Mặc dù thương nhân vũ trụ đã lộ rõ bộ mặt là kẻ gian thương, nhưng trí tuệ của nhân loại cũng không phải dạng vừa.
Đôi bên trải qua ba ngày ba đêm mặc cả, cả hai đều đạt được thứ mình mong muốn.
Không thể không nói, nền văn minh thương nhân vũ trụ này thực sự lưu trữ rất nhiều cây khoa học kỹ thuật.
Trong lần giao dịch này, con người đã thu được rất nhiều loại khoa học kỹ thuật quan trọng của nền văn mình cấp 4.
Việc khiến Lục Trần phấn khích nhất là, mặc dù nền văn minh thương nhân vũ trụ không có công nghệ lỗ giun hoàn chỉnh, nhưng bọn họ có lý luận của công nghệ lỗ giun hoàn chỉnh.
Mặc dù lý luận này còn tồn tại nhiều con số chưa biết, nhưng chỉ cần có một phương hướng đại thể, là có thể rút ngắn mấy chục năm thậm chí mấy trăm năm nghiên cứu.
Sau khi có công nghệ lỗ giun, là con người đã có thể thực sự chiếm một chỗ nhỏ trong hệ ngân hà rồi.
Đương nhiên, theo tính toán bước đầu, không mất mười đến hai mươi năm nghiên cứu, các nhà khoa học sẽ nhanh chóng tìm ra công nghiệ lỗ giun.
Lần giao dịch này tuy rằng đã lãng phí gần 20 ngày, nhưng chung quy lại vẫn rất vui vẻ.
Chỉ là lần giao dịch này, số khoáng sản hiểm mà nhân loại tích trữ được đều hết sạch.
Có điều sau khi có được bản đồ hành trình sao, các nhà khoa học chả mấy mà tìm được, trong hành trình đến hành tinh Kepler số 55, còn có rất nhiều các tiểu hành tinh, những tiểu hành tinh đó có thể khai thác được khoáng thạch.
Chỉ là có thể gặp được khoáng thạch hiếm hay không thì còn phải xem ý trời.
Tiếp sau đây, mục tiêu của nhân loại vẫn là đi đến hành tinh thể đất Kepler số 55.
Hành trình lưu lạc trong vũ trụ rất cô độc, cũng may mà trên đường đi gặp được rất nhiều tiểu hành tinh có chứa khoáng thạch, Lục Trần lại cho nhiều người hơn nữa đi khai thác.
Thậm chí, để nâng cao khả năng tồn tại của con người, Lục Trần không sử dụng sức lao động của robot, mà trực tiếp dùng luôn sức lao động của con người.
Đương nhiên, dựa vào khoa học công nghệ của nhân loại hiện nay, khai thác tiểu hành tinh chẳng có gì nguy hiểm cả.
Thậm chí rất nhiều người vì muốn ra khỏi tàu Hi Vọng ‘hít khí trời’, đã tình nguyện làm thợ không công.
Cuối cùng, sau sáu năm hành tình cô độc, tàu Hi Vọng cuối cùng cũng đến được hệ hằng tinh Kepler số 55.
Sau khi đi qua nhật đỉnh của hằng tinh, các nhà khoa học bắt đầu tập trung nghiên cứu hành tinh Kepler số 55.
Hành tinh Kepler số 55 nằm ở vị trí giữa của hệ hằng tinh, là một nơi có thể sinh sống được.
Toàn bộ nhiệt độ của tinh cầu dao động trong khoảng từ 10 đến 40 độ, không có tuyết, rất thích hợp cho con người sinh sống.
Bây giờ chỉ còn đợi xác nhận xem trên hành tinh này có nền văn minh ngoài hành tinh nào tồn tại không.
Có điều các nhà khoa học cảm thấy xác suất lớn là chưa có nền văn minh nào cả.
Bởi vì hệ hằng tinh này quá trẻ, mới hình thành chưa đến 2 tỉ năm, hành tinh Kepler số 55 cũng mới hình thành được 1,5 tỉ năm.
Nhưng một môi trường thích hợp như thế, khả năng là có sinh vật sinh sản, nhưng vẫn chưa hình thành nên nền văn minh.
Sau khi tàu Hi Vọng đi vào quỹ đạo của hành tinh Kepler số 55, lại trải qua thêm nửa tháng nghiên cứu nữa, phóng mấy trăm lần tàu con thoi tới bề mặt để thăm dò, cuối cùng xác nhận là không có nền văn minh nào cả.
Nhưng có rất nhiều động vật hoang dã có sức mạnh lớn.
