Vì từ nhà anh đến biệt thự cũng mất khá nhiều thời gian nên lái xe về đến biệt thự Ưng gia cũng là 12 giờ 30 trưa, anh nắm tay cô đi vào trong
- Đây...hình như không phải là nơi em ở a?! ŧıểυ Nhi quan sát căn biệt thự to lớn được thiết kế theo kiểu Châu Âu
- Ý em là nơi này lạ? Hoàng Thuận hỏi
- Dạ phải a. Cô gật đầu
- Đây là nhà riêng của anh, từ giờ chúng ta sẽ mãi sống ở đây. Anh buông tay cô ra rồi khoác vai cô
ŧıểυ Nhi nhìn anh, đôi mắt nâu long lanh ánh lên tia hạnh phúc, cô mỉm cười nhẹ, tựa đầu vào vai anh và đi vào
Bước vào bên trong biệt thự được thắp sáng bởi chùm pha lê tuyệt đẹp, hai hàng người hầu đứng cúi đầu chào lễ phép
Cô quản gia trẻ tuổi - Lương An Các (27 tuổi) đứng đầu hai hàng người hầu, cúi thấp đầu, giọng dịu dàng
- Mừng thiếu gia và ŧıểυ thư trở về ạ!
- Hnm, căn phòng thế nào? Anh lạnh giọng hỏi, ánh mắt lạnh lẽo
- Đã dọn dẹp xong rồi ạ, ŧıểυ thư có thể dùng! An Các nói, nụ cười giả tạo nở trên môi, ánh mắt chán ghét nhìn ŧıểυ Nhi
Hoàng Thuận gật đầu rồi đưa hành lí cho An Các rồi đưa cô lên lầu 2
Căn phòng to lớn mang màu hồng ngọt ngào dịu nhẹ và màu trắng tinh khiết bỗng sáng trưng nhờ chùm đèn huỳnh quang loại tốt nhất ở đầu giường
Bộ bàn ghế được đặt ở bên trái tường, bàn trang điểm được đặt ngay cạnh tủ gỗ nho nhỏ. Cạnh nó là một chiếc giường to lớn hiệu King. Hai chiếc tủ quần áo to lớn được đặt ở phải tường cạnh nhau. Gần tủ là phòng tắm.
Trong căn phòng sang trọng này phảng phất mùi hương thơm ngát, khá giống mùi hương hoa nhài.
- Tuyệt quá! Đây là phòng của em sao? ŧıểυ Nhi thích thú hỏi
- Ừ, đây là phòng của em, thích chứ? Anh xoa đầu cô hỏi, trong lòng bổ sung
"Và cũng là phòng của anh nữa!"
- Dạ thích, thích lắm ạ. Cô gật mạnh đầu
Thật ra, căn phòng này đã được Hoàng Thuận cho người dọn dẹp và sắp xếp lại theo sở thích của ŧıểυ Nhi. Cô mà biết được chuyện này, chắc vui đến nỗi ba ngày không ngủ được quá!
Chạy đến bên chiếc giường to dài, ŧıểυ Nhi ngồi xuống, tay nhẹ nhàng vuốt ve drap giường
- Thật êm và sạch sẽ! Cô thầm tán thưởng
Anh đi đến ngồi kế cô, nói
- Phòng này là của em, vì thế cứ sử dụng thoải mái!
Cô mỉm cười gật đầu, ngồi lên người anh, rúc đầu vào lòng anh như chú mèo nhỏ đáng yêu
Vừa đúng lúc Lương An Các đi lên, cảnh tượng anh và cô đang ôm ấp nhau hạnh phúc khiến cô ta không khỏi ghen tức
Cố gắng kiềm chế cơn giận, cô ta dịu dàng nói
- Thiếu gia, ŧıểυ thư, đến giờ ăn cơm rồi ạ!
