Yaki mở bừng mắt liếc nhìn hoàng cảnh xung quanh. Mọi thứ trong mắt hắn trở nên cực kỳ xa lạ nhưng lại có chút quen thuộc. Có vẻ như đã qua mấy trăm năm rồi hắn chưa nhìn thấy nơi này vậy.
Nói đúng hơn, trong lúc ngưng tụ nguyên thần, thời gian như vô nghĩa đối với hắn. Hắn đã lơ lửng trong một không gian hư vô, nơi thời gian và không gian như vô nghĩa. Hắn chỉ ở đó, không biết qua bao lâu cho đến lúc tỉnh lại.
-Bọn họ vẫn còn đánh nhau sao!? Vậy thời gian vẫn trôi qua chưa quá lâu.
Yaki nhìn quanh mọi thứ rồi tự nhủ. Sau đó hắn chậm rãi đứng lên… nhưng ngay đúng lúc này, hắn nhận ra một điều kỳ quái… thân thể hắn không phải ở hình dạng con người, mà là đang ở trong hình dạng thú, có điều nhìn kỹ thì lại không phải thú.
-Đây là…
Yaki quan sát thân thể của mình… cả thân thể được bao phủ bởi một bộ giáp màu đen. Một chiếc áo choàng đỏ bay phấp phới phía sau lưng. Hắn nhìn đến đôi tay của mình đang được bao phủ bởi một lớp giáp sắc bén, những ngón tay lại như những ngọn đao cực kỳ bén nhọn. Trên đầu mang theo một chiếc mũ sắt cứng với cặp sừng như hai thanh kiếm. Hắn nhìn không khác gì một hiệp sĩ bóng đêm.
Nói là giáp nhưng Yaki có thể cảm thấy được đây không phải là giáp mà chính là thân thể của hắn.
-GuKu… đây là sao!? Nguyên thần là đây sao!?
Yaki trầm ngâm hỏi.
-Không!? Ban đầu ta nghĩ cậu chủ sẽ đi con đường tu luyện nguyên thần nhưng không nghĩ đến, trong lúc ngưng tụ nguyên thần, đã xảy ra một chút vấn đề…
GuKu trầm giọng nói.
-Vấn để.. !?
Yaki khó hiểu hỏi.
-Uh… Nguyên thần của cậu không chỉ tạo ra từ linh hồn mà còn cả gen, một trái ác quỷ và địa ngục chị long.
-Cái gì!? Còn có cả trái ác quỷ và cả địa ngục chi long!?
Yaki từ kinh ngạc đến sửng sốt, hắn tự hỏi chuyện gì đã xảy ra với hắn…
-Đúng thế… nhưng đó không phải điều quan trọng. Quan trọng là bây giờ túc chủ đã trở lại với quỷ đạo tu luyện của người ở thế giới này. Năng lực cậu chủ giống như vừa ăn một trái ác quỷ mới vậy. Một trái ác quỷ đặc biệt nhất… chúng ta có thể gọi nó là Mythical Dragon Knight.
GuKu chậm rãi nói.
-Mythical Dragon Knight…!
Yaki trầm ngâm nhìn hình dáng của mình bây giờ. Sau đó, …
-Phụt…!?
Chiếc áo choàng sau lưng biến thành một đôi cánh làm bằng lông vũ sắc bén. Đôi cánh cực kỳ rộng lớn và quý phái, mang theo một chút tà dị bởi màu đỏ xen lẫn bên trong màu đen tuyền.
-Vù…
Bỗng nhiên, những lông vũ sắc tạo thành đôi cánh phân tách, bay lên không, biến thành những chiếc lông vũ như những lưỡi dao bay quanh hắn.
-Tuyệt…
Yaki nhìn những lông vũ sắc bén đang bao phủ quanh người nói. Trong cảm nhận của hắn, mỗi cái lông vũ sắc bén kia chính là một phần của hắn. Chỉ một ý niệm, như nhất tay, nhất chân, những chiếc lông vũ kia sẽ di chuyển theo ý hắn.
-Trở lại…
Yaki vừa ra lệnh, lông vũ sắc bén lại biến thành một đôi cánh lớn sau lưng.
-Thu…
Đôi cánh biến mất, trở lại chiếc áo choàng kỵ sĩ phái sau.
-Ngon lành… tiếp theo làm gì đây!? Bên trong đảo hình như vừa truyền ra tiếng hoan hô chiến thắng thì phải!?
Yaki nhìn vào trong đảo lẩm bẩm. Sau đó, thân hình hắn biến mất tại chỗ.
…
Ở trong một căn phòng sang trọng bên trong tòa lâu đài trên hòn đảo Thriller Bark, một người đàn ông to lớn đang ôm một quyển sách trên tay nhìn ra bên ngoài cửa sổ… lẩm bẩm.
-Moria đã bị đánh bại sao!?
Người này chính là Bartholomew Kuma, là một Shichibukai (Thất Vũ Hải). Với mức tiền thưởng 296.000.000 Beri, ông bị chính quyền e ngại khi còn là một tên cướp biển xấu xa với danh hiệu “bạo chúa”.
