“Đó là ai vậy!? Người đó đang đánh Doflamingo tơi bời!!!”
“Ai cần biết chứ. Cứ thế phát huy anh bạn nhé…!!”
“Đúng thế!! Đánh Bại Doflamingo…!!”
“Tiêu diệt tên độc tài kia.”
Lúc này, ở vô số nơi trong cái long chim thu nhỏ này truyền đến những tiến hoan hô cổ vũ cho Luffy. Từ khi cuộc chiến của Luffy kéo đến thành phố, tất cả mọi người đều có thể thấy, và thậm chí bị ảnh hưởng bởi cuộc chiến của hai người.
Nhưng chỉ cần Doflamingo bị đánh bại, bọn hắn cũng không quan tâm mà cổ vũ cho Luffy.
…
Đường phố trung tâm của Dressrosa, chiến trường của Luffy và Doflamingo.
‘Tận dụng tính đàn hồi và áo giáp. Hoàn toàn làm chủ được năng lực… Kết hợp với cao su và haki vũ trang…!! Thật khai phá không tệ năng lực trái ác quỷ!!’
Doflamingo cười lạnh nhìn Luffy đang lao về phía mình nói. Dù sao, trí tuệ của hắn thuộc cấp bậc thượng thừa ở thế giới này, việc quan sát và đánh giá năng lực của Luffy rất dễ dàng đối với hắn.
Còn Luffy lúc này đang lo lắng, hắn biết, Gear 4 không phải là năng lực hoàn mỹ, có thời gian hạn định và thời gian đó đang đến. Dù là bây giờ hắn vẫn đang mạnh mẽ như thường nhưng việc hít thở của hắn đã truyền ra những luồng khói trắng. Có thể thấy, năng lực của hắn đang mất dần. Hắn chèo chóng đến bây giờ đều là nhờ Yaki 2 năm trước dậy cho hắn cách hít thở để giảm áp lực cơ thể. Nếu không, với sức mạnh áp đảo Doflamingo như bây giờ, hắn sẽ không chịu được lâu như vậy.
“Nếu thế, đánh nhanh thôi…!!”
“Gomu Gomu No: Culverin (Đạn Pháo 2 nòng)”
Nắm đấm của Luffy thụt vào bên trong lớp da cao thu của mình, sau đó bắn mạnh về phía Doflamingo khi tên này vừa áp sát đến gần tầm bắn.
“Off-White Thread!!”
Doflamingo cũng nhận ra Luffy sắp đến giới hạn, thấy Luffy đánh đến thì cười lạnh. Một cái khiên tơ cực lớn được bắn lên từ dưới đất, chắn lại nắm đấm của Luffy.
“Rầm.. Bốp…!!!”
“Những cuộn tơ phóng ra từ mặt đất ư!!”
Luffy thấy đòn đánh của mình bị ngăn lại thì giật mình nói. Doflamingo nghe lời của Luffy thì cười lạnh đáp.
“Đó chưa phải tất cả năng lực của trái ác quỷ đâu. Sau khi thức tỉnh, ngươi sẽ biết.. Bây giờ thì để ta cho ngươi thấy năng lực thật sự sau khi thức tỉnh của trái ác quỷ!!”
Doflamingo vừa dứt lời thì mấy căn nhà bên cạnh đền hoá thành những sợi tơ bắn thẳng về phía Luffy.
“Gì thế… Biến mọi thứ thành tơ sao… Không giống hệ Paramecia chút nào..!!”
Luffy giật mình thốt lên. Hắn vội vàng lao nhanh, tránh đi vô số tơ đang công kích đến.
“Bellow White — sóng tơ càn quét!!”
Tơ được Doflamingo không chế như những cơn sóng biển quét về phía Luffy. Luffy càng tránh càng mệt mỏi, hơi thở càng lúc càng trở nên mệt nhọc. Hắn đã sắp đến giới hạn.
“Hộc… Hộc… Không còn thời gian nữa rồi!!”
Vừa thở gấp vừa nói, thế là hắn quyết định không tránh nữa, lao thẳng vào đám tơ của Doflamingo, muốn xuyên qua chúng công kích kẻ địch.
“Gomu Gomu No: Súng trán…!!”
Luffy có chút máu me, vì hết thời gian mà dùng trán để công kích mở đường. Bay thẳng vào đám tơ nhện, đầu thì thụt vào bên trong lớp cao su như một con rùa, sau đó bắn mạnh ra. Nguyên lý giống sử dụng nắm đấm của hắn, bây giờ chỉ dùng đầu mà thôi.
“Pụp… Bùm…!!”
