-Tớ cảm thấy thật thân thuộc làm sao… một cảm xúc khó mà diễn tả bằng lời.
Nami cảm xúc khó diễn tả nói.
-Nhớ hôm ấy… chúng ta còn đang ở trong một cơn bão khủng khiếp…
Nami nhìn phía trước nói..
-Hahaha… Tôi lại tự hỏi.. liệu chúng ta đã trưởng thành bao nhiêu từ ngày hôm đó.
Zoro nhìn cảnh phía trước nói.
-Vậy có nghĩa chúng ta đã đi được một nửa chặng đường rồi hả? Ở nửa kia của quả đất… mỏm đá sinh đôi, nơi chúng ta gặp được Laboon, được nối liền đến tận nơi này… Thật tuyệt khi chúng ta đã cùng nhau đi suốt chặng đường qua nhỉ.
Yaki nhìn cảnh phía trước cũng thổn thức nói. Để đến được đây, đúng là không dễ dàng gì đối với bọn hắn… Là một chặng đường dài… một chuyến phiêu lưu khó tin. Trước mắt bọn hắn bây giờ chính là…
-RED LINE!
-Chết tiệt thật… tớ sắp khóc… Chúng ta đã trải qua không biết bao nhiêu chuyện.
Usopp nước mắt trào ra nói.
-TÔI SẼ LÀ VUA HẢI TẶC!!!
Luffy nhìn Redline hùng vĩ tiến thẳng vào mây xanh kích thích, đứng lên hét lớn.
Mọi người nghe thế thì mỉm cười, nhìn ngọn núi màu hồng hùng vĩ phía trước. Bọn họ cũng không biết mục tiêu mình đặt ra đã hoàn thành bao nhiêu nhưng đây là một chuyến phiêu lưu tuyệt vời của cả băng…
…
-Từ giờ chúng ta phải cẩn thận đó. Nơi này ngay gần ‘Vùng Đất Thánh’ của bộ tổng chỉ huy hải quân và chính quyền thế giới… Mariejois. Thế nên đừng lơ là…
Robin nhắc nhở mọi người. Nàng có chút lo lắng khi dừng ở vùng biển này. Dù sao nơi này khá gần tổng bộ hải quân và chính quyền thế giới. Nếu không may mắn, bất cứ lúc nào cũng gặp được thuyền Hải Quân đi ngang qua.
-Bọn tớ đã biết…
Mọi người gật đầu đồng ý. Sau đó bắt tay vào việc tìm kiếm đảo người cá. Theo như bà Cocora ở đảo Water 7. Muốn băng qua Red Line, bọn họ cần đến được đảo người cá.
…
Nửa ngày sau qua đi…
-Nè… mấy cậu ở dưới đó ổn cả chứ?
Nami nói vào trong ốc sên truyền tin.
-Dưới này tối quá, Nami… chả thấy đảo người cá đâu cả…
Giọng của Luffy phát ra từ trong ốc sên đáp lại câu hỏi của Nami. Lúc này, Luffy, Robin, Broken đang lặn sâu 5000 mét dưới đáy biển bằng một con tàu ngầm cá mập mà Franky chế tạo. Tất nhiên mục tiêu bọn họ chính là tìm kiếm Đảo Người Cá nhưng có vẻ tình hình không lạc quan chút nào… Biển cả rộng lớn, thật sự quá khó để tìm thấy một hòn đảo dưới đáy biển.
-Các cậu lên đi.. cứ như thế thì chúng ta sẽ không tìm được Đảo Người Cá đâu. Lên đây đi.. chúng ta sẽ lên kế hoạch mới.
Yaki nói vào trong ốc sên. Mọi người nghe thế thì đồng ý. Nếu tìm kiếm thế này thì không biết đến lúc nào mới tìm được. Vì thể, cả băng cần kế hoạch mới.
Một lúc sau, con tàu ngầm cá mập trồi lên khỏi mặt nước. Nhóm Luffy cũng mở cửa tàu ngầm chuẩn bị lên thuyền Sunny.
-Sục… Sục… Sục…
Nhưng ngay đúng lúc này, bọt nước bên cạnh tàu ngầm xuất hiện chằng chịt. Có vẻ như có thứ gì đó trồi lên khỏi mặt nước…
-Á…
-Trời! Nó lại theo chúng ta lên đến tận đây sao?
