Toàn bộ phòng khách biệt thự rơi vào an tĩnh, Hoàng Cẩm Tố nằm trên mặt đất, sinh khí cả người dường như mất hết, ngũ quan liên tục trào máu tươi. Chỉ là hai mắt lão vẫn trừng lớn mà không hiểu.
Lão làm như những gia chủ Hoàng gia đời trước cơ mà, lão cũng chỉ muốn chấn hưng mạch đuổi quỷ, khiến nó trở nên huy hoàng như khi xưa, lão đâu làm sai điều gì. Nếu Cố Tấn Niên đã trở lại, vì sao lại không giúp Hoàng gia? Không phải hắn là người sáng lập một mạch đuổi quỷ hay sao? Sao lại không muốn đưa gia tộc lên đỉnh vinh quang lần nữa?
Hoàng Cẩm Tố cố nén cảm giác đau đớn ở cơ thể, đôi mắt như sung huyết, nhưng vẫn chấp mê bất ngộ, “Lão tổ…… Ta không hiểu, ta không sai…… Hoàng gia không sai, chúng ta đều là vì đuổi quỷ…… Đuổi quỷ một mạch!”
Lão yên lặng nhìn Cố Tấn Niên, biện mình cho chính mình cùng Hoàng gia.
Đúng vậy!
Lão không sai! Hoàng gia cũng không sai! Bọn họ làm hết thảy là vì Hoàng gia, là vì một mạch đuổi quỷ này!
Cố Tấn Niên đối diện với ánh mắt Hoàng Cẩm Tố, khoé miệng nhếch lên nụ cười lạnh, đôi mắt đen láy hừng hực lửa giận thiêu đốt.
Dù tất cả đã thành dĩ vãng, nhưng quả thật Hoàng gia vẫn là một mạch đuổi quỷ, bọn họ là truyền nhân của hắn, nhưng bọn họ đã vi phạm ước nguyện ban đầu hắn thành lập mạch đuổi quỷ này. Truyền nhân của Cố Tấn Niên hắn, có thể vang danh trong giới hoặc vô danh với thiên hạ, nhưng không phải là loại xem mạng người như cỏ rác như Hoàng gia bây giờ.
Bọn chúng còn cấu kết với đám Quỷ Y mà làm chuyện xấu, nhưng luôn miệng lại nói đó là vì Hoàng gia, vì một mạch đuổi quỷ của Cố Tấn Niên.
Cố Tấn Niên, bất quá chỉ là cái tên để bọn họ lấy ra làm cớ mà thôi.
Ánh mắt hắn dời khỏi người Hoàng Cẩm Tố, đôi mắt nhắm lại để kiềm nén lửa giận trong lòng.
Hạ Cô Hàn còn nắm tay Cố Tấn Niên, nói xong câu khi nãy y cũng không nói thêm gì, chỉ lẳng lặng mà nhìn Cố Tấn Niên, mắt đào hoa trong suốt sạch sẽ. Cố Tấn Niên quay đầu, ánh mắt đã chìm vào ánh mắt của y, lửa giận đều bị sự thanh triệt trong đôi mắt xinh đẹp ấy gột rửa hết, phẫn nộ tức giận trong lòng cũng buông lỏng.
Cố Tấn Niên dương môi cười, “Em nói rất đúng.”
Phẫn nộ là cảm xúc vô dụng nhất, hơn nữa hắn đã rời khỏi mạch đuổi quỷ này hơn mấy trăm năm, chuyện Hoàng gia thế nào cũng không phải chuyện của hắn.
Cố Tấn Niên nắm chặt tay Hạ Cô Hàn, bộ dáng nhanh chóng trở lại thành bá quỷ tổng tài lạnh lùng, cao ngạo, láo cá chó như trước.
Hạ Cô Hàn thấy vậy liền phì cười, sau đó mới nhìn về phía Hoàng Bính An còn quỳ ở đó.
So với Hoàng Cẩm Tố chấp mê bất ngộ, thì Hoàng Bính An tựa hồ đã chấp nhận cái hiện thực này, từ đầu tới cuối cũng không nói một lời.
Hạ Cô Hàn một lần nữa nhướng mày hỏi Hoàng Bính An: “Ông còn gì muốn nói không?”
