Tiếng từ trong ốc sên trên tay Kuma phát ra. Người lên tiếng là một kẻ có quyền uy vì giọng nói từ trong ốc sên phát ra với Kuma như đang ra lệnh.
-Ai biết…
Kuma lạnh nhạt trả lời.
-Nếu hắn còn sống… bọn ta sẽ đợi hắn hồi phục và tiếp tục vai trò của một Thất Vũ Hải. Mọi việc khác để sau, nếu các thất vũ hải cứ lần lượt gục ngã thế này thì danh tiếng của chúng ta sẽ bị ô uế… Không thể để lộ tin này ra ngoài, chúng quả thật là một lũ phiền toái. Ngươi hiểu ta nói gì chứ?
Giọng trong ốc sên trên tay Kuma truyền ra khá là gắt gao, có vẻ như việc Moria thất bại là một việc sỉ nhục đối với bọn họ.
-Nói đi…
Kuma vẫn vẻ mặt đó, vẫn giọng điệu đó nói.
-Đây là mệnh lệnh nhân danh chính quyền thế giới…! Bao gồm cả băng hải tặc Mũ Rơm… Hãy xoá sổ mọi kẻ còn sống trên đảo này…
Giọng nói vang lên lần nữa phát ra từ trong ốc sên.
-Dễ thôi…!
Kuma hai mắt lóe lên một cái rồi đáp.
-Dễ vậy sao!?
Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên từ phía sau Kuma. Kuma giật mình, đứng lên nhưng ngay đúng lúc này, một con đau truyền đến từ phía sau lưng hắn… Cả thân thể hắn bị một lực cực mạnh đập vào lưng khiến hắn bay ra xa. Ốc sên trên tay cũng rơi xuống bên cạnh…
-Ầm…!
Thân thể to lớn của Kuma bay đi, đập vỡ một căn phòng đổ nát.
-Kuma…Chuyện gì!?…Trả lời ta…
Trong ốc sên truyền tin truyền đến tiếng gặng hỏi của người bên kia. Có vẻ như tên kia đã nghe được động tỉnh bên này nhưng vẫn cố gắng hỏi…
-Rầm!
Yaki lạnh lùng liếc nhìn ốc sên bên cạnh một cái. Sau đó không chút do dự đạp nát ốc sên truyền tin.
-Ngươi nghe lệnh từ chính quyền thế giới!?
Yaki lạnh lùng hỏi Kuma đang đứng lên bên trong đống đổ nát.
-Là…
Kuma đáp…Chỉ là vừa đáp lời hắn cũng vội tránh sang một bên…
-Vù.. Phụt…!
Một tia laser lướt qua sát bên cạnh ngực Kuma, chỉ để lại một vết cắt trên áo hắn.
-Phản ứng nhanh đấy…!
Yaki cười lạnh nói, đưa nòng súng kề sát miệng thổi một hơi. Sau đó thì thu lại súng bên hông, tay phải đưa ra bên cạnh. Một thanh kiếm chậm rãi cấu thành trên tay hắn.
Đây là kỹ năng mới của Yaki sau khi nhận được sức mạnh Mythical Dragon Knight. Thanh kiếm này được tạo thành từ áo khoác phía sau của hắn vì thế mà sóng kiếm có màu đỏ rực như lửa, lưỡi kiếm lại là màu trắng. Thanh kiếm này rất dài, dài có chút quá đáng, gấp hai lần Yaki. Nhưng kỳ quái thay thanh kiếm này lại mỏng như lá liễu, nếu để nghiêng thì dùng mắt thường rất khó thấy rõ.
-Cẩn thận đấy… Tôi vẫn không khống chế được sức mạnh này… Nếu bị giết… Tôi không chịu trách nhiệm đâu đấy…
Yaki cười tươi chậm rãi đi về phía Kuma nói.