Đang ôm ấp ŧıểυ mỹ nhân mà cưng chiều, vừa nghe giọng của An Các, anh đã cau mày khó chịu
- Cô là bà chủ? Anh lạnh giọng hỏi
An Các tất nhiên hiểu ẩn ý trong câu nói của anh, liền vội nói
- Xin lỗi ạ, sau này em sẽ gõ cửa trước khi vào
- Hnm. Anh gật đầu rồi đưa cô xuống phòng ăn
Trong bữa cơm, anh và cô liên tục nói chuyện với nhau rất thân mật, luôn trao cho nhau những hành động ngọt ngào và cực dễ thương, và tất cả đều thu vào tầm mắt của An Các, khiến cô ta khó chịu, cảm thấy chướng mắt
- Thiếu gia, anh nên ăn kẻo nguội. Cô ta nở nụ cười dịu dàng nhìn anh
- Cần cô lo? Anh liếc nhìn cô ta mà hỏi
An Các giật mình, vội thu lại câu nói vừa nãy. Ăn cơm xong, Hoàng Thuận đưa ŧıểυ Nhi lên lầu nghỉ ngơi
An Các nhìn anh ôn nhu với ŧıểυ Nhi như vậy, tim có chút nhói đau, tâm không cam lòng
"Cạch"
Cửa phòng được khóa chặt lại, anh đi đến tủ quần áo, lấy cho cô một chiếc váy ngủ
- Đi thay đồ đi, rồi chúng ta đi ngủ! Anh đưa váy ngủ cho cô, ŧıểυ Nhi nhận lấy
Nhìn bộ đồ ngủ mỏng manh hai dây quyến rũ, cô cau mày nói
- Em...phải mặc cái này sao?
- Không thích? Anh nghiêng đầu hỏi
- Mỏng quá! Hở quá! Không mặc đâu! Cô chu môi nói
Anh mỉm cười, ngồi cạnh cô xoa đầu dịu dàng
- Mặc rất mát, em sẽ dễ ngủ hơn!
- Nhưng mà...ŧıểυ Nhi chần chừ, không phải là cô không thích mặc, mà là vì cô không quen mặc những trang phục táo bạo như thế này?!
Nhìn anh, ŧıểυ Nhi thở dài nhẹ, cô đem váy đi vào phòng thay đồ. Thấy cô ngoan ngoãn như thế, anh mỉm cười, lột sạch quần áo rồi lấy khăn tắm quấn ngang hông, che đi thứ to lớn
"Cạch"
Cánh cửa phòng tắm mở ra, khuôn mặt anh bỗng có vài vệt đỏ khi cơ thể cô thật hấp dẫn sau bộ váy ngủ đầy quyến rũ
Váy ngủ màu đen hai dây mỏng manh làm nổi bật làn da hồng hào của ŧıểυ Nhi. Hai dây áo trễ nải làm lộ bờ vai tròn trịa và khuôn ngực đầy đặn nở nang. Nhũ hoa như đang dựng lên sau lớp vải mỏng. Váy ngắn hơn đùi, để lộ cặp chân thon dài trắng trẻo, dường như có thể lộ ra bờ mông căng tròn sau lớp vải ngắn mỏng bất kì lúc nào
Khuôn mặt nhu mì có chút đỏ, đôi môi mọng nước chúm chím như đang mời gọi anh, đôi mắt nâu long lanh khẽ cụp xuống mắc cỡ
Hiện tại trông cô rất quyến rũ, mê người, khiến máu nóng trong anh bỗng nhiên sôi sục!
Con sói lang trong anh giờ đã tỉnh lại, mang theo cơn đói khát dục. Cự vật to lớn bỗng nhiên có dấu hiệu dựng đứng lên, thật khiến anh bực bội!
Nhếch môi, anh đi đến, ŧıểυ Nhi ngước nhìn thân thể to lớn trước mắt đang yên vị ngay trước mặt mình, cơ thể sáu múi rất rõ ràng, trái tim cô đập thình thịch như muốn nổ tung, đầu óc trống rỗng
Anh cười, một nụ cười nửa miệng, tay to lớn đặt lên vai cô, giọng dịu dàng
- Đi ngủ nhé?
- Ơ..d...dạ. ŧıểυ Nhi ngượng ngùng đáp, cơ thể nhỏ bé rúc ngay vào lòng anh
Mùi hương bạc hà thoang thoảng bay vào mũi cô, mang lại cảm giác dễ chịu khó tả
Bế cô lên, anh đưa cô đặt lên giường. ŧıểυ Nhi cựa mình, bỗng thân hình to lớn đè lên thân hình bé nhỏ của cô, anh nhìn cô, nuốt nước bọt
Cơ thể cô thật đẹp, mang hương thơm nhè nhẹ, khác với mùi nước hoa nồng nặc của những nữ nhân khác.
