Gohan vừa đáp xuống thì kinh ngạc phát hiện Yaki đã đứng chờ trước cửa. Hắn định mở miệng giới thiệu vì đang mặc bộ đồ siêu nhân, sợ Yaki không nhận ra nhưng vừa đáp xuống thì Yaki đã gọi thẳng tên hắn khiến hắn có chút kinh ngạc.
“Làm sao anh biết!?”
“Haizz… Bộ đồ đó….!?”
Yaki thấy Gohan trong bộ siêu nhân thì lắc đầu cười, định đánh giá thì dừng, sợ làm thương tổn hắn. Ngay lập tức Yaki thay đổi chủ đề hỏi.
“Gohan, đến chơi hay có việc gì thế!?”
Yaki không dẫn Gohan vào phòng khách mà đến nơi tu luyện, vừa đi vừa nói chuyện.
“Một tháng nữa giải thi đấu võ thuật toàn quốc sắp diễn ra. Em đến hỏi xem anh muốn tham gia không?”
Gohan cười nói.
“Có chứ…!?”
Yaki không do dự đáp ứng nhưng hắn lập tức sững người. Hắn quên mất chuyện quan trọng, thế giới Dragon Ball cũng không an toàn như hắn nghĩ. Hắn tự nhiên nhớ lại giải thi đấu toàn quốc lần nãy sẽ cực kỳ kinh khủng…Thấy Yaki sững người đúng ở đó thì Gohan kinh ngạc hỏi.
“Anh không có chuyện gì chứ!?”
“À, không sao!? Thế em cũng tham gia chứ!?”
Yaki lắc đầu cười nói, vứt lại sau đầu mấy chuyện kia.
“Có, em, Goten, mọi người đều tham gia!?”
“Hihihi… Vậy nhớ nhẹ tay cho anh nhé!? Anh không chịu nỗi sức mạnh của mấy người!?”
“Anh hay nói đùa…!? Mà bọn em…!?”
Gohan nói đến đây thì có chút sửng sốt bởi vì Yaki đã dẫn hắn vào trong phòng trọng lực. Mà phòng trong lực lúc này vẫn chưa tắt máy, thế là ngay lập tức trọng lực thay đổi khiến hắn có chút kinh ngạc.
Gohan nhìn sang màn hình đếm số phía trên để xem bao nhiêu lần trọng lực. Dù sao phòng trọng lực cũng không quá mới mẻ gì với hắn.
“25 lần trọng lực!?”
Gohan thấy Yaki đi lại khá nhẹ nhàng dưới 25 lần trọng lực thì kinh ngạc.
“Ừ, em chắc không cảm thấy gì đâu nhỉ!?”
Yaki cười hỏi.
Gohan nghe thế thì cười khổ. Hắn đã bỏ luyện tập rất lâu rồi, giờ đã yếu đi trông thấy. Dù là 25 lần trong lực, hắn vẫn có thể cảm nhận được một chút gì đó thay đổi.
“Em không nghĩ anh đã tiến bộ nhanh như vậy. Anh ước được tri thức về Ki và võ thuật mới có một tuần mà đã có thể đi lại bình thường dưới trọng lực gấp 25 lần. Thật sự là đáng kinh ngạc!?”
“Nói cho em biết, thật ra anh dù đã mất hết thực lực nhưng thân thể và huyết mạch của anh dù sao cũng còn đó. Thân thể này đã quá quen thuộc với việc tu luyện vì thế mà khi có tri thức tu luyện thì sẽ tiếp thu rất dễ dàng.”
Gohan cũng hiểu được điều này. Hắn mang trong mình huyết mạch saiyan, hắn biết huyết mạch và thân thể trong việc tu luyện quan trọng như thế nào. Mà bản thân hắn vì tu luyện từ nhỏ, dù đã dừng việc tu luyện nhưng cơ thể hắn nhiều lúc cũng làm ra phản ứng theo một cách vô cùng bản năng.
“Ừ, vậy em cũng phải bắt đầu tu luyện. Không thi sẽ bị mấy anh đánh bại dễ dàng.”
Yaki nghe thế thì cười khổ. Bị đánh bại dễ dàng!? Chuyện cười sao? Nói đến thì Gohan từng là thần tượng của hắn đấy. Còn thần tượng hơn cả Goku. Tên nhóc này từ nhỏ cho đến lớn, sức mạnh lúc nào cũng khiến người ta kinh ngạc. Chỉ là tinh thần chiến đấu có chút kém mà thôi. Nếu hắn mà mang tính cách của người Saiyan, nhân vật chính Goku có thể đã bị hắn thay thế.