Một con quái vật biển nhìn như thỏ biển với hàm răng sắc bén và một chiếc đuôi cá lao ra khỏi mặt nước nhìn chằm chằm thuyền Sunny. Con quái này lúc nãy nhóm Luffy đã gặp ở bên dưới, không nghĩ đến nó lại bám theo tàu ngầm cá mập trồi lên.
-Graao…!
Con quái vật biển này vừa xuất hiện thì không chút do dự lao lên tấn công thuyền Sunny.
-Đừng mơ… Gomu Gomu No… Rifle (súng trường)
Luffy cười tươi, không chút do dự xuất thủ. Một quyền kéo dãn, công kích con quái vật biển đang lao lên..
-BỐP… É….Ầm…
Con quái vật biển bị Luffy đấm trúng vào ngực trên, hét lên đau đớn. Lực đấm của Luffy rất mạnh khiến con quái đang ở tư thế lao đến cũng bị đám lật ngửa ra sau..
-Phụt..
Kỳ quái là, ngay khi con quái vật biển ngã xuống thì cũng phun ra hai thứ gì đó bắn thẳng lên trời. Dưới ánh nắng mặt trời, dù không thấy rõ nhưng bóng dáng lại khiến người ta có thể đoán được đó là một người cá và một con sao biển.
-Trời, là người… Không là người cá…
Usopp hét lên kinh ngạc.
-Ha..Ha..ha… Người cá…
Sanji hai mắt hiện lên hình trái tim nhìn chằm chằm hai thân ảnh đang lao đến, dưới tư thế chuẩn bị đón lấy.
-Ầm..
Như Sanji mong muốn, người cá đổ ầm lên trên người hắn khiến hắn ngã ngửa trên boong thuyền.
…
-Ồ… Vậy cô là Caimie? Một nhân ngư giống cá sặc hôn môi. Muốn trở thành nhà thiết kế, hiện đang làm việc tại một tiệm Takoyaki…
Usopp khoanh tay đứng bên cạnh gật gù nói.
Sau một múc trò chuyện bọn hắn cũng có chút hiểu về người cá trước mắt. Cô ta và con sao biển chỉ biết nói chảnh chọe bên cạnh, vô ý bị con quái vật biển kia nuốt đi. Trong lúc sắp bị tiêu hoá thì bị một quyền của Luffy đánh bay, luôn tiện cứu luôn hai người bọn họ.
-Nhâaaaan Ngư…. Thật là dễ thương.
Sanji chạy quanh Caimie, hưng phấn đến cực độ. Hắn cứ như lần đầu nhìn thấy nhân ngư vậy….
-Đây đâu phải lần đầu cậu thấy Nhân Ngư. Sao mà kích động thế Sanji?
Yaki cười nói. Sau đó nháy mắt với Usopp. Thấy thế Usopp liền hiểu ý cười nói thêm.
-Bà Cocora cũng là một nhân ngư còn gì!? Cậu không nhớ sao Sanji…
Sanji nghe thế thì nhớ đến bà Cocora… cảnh tượng kia có chút khiến hắn sợ hãi. Nói đúng hơn chỉ tưởng tượng thôi cũng có chút khiến hắn suýt học máu.
-Cậu nói gì Usopp? Bà Cocora là nhân ngư?
Luffy nghe bà Cocora là nhân ngư thì kinh ngạc hỏi. Thấy Usopp gật đầu thì khuôn mặt hắn xệ xuống nói…
-Bà Cocora là nhân ngư á… Tưởng tượng thôi… GỚM QUÁ ĐI A…
-Bốp…Đừng nói như thế…!
Nami liền nện cho Luffy một quyền vào mặt hắn tức giận mắng. Dù sao bà Cocora đã giúp bọn hắn rất nhiều, phải tôn trọng bả chứ.
-Nè Caimie, Con sao biển này là sao thế??
Yaki thấy con sao biển đang khoanh tay chảnh choẹ đứng đó thì hỏi.
-À… Đó là thú cưng của tôi, Pappagg… Nó là một con sao biển.
Caimie nãy giờ quên giới thiệu Pappagg thì tỏ ý xin lỗi rồi vui vẻ giới thiệu.
-Vậy như Caimie nói đấy. Ta là sao biển Pappagg. Cũng là một nhà thiết kế triển vọng.
Sao biển Pappagg tự hào ngẩng đầu nói. Chỉ là lúc này chả ai để ý đến nó. Bọn họ đã gặp rất nhiều điều kỳ quái, một con sao biển biết nói cũng không lạ gì.