Kuma đứng thẳng lên, nghiêm túc nhìn Yaki đang đi lại gần. Vừa rồi, ngay khi Yaki xuất hiện sau lưng hắn, hắn không cảm nhận được hơi thở của người này. Thậm chí hắn cảm thấy như Yaki xuất hiện từ bên trong hư không, không để lại một chút dấu vết khi di chuyển.
-Quỷ bộ…
Yaki bước đi chậm rãi nhưng chỉ ngay một cái chớp mắt, thân ảnh của Yaki lập lòe quỷ dị, xuất hiện trái phải, tiến lại gần Kuma.
-Đây là…
Kuma nhí mày, nhìn chằm chằm thân ảnh của Yaki. Hắn cảm thấy bộ pháp của Yaki tương tự như Soru của hải quân lục thức nhưng lại mang đến cho hắn một cảm giác quỷ dị hơn Soru lục thức rất nhiều. Đặc biệt, vừa nhìn liền có thể thấy bộ pháp của Yaki linh hoạt hơn nhiều Lục Thức Hải Quân…
Ngay khi Kuma còn đang kinh ngạc vì bộ pháp quỷ dị của Yaki. Yaki bỗng nhiên bước ra một bước dài, thân ảnh đang xuất hiện bên phải, cách Kuma mười mét bỗng nhiên xuất hiện trên không bên phải của Kuma… thanh kiếm mỏng như lá liễu kia của Yaki lướt về phía ngực của Kuma.
-Vèo…
Kuma giật mình, thân thể dù rất to lớn nhưng lại phản ứng rất nhanh và dẻo dai. Hắn liền ngã người ra sau, lưỡi kiếm của Yaki lướt ngang qua trước mặt của hắn.
-Phản ứng thật nhanh…
Yaki kinh ngạc nói nhưng cũng không phải vì vậy mà chậm lại động tác của hắn. Yaki xoay người trên không một vòng. Thân thể liền thay đổi tư thế tấn công, chân trái co lại, chân phải đưa thẳng ra, đá chém từ trên xuống, thẳng vào cổ và ngực của Kuma.
-Bụp…
Trong tư thế ngả người, Kuma vẫn dễ dàng đưa lòng tay lên chắn lại cú đá của Yaki. Vừa đá trúng lòng bàn tay của Kuma, Yaki liền cảm nhận được một lực phản hồi lớn từ trên tay Kuma truyền lại. Hơn thế nữa, hắn cảm giác như đá vào một lớp bông gòn dày vậy.
-Hử!?
Yaki ngay khi chân bị phản chấn ra liền cảm nhận được một tia nguy hiểm. Hắn cả người quay tròn trên không… cùng lúc đó, một bàn tay lướt ngang qua sát người hắn…
-Ầm…
Một chưởng ấn phá không mà ra từ trong lòng bàn tay Kuma, đánh thẳng vào cột buồm chính, phá ra một lỗ thủng lớn.
-Miếng đệm thịt!?
Yaki liếc nhìn lòng bàn tay của Kuma nói.
-Ta đã ăn trái ác quỷ ‘chân thú’… Ta là người chân thú…
Kuma lùi ra sau, giữ khoảng cách với Yaki nói. Mới kéo tay mấy phát với Yaki, hắn cảm nhận được người này rất nguy hiểm, không phải một Hải tặc đơn giản.
Yaki bên kia cũng giữ khoảng cách với Kuma, lạnh lùng nhìn hai bàn tay lớn của hắn một cái rồi lâm vào trầm mặt.
Vừa rồi, sau khi tiếp xúc với bàn tay thú của Kuma, đòn công kích của hắn đã trở nên vô dụng. Vì vậy Yaki cũng trở nên cảnh giác đối với Kuma. Những người mang danh hiệu Thất Vũ Hải, không một ai đơn giản cả!?
-Phải nghiêm túc rồi, lại là một trận khổ chiến…!
Yaki cười khổ xuống tấn, cảnh giác nhìn Kuma. Hắn chuẩn bị xuất toàn lực ở trận chiến này. Hơn thế nữa, đây là cơ hội để hắn làm quen với sức mạnh mới này.