“Không có.” Hoàng Bính An trả lời vô cùng dứt khoát lưu loát.
Gã tuy là người Hoàng gia, nhưng chưa bao giờ cảm thấy cách làm của Hoàng gia là đúng, mà gã cũng không thấy bản thân đã làm sai điều gì, đam mê lớn nhất cuộc đời của gã chính là luyện chế nhiều kiểu dáng quỷ nô hoặc quỷ sử. Nói thật, chính là, Hoàng gia suy hay thành gã cũng không quan tâm, nhưng hiện tại mặt nạ dối trá của người Hoàng gia đã bị chọc thủng, Hoàng Bính An cũng không vì bản thân mà biện giải điều gì.
Chuyện đã làm, không thể xem như chưa từng.
Hơn nữa……
Hoàng Bính An ngẩng đầu nhìn Cố Tấn Niên một cái, trong mắt tràn ngập cuồng nhiệt.
Gã tôn thờ vị tổ tông nay hiện giờ thấy chân dung vị thần ngưỡng mộ đã lâu xuất hiện trước mặt, Hoàng Bính An cảm thấy có chết cũng không tiếc.
Hạ Cô Hàn vừa lúc nhìn thấy ánh mắt Hoàng Bính An đang nhìn Cố Tấn Niên, nhẹ “Sách” một tiếng, nguyên lai vẫn là fans trung thành của lão quỷ nhà y. Nghĩ một chút, nhẹ đá đá bàn chân Cố Tấn Niên, “Lão quỷ, nếu không anh thẩm vấn đi?”
Hạ Cô Hàn tin tưởng, loại tình huống này lão quỷ ra trạn khẳng định chỉ moi tin nhiều hơn chứ không có ít.
Cố Tấn Niên cũng không thoái thác, nhìn Hoàng Bính An bên đó mà lên tiếng.
“Các ngươi từ khi nào liền hợp tác với Quỷ Y?”
Quả nhiên, vì người thẩm vấn là Cố Tấn Niên, nên Hoàng Bính An khi nghe hỏi liền ngoan ngoãn nói ra hết những gì mình biết.
Hoàng gia cùng Quỷ Y cùng nhau bắt tay hợp tác đã lâu, có thể nói là khoảng 300 năm trước, khi “Hạ Phi Tinh” của Linh Y chuyển thế.
Năm đó đã xảy ra chuyện gì, vì đã qua hơn 300 năm, Hoàng Bính An cũng không rõ ràng, chỉ biết truyền thừa ghi lại, “Hạ Phi Tinh” làm Linh Y chia rẽ, sau đó đem một nhóm môn đồ thành lập Quỷ Y, không bao lâu thanh danh Quỷ Y nhanh chóng vang dội.
Nhưng Quỷ y lại lấy mạng người để luyện thuật pháp, linh hồn được bọn họ chọn lựa chính là từ những thân thể khoẻ mạnh, họ cũng không từ thủ đoạn mà tàn hại mạng người, khiến cho toàn giới thiên sư phẫn nộ. Nên thiên sư trong giới nhanh chóng đem cái Quỷ y cùng “Hạ Phi Tinh” thành mục tiêu để trừ khử, muốn Quỷ Y biến mất khỏi giới.
Lúc ấy Hoàng gia còn chưa cùng Khôi Lỗi Sư chia nhánh, một bộ phận người
âm thầm giúp đỡ Quỷ Y trên nhiều phương diên, mà cái “Hạ Phi Tinh” kia thực lực quả thật cường đại, nhanh chóng giúp bọn họ không bị thiên sư trong giới bao vây diệt trừ.
Hoàng Bính An nói tới đây, trên mặt hiện lên một tia vi diệu, ngưng trong chốc lát mới nói nói: “Sau đó ‘Hạ Phi Tinh’ đột nhiên chết.”
Hoàng gia cũng không biết chuyện nội bộ Quỷ Y, nhưng theo truyền thừa để lại, chính là “Hạ Phi Tinh” đột nhiên chết, không có bất luận nguyên nhân gì. Hoàng gia còn nghĩ sẽ giúp Quỷ Y, chính là hy vọng “Hạ Phi Tinh” có thể dẫn ra Cố Tấn Niên, vì hai người trước hơn 200 năm trước đã kí khế đồng sinh cộng tử. Nhưng “Hạ Phi Tinh” đột nhiên tử vong, làm Hoàng gia trở tay không kịp.
