Trong lúc Yaki gặp Shank Tóc Đỏ, ở Sabaody, nhóm Mũ Rơm đã tập hợp lại với nhau ở Lùm cây số 17, nơi thuyền Sunny được gửi lại trong hai năm qua.
“Luffy, thật sự Yaki đã chết!?”
Zoro trầm trọng hỏi.
“Đúng vậy!? Cậu ấy đã cứu tớ vì thế mà...”
Luffy nhớ lại chuyện cũ, buồn phiền đáp. Đúng thế, đó là một ngày mà hắn không muốn nhớ lại nhất trong cuộc đời của mình. Vì hắn, vì anh của hắn, Yaki đã hy sinh ở trận chiến kia. Đáng lẻ người chết hôm đó là hắn mới đúng.
“Không thể nào!? Anh Yaki không thể nào chết được?! Anh ấy là người mạnh nhất… Anh ấy…huhuhu!?”
Chopper vẫn không tin mà càng nói thì hắn càng khóc lớn khiến mọi người đều nhói lòng. Đúng vậy, có thể ai tin được Yaki có thể chết chứ!?
“Chopper, đừng quá đau buồn…!?”
Nami đi đến ôm lấy Chopper nói.
Sau hai năm, mọi người đã trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều. Vóc dáng cũng cao lớn hơn lúc trước. Đến cả Chopper cũng không còn là một thú cưng như lời đồn. Hắn đã hoàn toàn thuần thuật biến thành người. Bây giờ, hắn chính là một cậu nhóc cao khoảng 1 mét 5 với thân hình khá gọn gàng và rắn chắc.
Robin và Nami thì trở thành những thiếu nữ xinh đẹp. Ba vòng chuẩn không cần chỉnh, còn khuôn mặt thì không thể chê vào đâu được.
Usopp ngoài lớn lên với cơ thể mạnh mẽ hơn thì cũng không có gì quá lạ, mũi vẫn dài, đội thêm chiếc mũ tai bèo khiến hắn nhìn rất khá.
Sanji vẫn bộ vest đen như thường ngày. Chỉ là hắn đã cao lớn hơn rất nhiều so với hai năm trước.
Còn Zoro vẫn là ba thanh kiếm, đầu xương rồng, đặc biệt bây giờ có thêm một cái sẹo ở mắt trái. Mà con mắt trái của hắn như đã bị bỏ đi vì chả bao giờ thấy mở ra nữa.
Frank thì hoàn toàn biến thành một tên người máy thật thụ. Ban đầu chỉ dưới lớp da nhưng bây giờ thì hắn đã cải tiến tay chân thậm chí một số bộ phận khác được gắn lắp vào phụ tùng máy móc.
Brooke, vẫn là bộ xương chỉ là áo quần màu mè hơn mà thôi. Hắn đã trở thành một ca sĩ nổi tiếng trên toàn thế giới này.
“Chúng ta không còn thời gian suy nghĩ về việc này nữa rồi!? Hải Quân đã đến…!? Luffy, chúng ta phải nhanh chóng ra khơi tiến về đảo người cá.”
Mọi người hướng mắt nhìn về một hướng thì thấy ba chiếc thuyền Hải Quân đã lao về phía bên này. Có thể thấy việc ra khơi của Luffy đã bị Hải Quân ngửi thấy mùi. Chúng không ngăn cản mới là lạ…
“MỌI NGƯỜI….TỚ CÓ RẤT NHIỀU CHUYỆN MUỐN KỂ CHO CÁC CẬU NHƯNG B Y GIỜ….GIƯƠNG BUỒM…ĐI NÀO… TỚI ĐẢO NGƯỜI CÁ…!!!”
“YEAAAHHH…!?”
Tinh thần bọn hắn xuống cũng nhanh mà kéo lên cũng nhanh. Dù sao là hải tặc, sống trên đầu dao lưỡi kiếm. Mạng sống nhiều lúc cũng cực kỳ rẻ mạt như vậy, thậm chí không đáng giá một đồng. Người đã mất thì chỉ có thể ghi tạc trong lòng, thậm chí qua một thời gian dài, nó sẽ phai nhạt nhanh như nyc.
…
Trở lại với nhà hàng trên biển,
“Yaki, giờ nhóc có tính toán gì!?
Shank vừa ăn vừa nói chuyện với Yaki bên cạnh. Lúc này, Yaki cũng liên tục cắn nuốt thức ăn trên bàn bổ sung năng lượng cho mình. Nghe hỏi thì hắn ngẩng đầu nói.
