĩ một chút về biểu hiện Lâm Du sau khi tiến vào Hứa gia, Hứa Hoán từ trong thâm tâm giơ ngón tay cái lên. Mặc dù Lâm Du ở trong lòng Hứa Hoán còn không có đến mức độ tốt đẹp, nhưng hắn quả thật rất khó tìm một chút xíu lỗi nào!
Lâm Nhất Thiến ngược lại nghĩ thật nhiều. Nếu không phải do bất ngờ tai nạn xe cộ, Hứa Mạch không cho là mình sẽ cùng Lâm gia có bất kỳ dây dưa rễ má gì. Dù là ban đầu Lâm Nhất Thiến theo đuổi điên cuồng như vậy, nhưng ở trong lòng Hứa Mạch vẫn không có lưu lại quá nhiều hình ảnh. Cho dù là sự kiện bỏ thuốc kia đột nhiên phát sinh, Hứa Mạch cũng chỉ là bình tĩnh đẩy Lâm Nhất Thiến ra, an an ổn ổn đi ra khỏi cánh cửa kia!
Em thấy trong lòng cô ta vẫn tồn tại ảo tưởng không thực tế. Hứa Hoán bĩu môi một cái, ấn tượng đối với Lâm Nhất Thiến đã hạ xuống đến mức tận cùng, Đúng rồi, em đã sắp xếp người đi thu mua Bác Dương tán cổ phần. Coi như Lâm Nhất Thiến thật sự không chịu giao ra 15% Bác Dương cổ phần trong tay, chúng ta vẫn như thường có thể cầm trở về 19% tán cổ phần còn sót lại !
Không nhất thiết phải thế. Muốn Bác Dương, phương thức đơn giản nhất chính là trực tiếp chèn ép đến không cách nào xoay chuyển được. Đến lúc đó hoàn toàn không cần phí sức thu mua, thâu tóm là được rồi. Anh muốn là Lâm Nhất Thiến chính mình ngoan ngoãn đem cổ phần phun ra! Lâm Nhất Thiến không chịu giao ra, liền đoạt từ trong tay Lâm Hồng Tín! Ba hay là con gái, chung quy chỉ cần một người là đã đau đến mức muốn chảy máu rồi! Hứa Hoán nghĩ như thế nhanh ác chính xác bắt lại toàn bộ Bác Dương, Hứa Mạch để ý hơn là như thế nào để cho một nhà ba người Lâm Hồng Tín bị giáo huấn. Bọn họ sống không được tốt rồi, Lâm Du trong lòng liền tốt hơn. Mà hắn, cũng thoải mái.
Như vậy à... Nhìn Lâm Du một cái không nói lời nào, Hứa Hoán xoay người lên lầu, Vậy được, em đây liền để cho bọn họ dừng tay.
Hứa Hoán vốn là cho là, Hứa Mạch đối phó Lâm gia, là muốn nắm toàn bộ Bác Dương coi như bồi thường. Hiện nay mới hiểu được, Hứa Mạch là dự định phối hợp kế hoạch Lâm Du, chậm rãi trả thù Lâm gia!
Xác định ý đồ của Hứa Mạch, Hứa Hoán cũng không nóng nảy. Nếu anh họ muốn cắt thịt từ trên người Lâm gia, như vậy hắn liền không tự chủ trương nữa, chỉ để ý nghe lệnh làm việc tốt lắm rồi.
Cái nhìn kia của Hứa Hoán, Lâm Du có thấy, lại không có đáp lại. Hứa Mạch hành động với kế hoạch của nàng không hẹn mà hợp, cũng không để cho Lâm Du cảm thấy bất ngờ, chẳng qua chỉ là từ một phương diện khác chứng minh Hứa Mạch đích xác nhớ cô nói cho hắn biết những chuyện trước kia thôi.
Hiện giờ Lâm Du để ý hơn chính là Hứa Mạch rốt cuộc lúc nào sẽ mở miệng hỏi mình. Bất kể Hứa Mạch có tin hay không, có coi mình như là người điên hay không, ít nhất nên cho cô câu trả lời rõ ràng không phải sao?