Khi đó, một mạch đuổi quỷ ở giới thiên sư đã không còn ở đỉnh cao như thời Cố Tấn Niên, trải qua hơn 200 năm phát triển, các đại thế gia các đại môn phái nhanh chóng quật khởi, làm một mạch đuổi quỷ không bằng từ trước.
Cho nên sau khi nghe đề nghị làm sống lại "Hạ Phi Tinh" của Quỷ Y, các trưởng bối Hoàng gia đã họp bàn kĩ càng, sau đó mới đáp ứng.
Một mạch đuổi quỷ khi này mới phân thành hai nhánh, một là người Hoàng gia hiện tại, hai chính là Khôi Lỗi Sư.
Hạ Cô Hàn nghe đến đó không khỏi sinh ra nghi hoặc, “Nói như vậy, hơn 300 năm nay, mấy người làm báo cách cũng không thể làm sống lại ‘Hạ Phi Tinh’?”
Hoàng Bính An im lặng, cuối cùng lựa chọn đúng sự thật mà gật đầu, “Chính là vậy.”
“Vì cái gì?”
Hạ Cô Hàn không tin, lấy sự tàn nhẫn của Quỷ Y cùng Hoàng gia, hơn ba trăm năm lại không thể làm “Hạ Phi Tinh” sống lại, hẳn là có nguyên do gì trong đó.
Hoàng Bính An lắc đầu, “Không biết.”
Làm sống lại “Hạ Phi Tinh”, quyền chủ động luôn nằm trong tay Quỷ Y, mỗi lần thất bại, bọn chúng luôn lấy cái lý do chính là 'Làm một người đã chết sống lại đâu đơn giản' để nói, cư thế mà kéo đến tận 300 năm.
Biết được điểm này, Hạ Cô Hàn cùng Cố Tấn Niên nhìn nhau, trong mắt đều trào lên lạnh lùng, tàn nhẫn. Không cần biết Hoàng gia hay là Quỷ Y, không cần biết lí do lí trấu, hơn 300 năm nay, không biết đã có bao nhiêu sinh linh vô tội đã chết trên tay chung chỉ vì để sống lại một “Hạ Phi Tinh”.
Chỉ điểm này, đã nói lên bọn chúng không phải là ngươi, bọn chúng hoàn toàn không đem mạng sống người khác để vào mắt, cái bọn chúng gọi là “Thần minh”, chính là muốn gϊếŧ ai liền gϊếŧ, muốn mệnh ai người đó liền phải giao ra.
Biệt thự phòng khách an tĩnh một hồi lâu, Hạ Cô Hàn mới tiếp tục hỏi: “Trong cái chuyện làm sống lại ‘Hạ Phi Tinh' này, bên mấy ông đã làm gì?”
Hoàng Bính An không có giấu giếm, nói thẳng ra.
Hoàng gia hợp tác nhưng không nhập đoàn với kế hoạch của Quỷ Y, chỉ lag vài lúc để thêm thuận lợi cho Quỷ Y, thì họ sẽ mở một cửa để cài người bên Quỷ y vào Hiệp hội thiên sư, nhưng bọn họ lại không nghĩ tới đám Quỷ Y cuối cùng lại khống chế toàn bộ Hiệp hội Thiên Sư.
Vụ án ở Thượng Tiều đảo, Hoàng gia cũng không định nhúng tay vào, nhưng thiên sư kia lại vì âm khí trên đảo hấp dẫn, mới gia nhập vào trong.
“Nhiều năm như vậy, Quỷ y đem những sinh mệnh kia đi đâu, không phải mấy ông là người rõ nhất hay sao?” Hạ Cô Hàn nhanh chóng nắm được tin quan trọng.
Hoàng Bính An sửng sốt một chút, gật gật đầu.
Bọn họ xác thật không biết Quỷ Y lấy những những linh hồn, khí vận đó đi làm gì, chỉ biết Quỷ Y muốn làm sống lại “Hạ Phi Tinh”, thì những thứ kia chính là để bồi bổ “Hạ Phi Tinh” rồi.
Khi nghe Hạ Cô Hàn nhắc tới, thì mọi việc trong đầu Hoàng Bính An càng thêm rõ ràng.