Kuma cao gần 7 mét và là Thất Vũ Hải còn lại cao nhất, chỉ thấp hơn 1 inch so với Geckko Moriah. Quyển sách trên tay Kuma là một quyển Kinh Thánh. Hình dáng bên ngoài của Kuma trong khá giống một con gấu với một cặp kính đen che đi đôi mắt của mình.
Trên áo khoác có một hình vẽ lớn màu trắng gợi nhớ về một hình chữ thập tròn ở giữa. Ông có cằm nhô dài ra và mang hình xăm “PX-0” ở phía bên trái cổ họng của mình.
Với hình dạng này, dù chưa xuất thủ đã đủ khiến nhiều kẻ địch của mình phải e ngại.
Kuma mở cửa rời khỏi căn phòng, hướng về chiến trường bên ngoài nơi tiếng hoan hô vẫn đang vang vọng.
…
Trở lại chiến trường nơi nhóm Luffy vừa hạ Oz,
-MORIA…!?
Trong tiếng hò reo chiến thắng, một tiếng hét khiến mọi người khiếp sợ. Một cái tên tạo nên ác mộng cho tất cả người sống trên hòn đảo này lại bị gọi lên.
-Kishishi… các ngươi ồn ào quá đấy… không cần gọi tỉnh ta!
Moria từ trong bụng Oz leo ra, đứng trên cao nhìn mọi người bên dưới cười lạnh.
-Moria… ngươi tỉnh rồi thì tốt.. Nếu không muốn nhóm Mũ Rơm đánh nhừ tử lần nữa… Nhanh trả bóng lại cho chúng ta.
Một tên người sống không sợ chết kích động hét lớn, cổ vũ tinh thần mọi người, khiến tiếng reo hò trả bóng vang lên khắp hòn đảo.
-Kishishi… đám ngu xuẩn các ngươi… đây không phải trò chơi Hải tặc. Một Hải tặc thật sự thì dù chết cũng không sợ hãi,… mấy câu nói đe dọa vô dụng kia vô nghĩa với ta.
-Hộc…Hộc…
Moria cười lớn, lạnh lùng nói. Chỉ là tiếng cười của hắn có vẻ như đã chạm đến vết thương nên ho khan liên tục, còn có thở dốc. Nghĩ đến mình bị thương cùng hoàn cảnh đổ nát bên cạnh. Hắn tức giận nhìn về phía Luffy đang ở hình dạng teo nhỏ nói..
-Mũ Rơm… Sao ngươi dám phá hoại đảo Thriller Bark như thế này hả!? Ta sẽ bắt ngươi trả giá…
Moria nhìn Luffy thì càng thấy tức giận, Oz, một trong những chiến binh Zombie mạnh nhất của hắn thế mà bị băng Mũ Rơm đánh bại, làm sao lão không tức giận được.
-Chính mi mới là kẻ phải trả giá đấy. Trả bóng lại cho mọi người trước khi mặt trời mọc nhanh!?
Luffy trong hình dạng mini tức giận nói. Cướp bóng người khác khiến họ không thể rời khỏi vùng biển tối tăm này. Trong mắt Luffy, tên này chính là một ác ma.
-Kishishi… Ngươi không biết sao, Mũ Rơm… Ta đang giúp bọn hắn đấy. Ta ngăn bọn chúng ở đây vì bọn chúng chưa sẵn sàng cho ‘Tân Thế Giới’!! Nếu các ngươi đến đó, sẽ mất tất cả mà thôi. Ngươi biết tại sao không?
Moria cười lạnh, trừng lớn mắt, nhìn không khác gì một con quỷ nói tiếp.
-Ta nói như vậy cũng là từ kinh nghiệm của bản thân mà thôi…Thuộc hạ của ta…Chúng nổi tiếng gần xa… nhưng vừa đặt chân đến ‘Tân Thế Giới’, ta lại mất tất cả đồng bạn…. Vì bọn họ còn sống… ta mới mất đi họ… Nếu họ là thây ma ngay từ đầu thì ta đã không mất đi họ… bởi vì thay ma chính là bất tử… ‘Tân thế giới’ không phải người như các ngươi có thể đến…
Moria càng nói càng trở nên điên cuồng. Nhóm Luffy từ trong lời nói của Moria cũng nhận ra được sự nguy hiểm của ‘Tân Thế Giới’, bọn họ không nói gì mà chỉ lâm vào trầm mặt…
Ngay đúng lúc này… Moria như nổi điên… Tất cả bóng trên hòn đảo đều tụ tập về phía bên này… Moria nhìn mọi người với ánh mắt nguy hiểm… nói.
-Hỡi tất cả bóng trên toàn Thriller Bark… Hãy trao cho ta sức mạnh của ngươi… BÓNG GIỚI!?
-Trời ơi!! Bóng đang bị hắn tiếp nhận vào trong cơ thể…
-Kishishi.. Một nghìn cái bóng..!?
Moria càng lúc càng to lớn, lớn gấp mấy chục lần bình thường, không khác gì Luffy lúc nãy biến thành Hulk nhưng lại gấp mấy chục lần…