Mà từ sau khi Hứa Mạch tỉnh lại lại có thái độ như vậy khiến Lâm Du căn bản không đoán ra được kết quả Hứa Mạch dự định xử trí mình như thế nào. Đợi vài ngày như vậy, tính nhẫn nại của Lâm Du cũng đã sắptiêu hao hết.
Cũng bởi vậy sau khi đẩy Hứa Mạch trở về phòng, hiếm thấy Lâm Du không có lập tức tránh, mà là bình tĩnh nhìn Hứa Mạch: Chúng ta nói chuyện một chút.
Lại là nói một chút a! Hứa Mạch gật đầu một cái, khóe miệng dâng lên nụ cười nhàn nhạt. Hôm nay như thế nào mỗi người cũng muốn nói một chút? Chu Tuyền muốn cùng Lâm Du nói một chút, hắn muốn cùng Chu Tuyền nói một chút. Mà Lâm Du cũng muốn cùng hắn nói một chút. Đúng rồi, còn quên Lâm Nhất Thiến cùng với vợ chồng Lâm Hồng Tín, đối tượng bọn họ muốn nói tới, cũng là Lâm Du.
Đối với chuyện tôi thay Lâm Nhất Thiến gả tới Hứa gia, anh nghĩ như thế nào? Chúng ta không có lĩnh giấy kết hôn, luật pháp cũng không công nhận quan hệ. Tôi cũng nói điều kiện với Hứa gia gia, bất quá đó là khi anh còn là người thực vật là điều kiện tiên quyết. Bây giờ anh đã tỉnh lại, thỏa thuận có thể sửa đổi. Đứng ở trước mặt Hứa Mạch, vẻ mặt Lâm Du nghiêm túc nói đến quan hệ. Hứa Mạch không đề cập tới, cô đành phải nói rõ ràng.
Em muốn rời khỏi Hứa gia ngay lập tức? Mắt không chớp nhìn Lâm Du, trong mắt Hứa Mạch lướt qua bất đắc dĩ.
Mấy tháng tiếp xúc, hắn hiểu rõ Lâm Du hơn so với bất kì ai. Trước hắn đã suy nghĩ tỉ mỉ, nếu như thái độ hắn đối với Lâm Du giống như quen thuộc quá, tất nhiên theo bản năng Lâm Du mâu thuẫn. Lâm Du giống như con nhím, không đụng được. Vì thế, hắn chỉ có thể cẩn thận từng li từng tí tới gần
Nhưng mà nếu như xa lạ quá, giữa hắn cùng Lâm Du sẽ có một ranh giới vô hình không thể vượt qua. Thậm chí không đợi hắn chiếm được tín nhiệm Lâm Du như theo kế hoạch, khẳng định Lâm Du cũng đã đuổi ra hắn khỏi thế giới của nàng.
Hăng quá hóa dở, Hứa Mạch đắn đo có chừng có mực, chỉ đành phải dựa vào từ từ dò xét mới được.
Lâm Du chần chờ một chút, lắc đầu một cái, thành thật nói ra ý nghĩ của mình: Tôi tạm thời còn cần Hứa gia làm núi dựa.
Tốt lắm, chúng ta tính từ từ. Đầu tiên, thay thế Lâm Nhất Thiến gả tới Hứa gia, là ân oán em với Lâm gia, trước đó Hứa gia không có tham dự, anh cũng không biết chuyện. Nói cách khác, Hứa gia đối với em vô hại, anh cũng vậy, có đúng hay không? Bất động thanh sắc thu phản ứng Lâm Du vào đáy mắt, Hứa Mạch đi thẳng vào vấn đề, không để lại dấu vết dẫn dắt đề tài.
Ừ. Hứa Mạch nói không có gì sai, đơn giản sáng tỏ, lại chính xác suy nghĩ Lâm Du, thành công để cho Lâm Du buông lỏng phòng bị xuống.