Nhiều năm như vậy, những việc Hoàng gia làm nói là vì để giúp Quỷ Y làm sống lại “Hạ Phi Tinh”, chứ thật ra chính là muốn những hồi báo đó từ đám Quỷ Y.
Nói cách khác, Hoàng gia bọn họ đã sớm đem di chỉ một nhánh đuổi quỷ của Cố Tấn Niên vứt ra chuồng gà, tất cả chỉ vì bản chất tham lam, tư dục mà thôi.
Mọi chuyện đều lấy Cố Tấn Niên ra, chỉ để che giấu cho nội tâm dơ bẩn, cùng việc họ tự an ủi chính mình.
Hạ Cô Hàn nói ra, đơn giản mà xé nát tấm vải mỏng ngụy trang của Hoàng gia, khiến Hoàng Bính An lâm vào trầm mặc.
Hoàng Bính An bỗng nhiên hoài nghi mấy chục năm nay gã đã làm gì? Những điều gã làm chính là vì lão tổ Cố Tấn Niên hay sao? Là vì tìm lại huy hoàng năm xưa của một mạch đuổi quỷ? Thậm chí, gã còn chờ mong khi tìm được Cố Tấn Niên, bản thân sẽ trở thành truyền nhân trực hệ của hắn.
Vậy nên mấy năm nay, gã luôn tận hết sức lực mà giúp Quỷ Y làm việc.
Nhưng hiện tại thế nào, bánh nướng biến thành bọt biển, hoàn toàn nát tươm. Cuồng nhiệt chính mình đối với Cố Tấn Niên, cuối cùng lại dùng chính cái tên Cố Tấn Niên để làm công cụ cho mục đích đê hèn.
Hoàng Bính An suy nghĩ thật lâu, cuối cùng ngẩng đầu lên nhìn về phía Cố Tấn Niên, vì chính mình biện giải nói: “Lão tổ, tôi……”
Nhưng mà, khi đối diện với ánh mắt đạm mạc của Cố Tấn Niên, thì mọi lời nói đều ứ nghẹn ở cổ, giờ giải thích có ý nghĩa gì sao?
Đúng vậy, trong mắt Cố Tấn Niên bây giờ, người Hoàng gia chính là bọn tiểu nhân đê hèn.
Môi gã cứ mấp máy, nhưng từ đầu tới cuối cũng không nói được lời nào.
Cố Tấn Niên cũng không thèm để ý, lại lên tiếng hỏi một vấn đề khác, "Án Thần Tiên Tán, các ngươi có vai trò gì?"
Lần này Hoàng Bính An không lập tức trả lời, có vẻ có chút do dự.
Giây tiếp theo, gã liền cảm giác không khí chung quanh như bị đè ép mà đến, ép lồng ngực khiến gã thở không thôn. Mà gã lại không thể phản kháng lại Cố Tấn Niên, nên ngoan ngoãn đem toàn bộ sự tình nói ra.
Hoàng gia lần này cũng không có tham dự nghiên cứu “Thần Tiên Tán”, cái này không phải người Hoàng gia không chịu làm, mà bên Quỷ y không nguyện ý giao ra. Dù đã hợp tác hơn 300 năm, nhưng cả hai luôn đề phòng lẫn nhau, không hề có chút tin tưởng nào vào đối phương.
Nên trong chuyện “Thần Tiên Tán”, thì Hoàng gia chỉ nhúng tay vào mỗi cái thông đạo từ tiểu khu Điền Đông hoa viên đến Quỷ Thị. Mà không chỉ một thông đạo, hơn 300 năm qua, đã có 3 thông đạo từ địa phủ đến nhân gian được mở ra.
Đương nhiên, những thông đạo này không chỉ Hoàng gia mở, mà có cả Quỷ y chính mình mở ra. Hoàng gia bọn họ muốn luyện quỷ nô cùng quỷ sử, nên lệ quỷ ở Âm phủ so với nhân gian thích hợp hơn nhiều.
Lúc trước Hạ Cô Hàn ở Quỷ Thị, thủ hạ của Quỷ Vương là Vu Mặc Định, cũng đã nói về chuyện thông đạo liên thông hai giới Âm - Dương, Quỷ y không chỉ lén lút đem cục đá đen từ âm phủ lên nhân gian, mà còn bắt lệ quỷ ở dưới âm phủ đi rất nhiều.