Một cái lỗ lớn bị đánh ra trong đợt sóng tơ, Luffy nhanh chóng xuyên qua sóng tơ bằng cái lỗ đó khiến Doflamingo cực kỳ giật mình. Hắn không nghĩ sóng tơ của mình lại bị dễ dàng xuyên thủng như vậy. Chỉ là hắn đâu biết Luffy đã hết thời gian và đang liều mạng.
“Gomu Gomu No: Leo Bazooka!!”
Còn gì quen thuộc hơn, ở cự ly gần, trong hình dạng Gear 4, một phát Bazooka ( pháo sư tử ) chả còn công kích nào hữu hiệu hơn.
“Cruynh… Uỳnh…!!”
Doflamingo ăn thẳng đòn chí tử quyết đoán của Luffy. Hắn không khác gì một quả đạn pháo bắn đi, quét ngang qua cái thành phố đã không còn hình dạng này. Đâm vào ngọn núi phía dưới cung điện tạo ra vô số vết nứt.
…
“Thắng rồi…!!”
“Cậu ấy làm được rồi!!”
“Anh bạn cao su muôn năm!!”
“Đó là Hải Tặc Luffy Mũ RƠm…!!”
“Chúng ta thắng rồi..!!”
Vô số tiếng hò hét khắp nơi truyền đến khi thấy Doflamingo bị đánh bay, gắn ở thân núi bên dưới cung điện.
Chỉ là, không phải ai cũng vui mừng, băng Mũ Rơm, Law, các người có chiến lực mạnh một chút đều ngẩng lên nhìn bầu trời trên đầu.
Không, nói đúng hơn là nhìn cái Lòng Chim to lớn kia. Chiếc Lồng chậm rãi cắt nát mọi thứ, và thu nhỏ lại từng giây từng phút kia.
…
“Chiếc Lồng Vẫn Còn Đó!!”
Luffy không phải lúc nào cũng ngu ngốc. Hắn nhìn Lồng Chim cực lớn phía trên chưa sụp đổ thì hắn nhận ra mình vẫn chưa thắng. Lòng Chim là năng lực của Doflamingo tạo thành, làm vẫn còn nghĩa là tên kia vẫn chưa bị đánh bại.
“Hộc… Hộc… Hộc… Phải thêm một đòn nữa…!!”
Luffy thở ra từng ngụm trọc khí lớn nói. Sau đó bay nhanh về phía Doflamingo đang bất động, dính chặt trên ngọn núi kia. Hắn muốn ra đòn quyết định…
“Gomu… Gomu… No: Xi…Xi…!!”
Tiếc thay, giới hạn đã đến, tiếng xì xì vang lên, khí trong người Luffy đều thoát ra khỏi cơ thể bằng đường miệng. Cả cơ thể bị khói trắng bao phủ…
“Rầm…!!”
Hắn xẹp xuống như một cái bong bóng xì hơi, rớt xuống bất tỉnh bên bên dưới.
“Hahah…haha…ha…Rầm!!!”
Luffy vừa ngã xuống thì một nụ cười chiến thắng vang lên. Một thân hình to lớn không biết từ đâu bay đến đáp xuống cách Luffy không xa.
Người đến không ai khác, thuyền viên của băng Hải Tặc Râu đen, Jesus Burgess. Tên này đúng là âm hiểm, sau khi bị Sabo cướp đi trái ác quỷ Knight Knight ở đấu trường. Hắn đã lẩn trốn đi, chờ đợi cơ hội của mình.
Ngay khi Luffy rớt xuống, mất đi sức chiến đấu. Hắn nhận ra cơ hội mình đã tới. Lao ra cười lớn như một người chiến thắng.
“Mũ Rơm, sắp tử ẹo rồi!!! Cứ đợi đó, ta sẽ sớm hoá kiếp cho người. Rồi trái Gomu Gomu No Mi sẽ là của ta… Hahaha…!!”
Vừa mở miệng thì lập tức lộ ra mục đích của hắn. Có vẻ như kẻ này đang đi săn lùng trái ác quỷ có năng lực mạnh. Thấy cách Luffy chiến đấu vừa rồi, hắn liền muốn cướp lấy năng lực của Luffy.
“FUFUFU..!!”
Cùng lúc đó, Doflamingo cũng mò ra từ trong đống đổ nát. Hắn nghĩa đầu cười lớn khiến mọi người giật mình. Có vẻ như tên này vừa dùng năng lực tơ của mình để chữa trị vết thương mà Luffy gây ra.
“CMN, Doflamingo vẫn còn sống!!”
Vô số người thấy Doflamingo đứng trên không thì sợ hãi hét lớn. Sau đó cắm đầu chạy dù không biết chạy đi đâu. Có vẻ như bóng ma tâm lý do Doflamingo để lại trong lòng họ là rất lớn. Còn đáng sợ hơn quỷ dữ.