- Thuận, không phải anh nói...chúng ta sẽ...um. Chưa kịp nói hết câu, anh đã đoạt lấy môi cô, hôn ngấu nghiến
Day nhẹ bờ môi cô, răng hé mở, anh đưa lưỡi vào khoang miệng nhỏ và mυ"ŧ lấy vị ngọt trong miệng cô
Anh mỉm cười an ủi cô, rồi tiếp tục đưa tay vào trong đùa giỡn. Vì đây là lần đầu tiên của cô nên bên trong rất khít, ôm chặt mấy ngón tay của anh
Hoàng Thuận nhếch mép, anh bắt đầu tàn sát bừa bãi bên trong hoa huy*t
- Đừng mà, xin anh....a...um...nhẹ thôi..a...um
Cô khó chịu ưỡn cong người lên, uốn éo như con rắn nước
Hoàng Thuận rút mấy ngón tay ra khi xuân thủy của cô đã làm ướt đẫm hoa huy*t, anh liếʍ mυ"ŧ mật ngọt trên đầu ngón tay, thích thú cởi bỏ khăn ra, để lộ thứ to lớn
- Lần sau sẽ cho em chơi thứ này! Anh cười nói rồi thô bạo cho vào trong
- Á. ŧıểυ Nhi hét lên đầy đau đớn, nước mắt chực trào chảy ra
Anh cúi xuống, nhẹ nhàng hôn lên trán cô, rồi đưa những giọt lệ đó nuốt hết vào miệng
- Ngoan, đừng khóc nữa. Rồi sẽ hết thôi. Anh ôn nhu nói, tay vén những lọn tóc lòa xòa trên khuôn mặt nhỏ
- Nhưng...em đau quá....không chịu nổi....huhu...ŧıểυ Nhi khóc lóc nói, mấy ngón tay như lưỡi dao găm sâu vào da thịt trên vai anh
- Em sẽ quen thôi, anh sẽ nhẹ nhàng một chút! Hoàng Thuận hôn lên má cô, nói
Anh bắt đầu ra vào nhẹ nhàng để giúp ŧıểυ Nhi thích nghi. Cô cắn môi, tay bấu chặt vào vai anh
Sau nửa tiếng thích nghi, anh mới bắt đầu tiến công mạnh hơn, ŧıểυ Nhi nửa đau đớn, nửa khó chịu, nhưng lại có chút sung sướиɠ
"Bạch bạch bạch"
Da thịt mạnh mẽ chạm vào nhau, tạo nên thanh âm ái muội, khung cảnh trước mắt ŧıểυ Nhi dần mờ ảo, tiếng rên ngày càng lớn dần, Hoàng Thuận phát ra hơi thở nam tính, một tay xoa nắn bầu ngực to mềm, tay còn lại bóp mông căng tròn, lưỡi anh quấn lấy lưỡi cô, trao cho nhau những nụ hôn ngọt ngào.
Trong phòng giờ chỉ còn lại mùi hoan ái và tiếng rêи ɾỉ. Thay đổi qua hai tư thế, cuối cùng, anh bắn vào bên trong cô một dòng dịch nhờn trắng đục
ŧıểυ Nhi nằm thở hổn hển, cơ thể lõa lồ dính nhiều mồ hôi. Hoàng Thuận cười thỏa mãn, anh hôn lên má cô một cái, rút cự vật to lớn ra rồi đắp chăn ôm cô vào lòng
ŧıểυ Nhi mệt mỏi thiếp đi trong lòng anh, cả hai nhanh chóng chìm sâu vào giấc ngủ
An Các đứng bên ngoài cửa phòng, từ nãy giờ đã biết hai người làm gì bên trong, hai tay siết chặt, cắn cắn môi dưới, cô ta nhanh chóng rời đi, ánh mắt lạnh lùng sắc bén như lưỡi dao
"Lý ŧıểυ Nhi, đừng hòng có được anh ấy!"
…………………………………………
Trong chiếc xe hơi Maybach, một đôi nam nữ không mảnh vải che thân ôm nhau luật động. Nữ nhân cơ thể quyến rũ, khuôn mặt hồng hào, đôi mắt xuất hiện tầng sương mờ ảo, miệng phát ra thanh âm sung sướиɠ
Lúc đã chịu không nổi, nam nhân bắn lên cơ thể nữ nhân một chất dịch trắng đục. Nữ nhân thở dốc, mệt mỏi thiếp đi, còn nam nhân thì nhanh chóng mặc lại quần áo rồi lái xe chạy về biệt thự Mỹ gia!