Bây giờ nghĩ đến chuyện này, Hạ Cô Hàn cảm thấy mắc xích cũng được nối, những lệ quỷ dưới âm phủ mất tích chắc hẳn là bị người Hoàng gia đem đi luyện quỷ nô hoặc quỷ sử.
Hoàng Bính An cũng biết thông đạo hai giới một khi bại lộ, Cố Tấn Niên sẽ đoán ra chuyện Hoàng gia bắt lệ quỷ ở Âm phủ luyện quỷ nô hoặc quỷ sử, đầu không khỏi rũ xuống, thanh âm cũng không khỏi ủ rũ, “Thông đạo là gia chủ khai, tôi cũng không biết ông ấy dùng cách nào.”
Đây là lời nói thật, vì thông đạo hai giới chỉ có gia chủ Hoàng gia phụ trách, những người khác hoàn toàn không biết mở ra thế nào.
Cố Tấn Niên nghe vậy, lại nhìn về phía Hoàng Cẩm Tố.
Chỉ là hắn cũng chả có ý định thẩm vấn lão ta. Tâm niệm vừa động, lệnh bài trên tay Hoàng Cẩm Tố nhanh chóng bay vụt về phía Cố Tấn Niên.
Cố Tấn Niên duỗi tay tiếp được lệnh bài, Hạ Cô Hàn liền theo đó mà nhìn qua.
Một người một quỷ lúc này mới thấy rõ lệnh bài là như thế nào. Khối lệnh bài từ huyền thiết sở chế, toàn thân đen tuyền, mắt trái có khắc một chữ “Cố”, giống hệt với chữ “Cố” trên ngực Hạ Cô Hàn. Mặt phải chính là một đoá hoa bỉ ngạn lớn.
Hoàng gia thật sự đem khối lệnh bài này bảo tồn rất kĩ lưỡng, nhưng vẫn không giấu được dấu vết thời gian.
Năng lượng trên lệnh bài đã bik người Hoàng gia tiêu hao hầu như không còn, Cố Tấn Niên vô cùng quen với nguồn năng lượng dao động trong này.
Cố Tấn Niên nhìn lệnh bài, như suy tư điều gì.
Hạ Cô Hàn cùng hắn ăn ý mười phần, lập tức liền đoán được suy nghĩ của Cố Tấn Niên, “Anh cho rằng người Hoàng gia đã dùng lệnh bài để mở ra hai giới thông đạo?”
“Ừm.” Cố Tấn Niên gật gật đầu.
Căn cứ theo cách nói của Quỷ Vương, khối lệnh bài này là thứ bảo mệnh cho mạch đuổi quỷ bọn họ, tổng cộng có 10 lần triệu hoán Quỷ Vương, mà lúc này đây, lệnh bài chì còn lại một lần triệu hoán cuối.
Ngón tay Cố Tấn Niên nhẹ nhàng vuốt ve lệnh bài, hắn có thể cảm nhận nguồn lực dao động quen thuộc trong đấy. Nhắm mắt mà cảm thụ một phen, bỗng nhiên “Di” một tiếng.
Hạ Cô Hàn: “Làm sao vậy?”
“Lệnh bài chỉ mới được sử dụng 4 lần.” Cố Tấn Niên chắc chắn nói.
Hắn cảm nhận được rõ ràng nguồn lực, khối lệnh bài này xác thật chỉ được sử dụng qua 4 lần.
Nguồn lực trong lệnh bài có thể sử dụng tận 10 lần, nhưng vì cái gì mà chỉ sử dụng 4 lần mà nguồn lực bên trong đã tiêu hao hết sạch thế này?
Hạ Cô Hàn nghĩ nghĩ, liền đoán được nguyên nhân trong đó, “Ba lần trước đó, gia chủ Hoàng gia đã dùng lệnh bài để mở ra thông đạo.”
Đâu phải thông đạo hai giới muốn mở là mở, vì thế Hoàng gia đã tìm ra điểm yếu của hàng rào hai giới, lệnh bài ngưng tụ thời gian ba lần, phá tan hành rào hai giới, sau đó mở ra thông đạo.
