Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 59 - Chương 59

Trước Sau

break
Tay mỏi nhừ

kí©ɧ ŧɧí©ɧ bình thường thôi đừng có quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ được không!

Phó Thần Thương gọi một cuộc điện thoại, trợ lý Tề Tấn liền mang tới một núi bài tập hóa thành Ngũ Chỉ Sơn đè lên cô.

Người kia hai tay khoanh trước ngực nhìn cô, Trước bữa cơm tối nay phải làm xong toàn bộ.

An Cửu ôm bắp đùi, mắt như những vì sao, Anh vẫn nên chơi tôi đi.

Phó Thần Thương rất vô sỉ đá văng cô ra, ban cho cô gò má lãnh diễm cao quý của mình, cài lại khuy áo mới cởi ra vừa nãy, Đó là phần thưởng, biểu hiện tốt thì tôi còn cân nhắc.

Không cần cám ơn. An Cửu lén giơ ngón giữa, cầm một quyển bài tập phủi phủi bàn, quét hết tiết tháo Phó Thần Thương vừa rơi xuống, sau đó bày ra dáng vẻ bắt đầu làm bài.

Không phải chỉ làm xong là được sao! Chuyện này chỉ cần mấy phút.

Sai một bài thì đánh tay mười cái. Giọng nói khoan thai của Phó Thần Thương hóa thành những mũi tên xương trong suốt phốc một cái cắm vào đầu gối cô.

Cạch cây bút bị cô bẻ gãy, Sao anh có thể dùng cách xử phạt thể xác học sinh thế chứ!

Vì sao không thể?

Anh đây là bạo hành gia đình!

Cho nên?

Cho nên... Cắn cắn môi, An Cửu bi ai phát hiện trong nhà này cô không có ai để xin cứu trợ, càng bi ai là, thật ra cô có rất nhiều cách để Phó Thần Thương đau đớn hối hận, nhưng mà, cô không muốn cũng không thể làm như vậy.

Phó Thần Thương châm một điếu thuốc, nhìn dáng vẻ nghẹn khuất của cô, nhíu mày, Đối đầu với tôi thú vị lắm à?

... An Cửu bấm bút, thú vị em gái anh! Vì tranh cãi với anh mà tế bào não của cô sắp chết sạch, thảm nhất là chưa thắng được một lần.

Em có thể lấy ra một nửa sức lực khi thi vào lớp 9 thì nó cũng không là vấn đề.

An Cửu giận dữ phản bác, Nói thì dễ, anh làm sao biết một năm đó tôi phải sống không bằng heo chó thế nào. Hơn nữa, nếu muốn làm gì cũng có thể làm được thì còn là người không?

Vì sao không phải? Phó Thần Thương hỏi lại.

Chớ nên giao tiếp với loại người phi nhân loại!

An Cửu càng nghĩ càng tức giận, cuối cùng vẫn là không kiên định, đem hết lời nói ra, Đừng lấy tiêu chuẩn của anh để so sánh với tôi! Tôi chính là gỗ mục không thể đẽo bùn nhão không thể trát tường! Anh dựa vào cái gì hứa hẹn như thế với ba anh, dựa vào cái gì một bên tình nguyên biến tôi thành bộ dạng các người thích? Anh có biết áp lực tôi phải chịu rất lớn không!!! Nếu tôi có thể khiến người khác yêu thích thì đã không đến ngày hôm nay; nếu tôi có thể khiến người ta thích thì đã không phải Tống An Cửu, càng không phiền anh cưới tôi quản tôi! Ai nói với tôi, tôi không cần để ý gì cả? Bây giờ không phải anh cũng gây áp lực cho tôi, buộc tôi phải thỏa mãn mấy người sao!

Lồng ngực kích động phập phồng dữ dội, cuối cùng khóe môi biến thành nụ cười tự giễu, Nếu tôi không làm được thì sao? Có phải sẽ vứt bỏ tôi? Thế thì tôi đi theo nhà họ Tống có gì khác biệt? Anh và Tống Hưng Quốc có điểm nào khác nhau đâu?

