Một cái có chút cơ linh Hải Tặc thò đầu vào phòng thuyền trưởng kêu lên.
Hắn không biết tên Yaki, bất quá đây là một cường giả, gọi một tiếng "Đại nhân" luôn luôn không sai.
-Ừm
Yaki xoay người đứng lên, lại nhìn thấy tên Hải Tặc này không tự chủ được lùi lại một bước, thấy cảnh này hắn cảm thấy có chút buồn cười.
-Được rồi, đến gần đây, ta cũng không phải Sát Nhân Ma Vương.
Nhìn lấy tên Hải Tặc này một mặt "Không phải ngươi là ai?" biểu lộ, Yaki nhếch miệng cười, đành phải đi thẳng vào đề chính.
-Chiếc thuyền này mục tiêu là gì? Đồ ăn và nước uống duy trì được bao lâu nữa?
-Hồi... Bẩm đại nhân, thuyền trưởng... Ách.. Trước đó thuyền trưởng không có dự định tuyến đường đi cho thuyền này, trên thuyền nguyên bản còn có nửa tháng thức ăn và nước uống... Bất quá bây giờ ngược lại là có thể chống đỡ hai mươi ngày hơn…
-Hư?.. Sao thức ăn và nước biến nhiều?
-Không... Không phải biến nhiều.., là vừa rồi có mấy tên quỷ xui xẻo chết đuối, mà lại thuyền... trước thuyền trưởng một người tiêu hao muốn hơn ba người…bình thường.
-Tốt a.
Vồ đầu một cái, Yaki hỏi.
-Biết đảo nào gần đây có thợ rèn tốt không? Ta cần rèn vũ khí.
-Có… gần đây có một thôn tên là Mù Sương, trên đảo có rất nhiều thợ rèn. Thôn Mù Sương thường cung cấp vũ khí cho Hải Quân nên kỹ thuật rèn của họ rất tốt.
Yaki trầm ngâm một lúc rồi nhìn tên hải tặc lanh lợi này nói.
-Mục tiêu là Mù Sương thôn, cho ta mau chóng tiến đến, mặt khác, mang thực phẩm lên cho ta.
-Vâng… đại nhân.
Yaki nhìn tên Hải tặc trán đầy mồ hôi lui xuống mà lắc đầu cười.
-Trước mắt, mục tiêu là Mù Sương Thôn, sau đó thì ra biển, tìm tên Arlong.
Yaki tiếp tục lười nhát nhắm mắt nằm trên giường. Thật ra hắn không phải lười nhát mà đang hấp thụ năng lượng khí trong thiên địa để bổ sung năng lượng thiếu hụt bởi chiến đấu vừa rồi. Năng lượng khí của hắn bổ xung rất nhanh nhưng hắn thường cố gắng hấp thụ thêm nhằm tăng lên lượng và chất của nó. Theo như Guku nói, nếu hắn luyện khí đến mức độ nhất định, lượng và chất đều sẽ chuyển biến, kiểu như trong mấy bộ phim hồng kong tu luyện nội lực vậy. Đột phá cảnh giới, nội lực biến đổi về chất và lượng. Tất nhiên, khí của hắn khác xa nội lực của đám giang hồ. Khác chỗ nào thì đến lúc đó mới biết.
…
Khoảng cách Yaki chém đầu thuyền trưởng đã qua một đêm.
Đêm này là một đêm gian nan cho đám Hải Tặc ở trên boong thuyền. Mất đi thuyền trưởng, tinh thần và thể xác bọn hắn đều bị tra tấn cực độ, bọn họ bây giờ chỉ muốn về nhà.
Địch nhân không chém tận giết tuyệt nhưng lại ở lỳ không đi khiến bọn hắn không biết làm thế nào cho phải?
Ánh sáng mặt trời buổi sáng chiếu rọi trên mặt biển, gió lạnh thổi qua khiến nhóm Hải Tặc tỉnh lại trong giấc mộng đẹp, đối diện với hiện thực tàn khốc.
-Tiểu quỷ đang làm gì? Hắn thật mạnh! Đây chính là năng lực giả sao? Thật sự đáng sợ…
-Đúng vậy a, một đao kia chém ra thật đáng sợ, kèm theo nhiệt độ cao đao khí, cứ như muốn đốt chết hết chúng ta.
-Xuỵt… Các ngươi muốn chết phải không? Hắn chặt nhiều người như vậy, thuyền trưởng cũng bị nhất đao đoạn đầu, các ngươi còn dám dị nghị?
-...
Trên boong tàu lúc này, một nhóm hải tặc thụ thương đang lẩm bẩm nằm cùng một chỗ, dang rộng hai tay để phơi nắng. Ngẫu nhiên lại xuất hiện vài tiếng nghị luận, nhưng cũng cấp tốc bị ngăn lại. Dù sao, trên đại dương này thực lực vi tôn, mà những kẻ phía sau nghị luận cường giả đều không có kết quả tốt.
Họa là từ miệng ra, càng ở cái này thế giới, mạng người rẻ mạt như rác.
Nhóm hải tặc tiếp tục phơi nắng, tối thiểu sẽ giảm bớt vết thương đau đớn dù sao thuyền y nói nhiều phơi nắng có lợi cho vết thương.
-Phốc!
Yaki ngáp dài mở cửa đi ra buồng nhỏ, đến boong tàu, nhìn thấy một màng này mà cay cả con mất.
Nhóm hải tặc này là một nhóm bất nhập lưu, trên thuyền vật tư cũng thiếu thốn rất nhiều, thậm chí thuốc và bông băng cũng không đủ. Đa số hải tặc đều quấn vải, có điều đao khí có nhiệt độ khá cao nên vết thương không chảy máu ồ ạt, nếu không phải vậy thì không biết đã chết bao nhiêu người.
-Ah
Một tên hải tặc đang phơi nắng thấy Yaki đi ra thì hét lên kinh hãi, làm cả đám giật mình vọt dậy, cuối cùng hành quá đột ngột dẫn đến động phải vết thương khiến trên boong thuyền vang vọng tiếng rên rỉ.
-Đừng kêu, đến đây.
-...?
Nhóm Hải Tặc hai mắt nhìn nhau, bất đắc dĩ phải hướng Yaki tới gần, có mấy tên thì chậm chạp tiến đến gần, còn có mấy người thì đã chuẩn bị sẵn sàng nhảy khỏi thuyền bất cứ lúc nào.
Yaki khóe miệng có quắp, làm bộ không thèm để ý, ngồi xuống trước đám người hỏi.
-Năm nay là năm nào? Biển đông này có hải tặc nào nổi tiếng? Có báo không mang cho ta một tờ.
Thấy Yaki hỏi mấy việc bình thường, nhóm Hải Tặc thở phào nhẹ nhõm, cũng không hiểu vì sao hắn hỏi mấy chuyện này nhưng dưới dâm uy… ah nhầm là uy hiếp của hắn mà cử ra một tên hiểu biết bắt đầu giới thiệu về thời gian và hải tặc đang hoạt động trên biển đông này.
-Đại nhân, năm nay là năm 1520. Biển đông được mệnh danh là vùng biển yếu nhất nên không có quá nhiều biến động. Hải tặc nổi danh cũng không nhiều,...
-Arlong, hắn không phải là người đông hải, hắn đến từ Đại Hải Trình, được truy nã 20,000,000 Berries. Nghe nói hắn chiếm một hòn đảo ở đông hải này làm căn cứ.
-Buggy... 15,000,000 Berries …
-Hạm đội Hải tặc Krieg… thuyền trưởng Don Krieg 17,000,000 Berries. GIN cánh tay phải của Krieg, 12,000,000 Berries.
-Băng Hải Tặc Alvida, tiền truy nã là 5,000,000 Berries
-...
Yaki vừa nghe vừa gật đầu, mấy cái tên này khá là quen. Năm 1520, có vẻ như hắn là người cùng thời đại với Luffy… Từ đầu, hắn là lờ mờ đoán được khi thấy Arlong tấn công thôn hắn nhưng hắn không nắm chắc. Bây giờ hắn đã chắc chắn về thời gian, trong đầu nhanh chóng lập kế hoạch cho tương lai…
Còn về Arlong, hắn biết tên đó đang ở đâu, bây giờ không gấp, thực lực hắn bây giờ chưa đủ nghiền ép tên kia. Cần thêm một chút thời gian nữa để có thể đồ sát hắn.