Lúc này, cả hòn đảo liền trở nên bạo động, Hải Quân hay Hải Tặc đều sợ hãi hét lớn. ‘Sengoku Đức Phật’, cây có bóng người có tên. Chỉ cần nhìn pho tượng vàng to lớn kia cũng đủ trấn áp một thời đại. Không nghĩ đến, hôm nay, bọn hắn lại một lần nữa được chứng kiến nó ở hòn đảo này.
“Thật sự tên kia đã sống lại sao? Đến cả Sengoku cũng muốn động thủ!!”
Tổng Bộ Hải Quân Phó Đô Đốc Chánh Tham Mưu, Tsuru nhìn thấy Đức Phật Sengoku xuất hiện phía xa thì nhíu mày suy ngẫm. Đối với bà, việc Yaki còn sống là không thể nào, chính bà đã chứng kiến cái chết của hải tặc trẻ tuổi kia, làm sao xuất hiện ở đây được.
…
“Luffy, là Đức Phật Sengoku!!”
Zoro nhìn thấy hào quang màu vàng tỏa ra từ Đức Phật Sengoku liền hướng Luffy vừa về thuyền nói. Đây là lần đầu hắn thấy Sengoku Đức Phật nhưng hơi thở phát ra từ phía đó có chút kinh khủng, khiến hắn có chút lo lắng.
“Không sao!? Yaki rất mạnh, Doflamingo không phải đối thủ của cậu ấy thì hai người kia cũng không giữ nổi Yaki nếu Yaki muốn rời đi.”
Luffy nhìn vào bên trong hòn đảo Dressrosa cười nói.
“Ừ.. Anh Yaki rất mạnh. Trận chiến này, nếu anh Yaki ra sức, sợ rằng, Doflamingo đã bị đánh bại từ lâu. Chúng ta không cần phải chiến đến lúc này!!”
Chopper nói.
“Ờ… Nhưng mà việc gì cũng không thể dựa vào cậu ấy được… Còn một việc nữa, một năm này, chúng ta thật sự sẽ không làm gì để giúp Yaki sao?”
Sanji châm một điếu thuốc rồi trầm ngâm hỏi.
“Muốn giúp… giúp bằng cách nào… sợ rằng vừa tham gia, chúng ta sẽ bị nghiền nát thành mảnh vụn… đến cả cặn bã cũng không còn…!!”
Robin trầm giọng nói.
Mọi người nghe thế thì lâm vào trầm mặt. Yaki chạm vào những tồn tại mà bọn hắn không thể tưởng tượng nổi. Nếu là Tứ Hoàng, chính phủ thế giới, Hải Quân, bọn hắn sẽ không chút sợ hãi hay lo lắng mà liều mạng thử một lần nhưng kẻ địch kia đến cả họ là ai bọn hắn cũng không biết, tồn tại như thế nào cũng không hay thì liều kiểu gì đây.
…
“Gừ…!!”
Yaki bỗng nhiên gầm gừ một tiếng, sau đó hắn liền biến lớn. Cùng lúc đó, tay chân hắn biến thành móng vuốt sắc bén, trên mặt mà một số bộ phận như tay chân đều bị vảy rồng bao phủ. Ánh mắt cũng trở nên vô cùng sắc bén, tròng mắt lại trở nên to lớn một cách vô lý, màu xanh da trời, mà tròng trắng lại không có tồn tại, thay vào đó là một màu vàng nhạt. Sau lưng hắn mọc ra một cái đuôi lớn, màu trắng bạc.
Đây là transformation 1 của trái ác Quỷ Thiên Long và cũng là form duy nhất mà Yaki có thể sử dụng lúc này.
Kích thước của Yaki to lớn đến mức không kém gì Sengoku. Có thể thấy, đẳng cấp trái ác quỷ mà Yaki ăn không kém trái ác quỷ của Sengoku.
“Ngươi…!!”
Sengoku thấy bộ dáng của Yaki lúc này thì giật mình. Hai năm trước, đây không phải sức mạnh của Yaki. Có vẻ như đây là sức mạnh mới của hắn.
“Đừng kinh ngạc. Cái giá để được hồi sinh là rất lớn. Còn đây là năng lực ta mới chiếm được cách đây mấy ngày. Một trái ác quỷ đặc biệt…!!”
Yaki nhìn bàn tay quen thuộc mà cười nói. Đúng thế, 2 năm trước, vẫn là bộ dáng khá tương tựa như vậy, móng vuốt rồng, đuôi rồng, vảy rồng sắc bén.