Cố Tấn Niên đã khẳng định suy nghĩ Hạ Cô Hàn.
Còn mấy cái không biết, thì cứ gọi Quỷ Vương lên hỏi sẽ biết.
Cố Tấn Niên trực tiếp đem nguồn lực của mình hướng vào bên trong lệnh bài, lệnh bài nhanh chóng ánh lên quang mang, đem tin của Cố Tấn Niên truyền tới âm phủ.
Giây sau, Quỷ Vương nhận được triệu hoán của Cố Tấn Niên, một lần nữa xuất hiện trong phòng khách.
So với lần trước, thì lần này nhìn Quỷ Vương trang trọng hơn nhiều, còn cố ý thay một trường bào khác, nhìn phức tạp long trọng hơn rất nhiều.
Quỷ Vương đứng yên, thái độ cung kính mà triều Cố Tấn Niên chắp tay, “Cố tiên sinh.”
Cố Tấn Niên còn không có đáp lại gã, mà mèo đen đang làm ổ trên đùi Hạ Cô Hàn đã phản ứng trước. Nó nhanh chóng chạy đến chỗ Quỷ Vương, vươn móng vuốt mà hướng vạt trường bào gã cào liên tục, không những thế còn oán giận mà “Miu ~” một tiếng. Nó tuy vô cùng tình nguyện ở cạnh Hạ Cô Hàn, nhưng cũng không thể tha thứ cho chuyện Quỷ Vương bỏ chạy mà để quên nó.
Quỷ Vương nương theo ống tay áo rộng rãi phẩy phẩy Tiểu bá vương ra, mắt trừng lại nó, Tiểu bá vương đứng bên dưới cũng không sợ hãi, trong xoe đôi mắt mà trừng lại.
Một sen một boss đứng trừng nhau hồi lâu, đến khi Cố Tấn Niên mở miệng, Quỷ Vương mới nhanh chóng hoàn hồn, nghiêm túc mà nghe Cố Tấn Niên nói chuyện.
Cố Tấn Niên hỏi Quỷ Vương về chuyện lệnh bài.
Quỷ Vương không hề nghĩ ngợi liền nói: “Bổn…… Ta xác thật chỉ thu được một lần triệu hoán.”
Gã lúc trước còn bực bội chuyện một mạch đuổi quỷ chỉ triệu hoán gã cod một lần, vậy mà nguồn lực trong Quỷ Vương lệnh lại cạn hết là thế nào?
“Nguồn lực trong Quỷ Vương lệnh có khả năng mở ra hai giới thông đạo sao?” Cố Tấn Niên lại hỏi.
Quỷ Vương trầm ngâm trong chốc lát, dùng giọng điệu chắc chắn mà nói: “Nếu là nguồn lực của kẻ khác, có thể sẽ không mở ra. Nhưng nguồn lực của Cố tiên sinh thì không nhất định như vậy.”
Cái gì gọi là nguồn lực của Cố Tấn Niên lại không nhất định?
Hạ Cô Hàn nghe liền hứng thú, dạt dào hỏi: “Nguồn lực của lão quỷ có chỗ nào đặc thù? Hay là lão quỷ nhà tôi có ân với âm phủ nên mới có quan hệ với chuyện này?”
Lúc nãy khi Quỷ Vương nói về Quỷ Vương lệnh, đã có nhắc tới việc Cố Tấn Niên có ân với âm phủ, nên Hạ Cô Hàn liền đoán ra có phải đây là nguyên nhân hay không?
Quỷ Vương bên này nghe xong liền gật gật đầu, lại nhịn không được nhìn Cố Tấn Niên một cái. Cố Tấn Niên tứ bình bát ổn mà ngồi trên sô pha, bộ dáng không hề giống thằng mất trí chút nào.
Chuyện này cũng không phải thứ khiến Quỷ Vương nhọc lòng, mà chuyện khiến gã lo lắng chính là khi nãy nhận được nguồn lực từ Quỷ Vương lệnh truyền đến, gã đã ngay lập tức nhận ra thực lực của Cố Tấn Niên, hơn trăm năm không hề suy yếu, mà còn mạnh mẽ hơn rất nhiều.
“Hàng rào hai giới Âm dương chính là nhờ Cố tiên sinh dựng lên.” Quỷ Vương cung kính mà nói.