Phó Thần Thương muốn chạm vào cô lại bị hận ý trong con ngươi như con thú nhỏ bị thương của cô ép lùi lại, tư thế chuẩn bị bạo phát giống như chỉ cần anh tới gần, cô sẽ lao đến cắn anh.

Phó Thần Thương thu tay lại, đứng ở khoảng cách an toàn, để cô tỉnh táo lại, Em không cần lấy lòng bất cứ ai, việc này đang giúp chính em. Nếu em lớn mạnh thì hoàn toàn không cần người khác thích em.

An Cửu lập tức đáp lại anh, Tôi không mạnh cũng không cần người khác yêu thích tôi.

Phải vậy không? Vậy tôi cho em biết, không mạnh thì chỉ có bị người ta ức hiếp.. Giống như vậy! Phó Thần Thương vừa dứt lời, không để ý tới sự giãy giụa của cô, nắm lấy cằm cô, cúi người cắn mạnh lên môi cô, trừng phạt không chút thương tiếc.

Anh lau đi sợi chỉ bạc nơi khóe miệng cô chưa kịp nuốt xuống, chống lại đôi mắt lửa giận hừng hực, Có lẽ em đúng là không cần người khác thích. Nhưng chỉ có mạnh, người không thích em mới không làm tổn thương được em.

An Cửu chấn động, câu nói của Phó Thần Thương như những lời dạy phát ra ánh sáng của thần linh vỗ xuống đầu, từng thiên sứ với đôi cánh trắng tinh cầm đàn bay múa xung quanh...

Phó Thần Thương vô sỉ xuất ra tuyệt chiêu!!!

An Cửu lắc đầu thật mạnh còn tát cho mình một cái, vứt bỏ những ảo giác đáng sợ kia, trong lòng nâng khiên lên, cảnh giác nhìn chằm chằm anh.

Thấy phản ứng của cô, Phó Thần Thương biết cô đã nghe lọt tai lời mình nên tiếp tục, Nếu bây giờ đã có cơ hội, có tôi giúp em, vì sao không thử một lần? Không phải vì ai khác, chỉ vì mình em. Chẳng lẽ em muốn cả đời chìm trong thân phân bi thảm, ở dưới bóng ma của ba mẹ? Những nỗ lực năm lớp 9 của em không phải trôi theo dòng nước, càng không nên sa sút tinh thần vì bà nɠɵạı mất, chí ít em cũng đã đỗ vào Thịnh Cẩn trước khi bà mất để bà an tâm.

Mắt cô lóe lên, anh từng bước tới gần, Có phải em cảm thấy trên đời này đã không còn ai đáng để em trả giá, không còn ai đáng để em cố gắng? Có phải thế sự xoay vần, coi trời bằng vung?

An Cửu liên tiếp bại lui, chỉ mong bịt tai chống lại từng câu như lột da róc xương của anh, mổ xẻ tàn nhẫn và hoàn toàn con người cô.

Phó Thần Thương nói chậm lại, Chính xác, kể cả tôi cũng không có tư cách bắt em làm gì! Nếu em thật sự không quan tâm, cho dù bị sỉ nhục cũng không mắng không giận tâm như dòng nước thì tôi không còn gì để nói. Nhưng như em nói, nếu muốn làm gì cũng có thể làm được thì còn là người không? Con người không phải cỏ cây, Tống Hưng Quốc lợi dụng em, em đau lòng; Lương Giai Giai hãm hại em, em còn biết phẫn nộ; em rõ ràng sợ hãi, nhưng không phải vì tôi mà tới đây sao? Em thật sự không muốn cá muối xoay người lột xác rực rỡ để những người ghét em không thích em hối hận không kịp sao? Em thật sự không muốn có thể đường đường chính chính đứng bên cạnh tôi sao?

Ai là cá muối! Ai muốn đứng bên cạnh anh, đang là một đóa hoa đẹp cũng có thể bị anh nói

break
Chỉ Mê Đội Trưởng Đội Bóng Rổ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc