Mặc dù lúc hỏi về câu nói kia tâm tình của cô hoàn toàn là nghẹn chết, nhưng sau khi nghe thấy Phó Thần Thương trả lời cũng là cô bị nghẹn.
Nhưng ngược lại, rốt cuộc lập tức có thể tháo xuống, trong lòng nhẹ nhõm.
Nói đến buồn cười, cho tới hôm nay cô mới biết trong tiềm thức của mình tồn tại sự may mắn mà mình cũng xem thường như vậy: Anh vẫn chưa nói yêu, nhưng mà chưa từng nói không thích, không phải sao?
Mà bây giờ, anh rốt cuộc cho cô câu trả lời khẳng định.
Vậy cũng là, nhân họa đắc phúc [trong họa có phúc].
Đêm hôm đó, sau khi Phó Thần Thương nói Cô mơ đi rồi rời khỏi phòng, không chỉ có như thế, hai ngày kế tiếp cũng chỉ từng nói với cô mấy câu, ngủ cũng là ở thư phòng, hoàn toàn không tìm cô làm phiền nữa.
Mà Phó Cảnh Hi dùng một câu nói đã gần như làm loạn cả tế bào đại não của cô lại như biến mất khỏi thế gian.
Không có Phó Thần Thương quấy rầy, hai ngày nay An Cửu hết sức chuyên chú vắt hết óc suy nghĩ xem rốt cuộc lời nói đêm hôm đó của Phó Cảnh Hi là ý gì, anh rốt cuộc muốn theo đuổi thế nào?
Suy nghĩ hai ngày hai đêm, kết quả là: Chuyện này. . . . . . Cái này chẳng lẽ chính là hẹn ước trong truyền thuyết? ( ̄0 ̄|||)
Mà đối tượng còn là cô gái trẻ mỗi lần ở trong mộng đều chăm chỉ đùa giỡn nam thần như cô!
Phó Thần Thương nói không sai, cô đại khái thật sự là đang nằm mơ!
An Cửu ngơ ngác nằm ở bàn hóa trang ngẩn người, mấy ngày nay, từ trên xuống dưới nhà cũ loay hoay đến xoay vòng, nhân vật chính là cô lại rảnh rỗi ngồi nghĩ lung tung.
Dĩ nhiên, đây chỉ là bề ngoài, thật ra thì cô hao tổn sức lực khổng lồ.
Rất nhiều chuyện theo một câu Làm với tôi một lần, đổi cho cô tự do kia của Phó Cảnh Hi đều bị dẫn ra ngoài, đan vào thành chiếc lưới khổng lồ vây khốn cô, càng thu càng chặt, cô gần như không thể hô hấp.
Cô nghĩ đến lần bị bắt cóc kia, nhớ mang máng Vương Uy từng nói một câu như vậy: Thứ không tiền đồ, cho cô tiền để cô thượng lại không thượng . Chẳng lẽ ý tứ của những lời này là phía sau Vương Uy còn có người chỉ đa͙σ, đưa tiền để cho bọn họ cường bạo mình? Là ai?
Ban đầu cô cũng cho là chỉ là vụ bắt cóc bình thường, cũng không để ở trong lòng, bởi vì loại chuyện này, chỉ cần tiền chuộc làm đối phương hài lòng, con tin sẽ không có chuyện gì.
Sau lại, cô rất rối loạn, cho là bắt cóc cùng cường bạo đều là bởi vì Vương Uy muốn trả thù mình, cô có thể cho là như vậy cũng là bởi vì tất cả logic đều rất chặt chẽ, không có bất cứ vấn đề gì.
Mà lời Phó Cảnh Hi nói đem đó, lại đột nhiên khiến cô nảy ra một ý nghĩ khác.
Cảnh Hi nói: Phó Thần Thương thích sạch sẽ, đồ đạc của mình, nếu như người khác từng chạm qua, liền tuyệt đối sẽ không muốn nữa. . . . . .
Bây giờ quay đầu lại suy nghĩ kỹ một chút, cách làm của Vương Uy, thay vì nói là vì trả thù mình cùng