Cũng chính là nói, nhân loại rất có khả năng phải cùng thống trị tinh cầu này với những động vật hoang dã kia.
Sau khi xác nhận tất cả không có vấn đề gì, Lục Trần cuối cùng cũng hạ lệnh cho toàn bộ tàu Hi Vọng hạ cánh xuống hành tinh đó.
Mặc dù lần trước ở Proxima Centauri b đã xảy ra đụng độ, nhưng sau khi hạ cánh xuống địa cầu mới, Lục Trần vẫn hạ lệnh cho nhân loại thành lập thủ đô trên tinh cầu này.
Nhân loại lúc này đã phát triển đến con số hơn 400 nghìn người, tộc Dwarf hơn 2 triệu người, nền văn minh Lucca 300 nghìn.
Nhưng hai tộc sau đến bây giờ vẫn là nô lệ của nhân loại.
Còn về sau này liệu có cho bọn họ độc lập hay không, còn phải chờ thời gian để xem xét.
Đặc biệt là nền văn minh Lucca, bản thân bọn họ vốn là đỉnh của nền văn minh cấp 3, bằng với nhân loại khi đó, cho nên trong thời gian này, Lục Trần sẽ không để cho nền văn minh Lucca được tự do.
Tương lai mấy chục năm sau, nhà khoa học của nền văn minh Lucca, cũng chỉ có thể làm việc cho nhân loại.
Nói là dựng nước, thực chất là xây một đô thành lớn.
Mặc dù mọi người rất nhiệt tình tham gia vào công cuộc kiến thiết.
Nhưng vì vết sẹo tâm lý ở Proxima Centauri b trước đây, trong lòng mọi người đều rất lo lắng không biết liệu có mảnh vỡ sao Neutron nào khác xuất hiện, ép con người lại phải chạy trốn trong vũ trụ nữa không.
Sau 10 năm dựng nước, phát hiện ra không có tiểu hành tinh hay sao Neutron nào va vào địa cầu mới, nhân loại mới dần dần quên đi chuyện đó.
Mà một năm này, Lục Trần cũng đưa ra một quyết định trọng đại.
Đó là khởi động ngân hàng gen nhân loại, hàng chục triệu ống nghiệm được lấy ra trong tủ đông, chính thức thực hiện thụ tinh trong ống nghiệm, để tăng thêm dân số cho nhân loại.
Những đứa trẻ thụ tinh trong ống nghiệm này sẽ được chia đều cho lớp nhân loại đầu tiên nuôi dưỡng.
Nhân loại bây giờ, một mình chiếm lĩnh địa cầu mới, có thể nói là nhà nào cũng rất giàu có.
Đối với chính sách này, 95% dân số đều rất tán thành, chỉ có một số nhỏ là không muốn nhận nuôi những đứa trẻ thụ tinh trong ống nghiệm.
Cuộc sống con người đang sống hiện nay là như thế nào?
Mỗi hộ gia đình đều có 2 con robot thông minh, còn có 1 nô lệ tộc Lucca.
Người Dwarf bây giờ tuy không phải là thân phận nô lệ, nhưng bọn họ vẫn là xã hội cấp dưới, vẫn phải làm thuê cho nhân loại.
Bởi vì chỉ có nhân loại mới có tư cách khai phá địa cầu mới.
Tộc Dwarf muốn sống tốt, thì phải tiếp tục làm thuê cho nhân loại, hoặc là có người nào xuất sắc, mới có cơ hội du nhập vào xã hội cấp trên.
Nhân loại chuyên tâm khai phá địa cầu mới và phát triển khoa học kỹ thuật, ngày tháng trôi qua thật nhanh.
Chớp mắt một cái, lại 20 năm nữa trôi qua, nhân loại đến địa cầu mới đã được 30 năm rồi.
Trong 30 năm này, những đứa trẻ thụ tinh trong ống nghiệm đã trưởng thành, dân số nhân loại đã vượt qua dân số của tộc Lucca và tộc Dwarf.
Những đứa trẻ thụ tinh trong ống nghiệm sau khi trưởng thành cũng trở thành lực lượng trung kiên của nhân loại.
Còn khoa học kỹ thuật cũng đã phát triển đến nền văn minh cấp 4.
Lục Trần khá là hài lòng với tốc độ này.
Thời gian 30 năm, dưới sự giúp sức của một lượng lớn khoa học kỹ thuật, mới phát triển lên nền văn minh cấp 4, tốc độ này vẫn hơi chậm.
Năm thứ 40 con người đặt chân đến địa cầu mới, Lục Trần đã đưa ra một quyết định trọng đại nữa.
Anh đã truyền lại vị trí nguyên thủ cho con trai lớn là Lục Tinh Nguyên, sau đó chọn ra một đội tinh anh chuẩn bị ngồi tàu Hi Vọng tiếp tục đi khám phá bí mật của vũ trụ.
(Tiện đây nhắc một chút, Lục Trần tổng cộng có hơn một trăm người con, trong đó có Lục Kỳ Kỳ là Lâm Di Quân sinh, Lục Tinh Nguyên là Trần Sơ Nhiên sinh, còn lại đều là nhận nuôi trẻ thụ tinh trong ống nghiệm.)
Mấy chục năm nay, Lục Trần vẫn luôn bồi dưỡng Lục Tinh Nguyên, Lục Tinh Nguyên hiện nay đã 37 tuổi, dưới sự nuôi dưỡng của Lục Trần, Trần Tinh Nguyên sớm đã có tư chất làm lãnh tụ nhân loại.
Bây giờ, Lục Trần dẫn theo một đại quân 10 nghìn người, hơn 1000 nhà khoa học, 1000 nhân viên kỹ thuật công nghệ rời khỏi địa cầu mới.
Lục Trần lựa chọn như vậy.
Một là vì anh và đám người Đinh Đại Thành từ đầu chí cuối đều tin rằng, chỉ có nền văn minh không ngừng đi lang bạt, mới là nền văn minh phát triển nhanh nhất.
Nếu như bọn họ chỉ ở lại trên địa cầu mới, ước tính cẩn trọng, con người ít nhất còn cần 500 đến 1000 năm, mới có thể đột phá lên nền văn minh cấp 5.
500 đến 1000 năm, đây là một quá trình rất dài, các nền văn minh khác sẽ cho nhân loại 1000 năm để phát triển sao?
Ai mà biết được.
Ít nhất sau khi biết có tồn tại nền văn minh cấp 6 như nền văn minh Guardian, Lục Trần không dám để nhân loại dừng lại, từ từ phát triển.
Hai là, vì viên trân châu thần kỳ trên người anh.
Những năm này, mỗi lần anh ngắm nghía nghiên cứu viên trân châu này, trong lòng đều dâng lên những cảm xúc bực bội.
Đặc biệt là 2 năm gần đây, trong lòng anh luôn cảm thấy sẽ xảy ra truyện lớn gì đó.
Cho nên anh không muốn ở lại địa cầu mới.
Bởi vì anh sợ rằng địa cầu mới sẽ vì sự tồn tại của anh, mà gặp phải họa diệt vong.
Đỗ Phi bị Lục Trần cho ở lại.
Lục Trần muốn anh ấy ở lại để bảo vệ cho con trai anh Lục Tinh Nguyên.
Chỉ cần có Đỗ Phi làm hậu thuẫn cho Lục Tinh Nguyên, thì Lục Trần tin, cho dù năng lực của Lục Tinh Nguyên có kém một chút, cũng không có ai dám động vào cậu ấy.
Nhân loại bây giờ đang trong giai đoạn đại phát triển, không cần một lãnh tụ quá anh minh.
Bởi vì nền tảng phát triển của nhân loại trong mấy trăm năm tới, Lục Trần đã gây dựng xong rồi.
Chỉ cần xây dựng từ từ theo nền tảng của anh, nhân loại sẽ không xảy ra loạn lạc gì.
Có điều tất cả các vị lão thành.
Như Thủy Hử Tam Kiệt, Từ Kinh, Tiêu Chiến, Lưu Tử Tu và Lam Linh, đều lựa chọn theo Lục Trần tham gia hành trình thám hiểm vũ trụ tinh không.
Ngày rời khỏi, toàn bộ nhân loại của địa cầu mới, toàn bộ tộc Lucca và tộc Dwarf, đều ra tiễn nhóm người Lục Trần lên đường.
Mãi cho đến sau khi tàu Hi Vọng đã biến mất khỏi tầm mắt, trên địa cầu mới, chỉ còn lại những truyền thuyết về nhóm người Lục Trần.
Nhưng toàn bộ hệ ngân hà, toàn bộ vũ trụ tinh không, đều sẽ lưu lại truyền thuyết về nhóm người Lục Trần.
Lưu lại dấu chân của nhân loại.
Vũ trụ trong tương lai, sẽ được nhân loại mà đại diện là đám người Lục Trần, đi chinh phục.
Hết truyện!