“Đên tân thế giới. Nhóm Luffy chắc đã đến đó rồi nhỉ?! Trên đường đến đó còn phải tu luyện để một lần nữa thức tỉnh Haki.”
“Không, Luffy chưa vào tân thế giới!? 2 năm qua hắn vẫn điên cuồng tu luyện dưới sự hướng dẫn của thuyền phó Rayleigh.”
Shank lắc đầu nói. Yaki nghe thế cũng không quá kinh ngạc. Timeskip là một phần quan trọng trong hành trình phiêu lưu của Luffy. Chỉ có trải qua Timeskip, nhóm Luffy mới trở nên mạnh mẽ được.
“Ồ, nhắc đến việc này thì tôi muốn hỏi. Anh là hải tặc tập sự trên thuyền vua hải tặc. Vậy anh đã chạm tay đến One Piece phải không!?”
Yaki cười hỏi một cách rất tự nhiên nhưng cả nhà hàng trở nên yên tĩnh một cách lạ thường. Băng của Shank cũng nhìn về phía bên này, còn mấy tên đầu bếp cũng lò đầu ra nhìn về phía Yaki và Shank.
Nói đến thì khi đám đầu bếp này phát hiện Yaki còn sống thì vui mừng không thôi. Một thời gian trước, khi nghe tin Yaki chết ở trận chiến thượng đỉnh. Nhà hàng trên biển đã đóng cửa gần một tuần mới mở cửa lại. Dù sao, Yaki cũng từng là một thành viên của nhà hàng trên biển.
“Không!? Người tìm thấy kho báu đó chính là Vua Hải Tặc Roger. Chỉ có thuyền trưởng và thuyền phó mới biết kho báu đó là gì!?”
Shank lắc đầu trầm mặc nói. Khó báu One Piece là mục tiêu của tất cả hải tặc khi ra biển. Nhưng đã mấy chục năm qua vẫn không có ai nối nghiệp Roger.
“Không quá kinh ngạc!? Dù sao, thuyền viên Vua Hải Tặc không bị chính phủ thế giới và hải quân gắt gao truy sát. Thậm chí thuyền phó vua hải tặc xuất hiện bọn hắn cũng không quá quan tâm. Có thể thấy, kho báu kia là một đóng gân gà. Nuốt vào cũng không được mà nhả ra cũng không xong.”
Yaki cười nói khiến mọi người ngoát mồm trợn mắt. Cả thế giới hải tặc truy lùng kho báu thì qua miệng Yaki lại trở thành một đóng gân gà. Vứt đi thì tiếc mà nuốt vào cũng không xong.
“Hahaha… Nếu thuyền trưởng còn sống, nghe được câu này không biết sẽ cảm thấy như thế nào!?”
Shank cười lớn, hắn cảm thấy lời này của Yaki rất thú vị. Mà có chút đúng, đù sao khi thuyền trưởng của hắn đạt được kho báu One Piece, biểu hiện trên mặt lão cực kỳ quái dị. Không biết vui hay buồn, không biết nên đáng mừng hay không!?
“Đóng gân gà kia phải ngâm đủ lâu, đủ chín mới xài được. Bây giờ chưa phải lúc phải không? Tứ Hoàng Shank!?”
Yaki ngẩng đầu nghiêm túc nói.
Shank thu lại nụ cười, trở nên nghiêm túc nhìn Yaki rồi gật đầu đáp.
“Đúng thế, chưa phải lúc!?”
Yaki gật đầu cười bí hiểm nói.
“Vậy chúng ta làm một giao dịch đi!?”
Shank có chút cảm thấy thú vị hỏi.
“Tôi sẽ giúp Luffy trở thành Vua Hải Tặc theo như sự kỳ vọng của anh. Nhưng anh sẽ phải hợp tác với tôi. Chúng ta sẽ sắp xếp một bàn cờ lớn ở tân thế giới, lấy Luffy làm tướng, lấy hải tặc làm cờ. Người đánh cờ chính là chúng ta, tôi muốn Tứ Hoàng ở tân thế giới nằm trong bàn cờ, tôi muốn chính phủ thế giới và hải quân cũng bị kéo vào bàn cờ này. Lấy hải tặc làm chốt thí, khiến Tân Thế Giới trở thành mộ địa của cả thế giới này.”
Yaki hai mắt lóe ánh sáng đỏ, khuôn mặt hắn trầm như nước. Hắn đây là muốn chơi lớn, hắn muốn hợp tác với Shank để khuấy đảo thế giới này. Khiến cả thế giới này sẽ phải vì hắn mà run rẩy.