Thứ hai, sau khi em tới Hứa gia, cùng ông nội anh thỏa thuận: Hứa gia cho Bác Dương một con đường sống, em chiếu cố anh là người thực vật cả đời. Điều kiện tiên quyết là anh không tỉnh lại, phải không? Biết rõ ràng sau khi mình tỉnh lại Lâm Du không muốn cùng hắn tiếp xúc, Hứa Mạch không quên nói vấn đề quan trọng nhất, lấy ra tư thế nghiêm chỉnh đàm phán .
Không sai. Thấy Hứa Mạch hỏi đến phần mình để ý nhất, Lâm Du sẵn sàng đón quân địch, chờ kế tiếp Hứa Mạch làm khó dễ.
Lâm Du tin chắc, Hứa Mạch đã nghe mình từng nói những lời đó. Chuyện cô lo lắng nhất đã phát sinh, nghênh đón mình... Chắc hẳn không phải là quá tốt đẹp.
Từng có kinh nghiệm thương lượng với Hứa Chấn Thiên, lần nữa đối mặt khí thế của Hứa Mạch không kém chút nào Hứa Chấn Thiên, Lâm Du theo thói quen tiến vào tình trạng phòng bị.
Em sở dĩ làm như vậy, mục đích là bảo vệ tính mạng. Em với Lâm gia có thù oán, hơn nữa chuyện liên quan đến cái chết của cha mẹ ruột em. Mặc dù, em tạm thời không lấy ra được chứng cớ. Anh nói như vậy, chắc không sai? Thời thời khắc khắc chú ý Lâm Du, tự nhiên Hứa Mạch phát hiện vẻ mặt Lâm Du biến hóa . Giọng nghe tùy ý, lại xảo diệu tránh khỏi những chuyện hắn không nên hỏi trong bảy năm kia.
Đúng. Lâm Du nhếch miệng, vẻ mặt kiên quyết, Nhưng tôi có thể bảo đảm, lời tôi nói đều là sự thật!
Hứa Mạch dừng lại một chút, bình tĩnh quan sát Lâm Du hồi lâu, rốt cuộc quyết định, mở miệng nói: Anh biết em không tín nhiệm anh, nhưng anh thật sự có thể giúp em. Nhưng đồng thời, em cũng phải cho anh xem quyết tâm của em.
Đàm phán, Lâm Du cũng không sợ. Hơi gật đầu, giọng tỉnh táo: Anh muốn tôi làm như thế nào?
Kết hôn. Nhẹ bẫng vứt ra hai chữ, khóe miệng Hứa Mạch cong lên độ cong nhỏ đến mức không thể nhìn thấy, Em hẳn biết, hiện nay em ở Hứa gia cũng không phải là danh chính ngôn thuận. Anh muốn em chân chính gả cho anh, lấy thân phận là Lâm Du!
Lâm Du sửng sốt, ngạc nhiên nhìn Hứa Mạch. Đây chính là quyết tâmHứa Mạch muốn thấy được? Nhưng nếu như thành công, thì Hứa Mạch sẽ thua thiệt, mà không phải là cô, không phải sao?
Nhìn ra nghi ngờ của Lâm Du, Hứa Mạch có ý nhắc nhở: Anh nghĩ đến em so với bất luận ai đều biết nguyên nhân em xuất hiện ở Hứa gia. Lâm gia nếu có thù oán với em, như vậy bọn họ đẩy ngươi ra gả thay, chắc hẳn mặt ngoài nhìn qua cũng không đơn giản như vậy. Ngoại trừ giúp Lâm Nhất Thiến thoát tội, đoán chừng là sau khi em gả tới Hứa gia, không thể nào có cuộc sống tốt?
Nói tới chỗ này, Hứa Mạch ngẩng đầu lên, nghiêm nghị nhìn Lâm Du: Mặc dù anh cho tới bây giờ cũng không phải là người tốt, nhưng từ trước đến giờ luôn ân oán rõ ràng. Lần này chúng ta nói chuyện, liền nói cho rõ, giữa anh và em không có thù oán. Mà việc làm của Lâm Nhất Thiến, anh nhớ ở trong lòng, không thể nào cái gì cũng không làm.