Mấy trăm năm trước, hàng rào âm dương hai giới tan rã, thiên địa chi gian âm dương chẳng phân biệt. Ngay lúc đó linh khí thiên địa có thể nói là dư thừa rất nhiều, cơ hồ mỗi người đều là thiên sư, rồi cả quỷ quái dưới âm quỷ cũng trốn lên nhân gian, không thể làm xằng làm bậy, mà ngược lại còn thành đối tượng cho thiên sư tàn sát. Đương nhiên, cũng có lệ quỷ tu vi cao chạy đến nhân gian làm loạn. Tóm lại, đoạn thời gian đó có thể nói là hai giới âm dương hỗn loạn bất kham, chính Cố Tấn Niên lấy nhất cử chi lực trọng tố hai giới để dựng lên hàng rào, mới khiến hoà bình hai giới âm dương khôi phục trở lại.
Quỷ Vương không chỉ thức thời, mà còn vô cùng biết điều, Cố Tấn Niên cứu dương gian, cũng chính là cứu âm phủ, nên vô cùng bội phụ mà đem Cố Tấn Niên trở thành ân nhân.
Cũng là từ khi đó, Cố Tấn Niên trở thành đệ nhất thiên sư trong giới, địa vị của một mạch đuổi quỷ cũng lên theo Cố Tấn Niên.
Vinh quang một mạch đuổi quỷ, là do chính tay Cố Tấn Niên tạo ra. Nhưng buồn cười chính là, hậu nhân một mạch đuổi quỷ của hắn lại toàn là cơm nhão không thể trét nổi tường, không giữ vững được vinh quang, mà còn mưu tính đem linh hồn Cố Tấn Niên trở lại, để hắn “Đoạt lại” cái vinh quang đã từng có của gia tộc.
Trong lòng Quỷ Vương không khỏi khinh thường với người Hoàng gia, trên mặt lại cung cung kính kính mà nói: “Hàng rào hai giới khác đó là do Cố tiên sinh dựng lên, nên có thể dựa vào mà phân biệt được nguồn lực của tiên sinh, cho nên Quỷ Vương lệnh có nguồn lực của ngài mới có thể mở ra hàng rào hai giới.”
Đơn giản mà nói, hàng rào hai giới âm dương cùng nguồn lực trên Quỷ Vương lệnh chính là từ Cố Tấn Niên mà ra, nên gia chủ Hoàng gia mới có thể lợi dụng Quỷ Vương lệnh để mở ra hai giới thông đạo mà không bị Quỷ Vương phát hiện.
Hạ Cô Hàn hiểu rõ, cơ hồ lập tức nhận thấy hơi thở Cố Tấn Niên lại lần nữa trầm đi xuống. Y có thể hiểu được tâm trạng Cố Tấn Niên, Quỷ Vương lệnh là thứ hắn lưu lại cho hậu nhân để sử dụng khi khẩn cấp để cứu một mạng, nhưng hắn hoàn toàn không nghĩ đến hậu nhân của chính mình lại dùng Quỷ Vương lệnh mở ra thông đạo hai giới, để làm chuyện xằng bậy.
Hạ Cô Hàn tới gần Cố Tấn Niên, cả người như rắn nước mà dựa vào lồng ngực ông chồng quỷ, bộ dạng như vẫn chưa biết gì, biếng nhác hỏi Quỷ Vương, “Thông đạo hai giới có thể đóng cửa sao?”
Vừa nói, đầu Hạ Cô Hàn còn cọ cọ lồng ngực Cố Tấn Niên, mái tóc mềm nhuyễn lướt qua khuôn mặt hắn, mang đến cảm giác tê tê ngứa ngứa. Cố Tấn Niên thoáng sửng sốt một chút, rồi sau đó nhẹ nhàng mà cười, buồn bực trong lòng cũng bởi vậy biến mất hầu như không còn, giơ tay nhéo nhéo vành tai vợ, xem như đáp lại chuyện y an ủi hắn.
Quỷ Vương vẫn chưa phát hiện ra sự thân mật của Hạ Cô Hàn cùng Cố Tấn Niên, gã đang suy nghĩ về vấn đề của Hạ Cô Hàn, sau đó mới đáp.
"Nếu là Cố tiên sinh, thì hẳn có thể đóng cửa thông đạo hai giới."
