Gậy thịt dưới thân Chelsea hung ác va chạm vào hoa huyệt của Mộ Sa nhưng giọng nói lại dịu dàng vô cùng.
“Chậm một chút....Chậm một chút....Chelsea...A...Chúng ta...có suốt cả đêm... Chậm...Chậm đã...A a a...” Mộ Sa hơi không chịu nổi, hắn đâm vào rất sâu và mạnh, giọng nói đứt quãng bắt đầu xin tha.
“Được, nhẹ một chút, chúng ta có rất nhiều thời gian phải không?” Chelsea nhớ tới lời cô nói muốn cho hắn suốt cả đêm, tâm tình vui vẻ giảm dần tốc độ, chậm rãi rút gậy thịt ra lại chậm rãi đi vào, đồng thời ghé lên trên lưng cô, bàn tay to men theo phía trước ấn lên chỗ gồ lúc gậy thịt tiến vào.
“Không thể chậm được nữa, bảo bối....Em thật chặt...” Chelsea sảng khoái hô to, hai tay túm riết eo cô, gậy thịt phía dưới như càng to thêm, không dùng bất kỳ kỹ xảo nào chỉ càng điên cuồng đâm mạnh vào cơ thể cô, cái gì mà chín nông một sâu, ba nông một sâu, giờ phút này hắn hoàn toàn chẳng quan tâm, toàn bộ tấn công bằng bản năng, một lần lại một lần cuồng dã, một lần lại một lần xâm nhập sâu hơn vào hoa huyệt của Mộ Sa.
“A...A...A a a...” Mộ Sa túm chặt lấy tấm da thú dưới thân, bụng không ngừng co rút, hoa huyệt sưng đỏ đã bị chạm đến cực hạn không tự chủ được khép mở cố gắng nuốt vào vật cực đại đang hung hăng áp đảo, thân thể hai người va chạm kịch liệt, ma sát làm hoa huyệt đang sưng bắt đầu tràn dịch thủy, mỗi lần gậy thịt ra vào đều văng nước khắp nơi.
“Ư...sướиɠ thật...Đâm chết em...” Chelsea sảng khoái gào lên, lại một trận áp đảo cuồng nhiệt, thời điểm Mộ Sa hét lên khi đạt tới cao trào liền túm hai chân cô giơ lên, xoay cô lại mặt đối mặt rồi đứng thẳng người, nhấc hai chân cô lên khiến phần eo rời khỏi giường, hắn cứ vậy ra sức lao xuống hung hăng đâm vào cô.
“A a a...Không được...Căng lắm...Ra…rút ra trước đã...A...” Bởi vì đạt tới cao trào mà hoa huyệt co rút mạnh mẽ không thể chấp nhận gậy thịt thô ráp của Chelsea, gậy thịt to lớn vẫn ma sát trong hoa huyệt đang dị thường mẫn cảm đầy dịch thủy, vui sướиɠ cùng đau đớn cùng nhau xông tới khiến Mộ Sa khó chịu vặn vẹo kịch liệt, muốn đẩy vật to lớn đang hung hăng va chạm trong người ra ngoài.
“Thoải...Thoải mái...A...Không được...ư ư...Xin anh...Chelsea...A...” Cảm giác tê dại và đau đớn khó diễn tả đồng thời quét qua Mộ Sa, khiến cô phát ra âm thanh giống như thống khổ nhưng lại như thỏa mãn, vòng eo giãy dụa theo bản năng, lúc lên lúc xuống phối hợp với tốc độ của Chelsea.