Hứa Mạch dự định trả thù Lâm Nhất Thiến? Tâm tư chuyển một cái, Lâm Du trong nháy mắt thông suốt. Vốn là cô đã thỏa thuận điều kiện với Hứa Chấn Thiên xong, bây giờ Hứa Mạch đột nhiên tỉnh lại, thỏa thuận hai bên đã không tồn tại, như vậy đàm phán trước kia tự nhiên không thể tiếp tục. Mà nếu như Hứa Mạch muốn ra tay, Lâm Du cô không có bất kỳ lý do gì ngăn cản.
Nếu như cảm thấy thua thiệt, em có thể cự tuyệt. Chuyển động xe lăn quay lưng lại, Hứa Mạch không nhìn Lâm Du đang phòng bị hắn.
Trước khi xảy ra chuyện tai nạn này, Hứa Mạch thường xuyên ra ngoài đàm phán, mục tiêu rõ ràng, chưa bao giờ sợ hãi, càng chưa từng nảy sinh cảm giác khó chịu. Nhưng mà thương lượng với Lâm Du, cảm giác thật không tốt.
Nếu như trước kia không tiếp xúc với Lâm Du, Hứa Mạch sẽ không chú ý tới sự tồn tại của Lâm Du, càng không sẽ để ý thời khắc này Lâm Du yên lặng. Đối với cảm tình, hắn cũng không bắt buộc, cũng chưa từng cố chấp. Nhưng sau khi Lâm Du đến, vô tình thay đổi quan niệm của hắn.
Đều nói hoạn nạn mới thấy chân tình, phần tâm ý này là hiếm thấy nhất, cũng rất là quý báu. Việc hắn và Lâm Du trải qua không tính là thấy chân tình, nhưng lại cùng vượt qua khó khăn. Trên thực tế, thời điểm hắn vẫn là người thực vật , thái độ Lâm Du đối với hắn thân cận hơn so với hiện nay , hơn nữa hơn còn có phần ung dung tự tại.
Chỉ trong chớp mắt như vậy, thậm chí Hứa Mạch cảm thấy, hắn tình nguyện vẫn là người thực vật! Ít nhất cứ như vậy, hắn với Lâm Du sống chung sẽ càng hòa hợp, mà không phải là xa cách như thế này.
Tôi đồng ý. Lâm Du yên lặng, cũng không phải là do dự. Cô chẳng qua là cần một chút thời gian, tiêu hóa cái tình huống bất ngờ như vậy. Dù sao Hứa Mạch nói điều kiện có chút không thể tưởng tượng nổi, quả thực nằm ngoài dự liệu của Lâm Du. Bất quá sau khi biết rõ mục đích của Hứa Mạch, cô không có hai lời, nhất định tích cực phối hợp.
Quả nhiên đáp ứng! Ở vị trí Lâm Du không nhìn thấy, khóe miệng Hứa Mạch giương lên.
Xem ra lần này, hắn may mắn nắm đúng tính khí Lâm Du. Nếu như vậy, sau này hắn liền có thể trực tiếp tham dự kế hoạch của Lâm Du, giúp Lâm Du đối phó Lâm gia, không cần bất kỳ giải thích nào!
Một lát sau, thần sắc Hứa Mạch khôi phục như thường xoay người lại, mang theo nụ cười ấm áp hướng Lâm Du đưa tay ra: Như vậy, hợp tác vui vẻ.
Đè xuống tâm tình phức tạp trong lòng, Lâm Du đi lên trước, nắm tay Hứa Mạch: Hợp tác vui vẻ.
Coi như thỏa thuận xong, bầu không khí quanh hai người trong nháy mắt dịu đi. Dù có chút xa lạ như cũ, nhưng thái độ bên trong lại bắt đầu lộ ra ăn ý vô hình.
Không thể không nói, bởi vì thỏa thuận này, Lâm Du đối với Hứa Mạch dành ra sự tin tưởng nhất định. Không nhiều, nhưng đủ để hai người sống chung hòa bình, chậm rãi từng bước gần nhau hơn. Mà, đúng như Hứa Mạch mong muốn.