Cố Tấn Niên năm đó dùng nguồn lực của chính mình dựng lên hàng rào hai giới, thực lực hiện tại của hắn quá mạnh, chuyện đóng cửa thông đạo đối với hắn chỉ là trở bàn tay.
liền có trọng tố hai giới hàng rào năng lực, hiện tại thực lực càng cường, đóng cửa hai giới thông đạo, với hắn mà nói hẳn là dễ như trở bàn tay sự.
“Như vậy a……”
Hạ Cô Hàn lười biếng mà dựa ở Cố Tấn Niên,lâm vào trầm tư.
Nguyên liệu tạo nên “Thần Tiên Tán” chủ yếu đến từ âm phủ, đóng cửa thông đạo cũng đồng nghĩa với việc cắt đứt nguồn cung của Quỷ Y.
Dựa vào điểm này, nhất định phải đóng cửa thông đạo hai giới. Huống chi, âm dương hai giới vốn khác biệt, ngoại trừ Quỷ Môn Quan, thì không cần bất cứ đường mòn lối mở nào cả.
Hạ Cô Hàn mới nghĩ đến đây, thì Cố Tấn Niên đã biết y muốn làm gì. Hắn xoa xoa Hạ Cô Hàn đầu tóc, thanh âm ôn nhu, “Anh cùng Quỷ Vương đi một chuyến âm phủ, trước đem thông đạo đóng lại.”
“Được.” Hạ Cô Hàn lên tiếng, nhìn theo Cố Tấn Niên cùng Quỷ Vương rời đi.
Quỷ Vương lần này trở về cũng không quên đem Tiểu bá vương, khẽ bước đến bên cạnh nó sau đó nhẹ tay nhẹ chân bế lên, bóng dáng sau đó cũng nhanh chóng biến mất ở phòng khách.
Trước đó Quỷ Vương hoàn toàn không biết "Con quỷ" ở cạnh Hạ Cô Hàn chính là Cố Tấn Niên, nên mới yên tâm mà để mèo ở lại ăn chầu uống chực. Nhưng hiện tại, nhìn Cố Tấn Niên hành động vô cùng thân mật với Hạ Cô Hàn, cho gã 10 lá gần cũng không dám để mèo đen lại. Ai mà biết, lỡ như mèo béo quấy rầy sinh hoạt chồng chồng ân ái, Quỷ Vương sợ Cố Tấn Niên sẽ giận chó đánh mèo lên người gã.
Nên tốt nhất gã đem Tiểu bá vương về trước cho lành, còn chuyện ăn chầu uống chực thì thôi cũng nên bỏ đi, vì cái mạng nhỏ của chính mình.
Rất nhanh, phòng khách chỉ còn lại Hoàng Cẩm Tố, Hoàng Bính An và Hạ Cô Hàn.
Hoàng Cẩm Tố nằm ở cách đó không xa, cũng không biết còn sống hay đã chết, nhưng thật ra khi Hoàng Bính An ngẩng đầu nhìn chằm chằm Hạ Cô Hàn, thì trong mắt trừ bỏ tò mò, còn tràn ngập oán hận.
Đây là khi có mặt Cố Tấn Niên, gã mới giấu đi cảm xúc ở. Hiện tại Cố Tấn Niên rời đi, gã đối với Hạ Cô Hàn cũng không che giấu phẫn nộ cùng bất mãn, cứ như thế mà toát ra.
“Cậu chính là Hạ Phi Tinh?” Hồi lâu sau, Hoàng Bính An rốt cuộc mở miệng, gã gắt gao cắn răng hàm, thanh âm như là từ khẽ răng mà nghiến ra, “Cũng chỉ là như thế!”
Hạ Cô Hàn dựa ở trên sô pha, dù bận vẫn ung dung mà nhìn Hoàng Bính An, thật ra y có chút tò mò Hoàng Bính An sao lại bộc lộ cảm xúc như vậy với mình.
Giây tiếp theo, y liền nghe được Hoàng Bính An oán hận mà nói: “Tôi thật sự không nghĩ được, cậu rốt cuộc có mị lực gì, lại có thể khiến lão tổ tông vứt bỏ một mạch đuổi quỷ, còn vì cậu mà từ bỏ cơ hội chuyển thế thành người??”