Fujitora dù không thể thấy bộ dạng của Yaki nhưng lão vẫn có thể cảm thấy khí tràng của Yaki rất mạnh. Với lại, một áp lực cực kỳ kinh khủng từ sâu trong linh hồn xuất hiện.
“Ha..ha..ha.. CHIẾN!!”
“GỪ..!!”
Yaki ngẩng đầu cười lớn, sau đó gầm gừ rồi lao vào Sengoku và Fujitora phía trước. Thanh kiếm mà Yaki luôn luôn mang theo đã không còn dùng được, hắn đành bỏ lại phía sau, tay nắm thành quyền, đấm thẳng về phía Sengoku Đức Phật.
“Hừ…!!”
Sengoku thấy thế thì hừ lạnh, cũng đáp trả bằng một quyền đấm thẳng cùng nắm đấm của Yaki va chạm trên không.
“Crack… Ầm…!!”
Quyền này vừa va chạm, không gian liền xuất hiện vết nứt, sóng xung kích từ nắm đấm của Sengoku phát tán ra tứ phía.
Ngay đúng lúc này, Yaki bỗng nhiên thấy cơ thể trở nên nặng nề, động tác cũng chậm lại. Hắn liền nhận ra đây là năng lực của Fujitora. Khi hai người Yaki và Sengoku va chạm, lão đã lùi lại ra phía sau, cách hai người vài mét.
“Hừ..!!”
Yaki hừ lạnh, một đôi cánh khổng lồ xuất hiện sau lưng hắn. Thân thể hắn liền lơ lửng trên không, mà dưới chân hắn cũng xuất hiện một cái lỗ cực sâu không biết từ lúc nào. Có thể thấy, nếu vừa rồi hắn không sử dụng đôi cánh để bay lên, hắn đã rớt vào bên trong cái lỗ.
Lợi dụng cơ hội Yaki còn phải đối phó với năng lực của Fujitora. Sengoku đấm ra một quyền thẳng vào ngực Yaki.
“Ầm..!!”
Một đấm này quá nhanh, Yaki chỉ kịp dùng hai tay bảo vệ phần ngực nhưng dù thế quyền này rất mạnh khiến Yaki phải bay ngược ra sau.
“Đón lấy… MƯA THIÊN THẠCH!!”
Nói là mưa thiên thạch nhưng thực ra Fujitora dùng đống đổ nát đang lơ lửng trên không bắn thẳng về phía Yaki với tốc độ cực nhanh.
“HỢP THIÊN CHI THUẬT!!”
Đống đổ nát bắn tới, Yaki không thể trốn, mà hắn cũng không muốn trốn. Hắn bỗng nhiên thả lỏng thân thể, động tác trở nên nhẹ dàng và chậm rãi.
[Hợp Thiên Chi Thuật], một loại thuật khống chế không khí xung quanh cơ thể. Đống đổ nát vừa đến gần, Yaki liền đưa hai tay tới trước như đón đỡ nhưng chưa kịp chạm vào hắn thì đống đất đá bỗng như bị mất không chế, tay Yaki như nam châm hút lấy đống đổ nát. Hắn nhẹ nhàng đưa tay ra sau, đống đổ nát cũng bay ra sau lưng hắn.
Yaki múa quyền như thái cực quyền, đống đổ nát cũng bị hút chặt, bay theo từng động tác của hắn. Chậm chậm tạo thành một hình tròn bao phủ lấy Yaki. Đến khi một viên đá cuối cùng bay đến thì Yaki đã bị che lấp bởi đống đổ nát.
“Bay đi nào…!!”
Yaki ban đầu định đánh đống đổ nát về phía Sengoku và Fujitora nhưng nhớ lại hướng đó cũng là hướng thành phố Dressrosa. Nếu hắn làm thế, người dân trong đó sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm.
Tất nhiên, hắn không phải thiện nhân gì nhưng nếu tránh làm ác thì hắn sẽ không làm. Thế là đống đất đá bị Yaki đánh ra bên ngoài hòn đảo, rớt xuống chìm sâu xuống biển.
Nhưng vừa làm xong việc này, Yaki đã thấy trên đầu một viên Thiên Thạch cực lớn rớt xuống trên đầu hắn. Viên thiên thạch đúng là bị kéo đến từ bên ngoài vũ trụ. Thiên thạch này còn lớn hơn hai lần trước Fujitora thi triển, nếu rớt xuống trên hòn đảo này, sợ rằng một nửa hòn đảo sẽ bị đánh sập.