“À… ba ngày nữa anh phải rời đi có việc!? Khoảng một tháng sẽ trở lại. Hy vọng không bỏ lỡ võ hội. Có gì lâu lâu em ghé qua nơi này xem giúp anh nhà cửa!?”
Yaki nhớ đến thời gian mình còn ở thế giới này là 3 ngày thì cười nói với Gohan.
“Ok… À… Mà để chuẩn bị cho giải đấu. Em có thể mượn phòng tu luyện được không!?”
Gohan gật đầu nói.
“Tất nhiên!? Mà em nhanh lấy lại phong độ đi. Anh nghe Vegeta nói, em lúc còn nhỏ rất mạnh. Chỉ là bây giờ yếu hơn rất nhiều. Một tháng sau, anh thật sự muốn thấy em ở đỉnh phong sức mạnh đấy.”
Gohan gật đầu xem như đồng ý lời Yaki. Yaki thấy thế thì cũng cười, trong lòng lẩm bẩm “Nhanh lấy lại phong độ. Lúc đó anh còn dựa hơi vào chú mày để sống sót nữa!?”
…
Ba ngày sau,
[Khoảng cách xuyên qua thế giới đếm ngược 1 giờ, thỉnh ký chủ làm tốt chuẩn bị xuyên qua.]
“Một tháng thời gian đến rồi sao? Thật sự là nhanh!?”
Yaki nhìn thông báo mà kinh ngạc. Mấy hôm nay, hắn đã điên cuồng tu luyện mà quên mất thời gian. Đúng là phòng trọng lực có hiệu quả cực kỳ tốt cho việc luyện thể. Hắn đã đột phá giới hạn đến mấy lần mà chính bản thân hắn cũng không hay biết.
“Mở thông tin cá nhân!?”
“Hệ thống!?”
“Họ tên: Yaki D. King”
“Thể Chất: 99”
“Huyết Mạch: Vô Hạn Saiyan”
“Năng lực: Ki”
Yaki hài lòng gật đầu, bây giờ thể chất hắn đã mạnh hơn 2 năm trước. Chỉ là mạnh hơn về thể chất mà thôi, còn năng lực thì không có. Tri thức là một việc, còn muốn tăng kỹ năng thì một việc khác. Thế nên hắn còn rất nhiều thứ để học ở cả hai thế giới.
“Tốt rồi!? Chuẩn bị trở về thôi!?”
[Xuyên qua thế giới bắt đầu, thỉnh ký chủ chuẩn bị sẵn sàng… 3… 2… 1…]
…
Nhà hàng trên biển Baratie,
“Trở về thế thới OP rồi. Thật là kỳ diệu, cả cơ thể xuyên qua đúng là một cảm giác khá tuyệt vời đấy!? Mà khoang, có gì đó không đúng!?”
Yaki đang ngồi trước bàn ăn bỗng nhiên giật mình phát hiện cơ thể mình có biến hoá không đúng. Hắn vội xem xét một lượt thì thể chất vẫn còn nhưng năng lượng Ki lại bị hạn chế. Ở thế giới Dragon Ball 100% thì về thế giới này chỉ còn chưa được một nửa.
“Hệ thống?! Đây là chuyện gì!?”
“Thế giới giới hạn. Vũ trụ giới hạn!? Bất cứ vật chất nào tồn tại đều có giới hạn của nó. Đến cả vũ trụ cũng có tuổi. Có sự khởi đầu và kết thúc.”
Yaki lâm vào trầm ngâm từ những lời hệ thống vừa nói. Nói như thế thì hắn vừa đi đến hai cái vũ trụ khác nhau. Mỗi vũ trụ đều có quy tắc của nó. Mà đặc biệt hệ thống nhắc đến tuổi của vũ trụ, có sự khởi đầu và kết thúc. Như thế đến cả vũ trụ cũng không tồn tại vĩnh cữu thì làm gì có trường sinh!?
“Trường sinh sao!? Bây giờ nghe chút xa vời đấy!?”
Yaki lẩm bẩm, hắn nhớ thế giới OP này cũng có cách trường tồn. Mà Dragonball cũng thế, đều có tồn tại vĩnh viễn và bất tử. Nhưng sau khi hệ thống phun ra mấy câu kia thì trường sinh đã không còn như hắn tưởng.
“Nè… Tôi có thế!?...”
Ngay khi Yaki đang lâm vào tập trung sâu suy ngẫm về vũ trụ thì một tiếng nói đột ngột xuất hiện sau lưng khiến hắn giật mình. Không chút do dự, Yaki liền tung ra một cú cùi chỏ sang ngang tấn công vào kẻ phía sau.