-Ồ!! Lạc đường kiếm sĩ!! Cậu lại là người đầu tiên lên đây à!! Thật bất ngờ.
Luffy hét lớn về phía tháp lớn bên kia vực kia xong thì cảm thấy cả người thoải mái hẳn. Hắn cũng chả quan tâm Robin có nghe thấy hay không mà quay lại nhìn Zoro vừa leo lên đây, bắt chước giọng Sanji hay chế giễu Zoro nói.
-Tên ngốc!! Cậu lại dám đánh lẻ một mình hả? Tên CP9 đánh nhau với cậu đâu rồi?
Zoro vừa leo lên đã nghe Luffy nói mốc thì tức giận hỏi. Sau đó, hắn quay đầu tìm kiếm thân ảnh Blueno hắn đã thấy khi còn ở phía dưới nhà phán xét.
-Ồ!! Bất ngờ thật. Không nghĩ đến cậu lại có thể đánh bại hắn đấy. Mấy tháng qua tập luyện, đúng là có hiệu quả thật…
Zoro thấy Blueno nằm bất tỉnh cách đó không xa thì có chút kinh ngạc nói. Đúng là có chút kinh ngạc mà thôi, hắn biết Luffy có thể đánh bại tên này. Hắn luôn cảm thấy Luffy rất mạnh, chỉ cần cho tên ngốc này một lý do chiến đấu mà thôi.
Hơn thế nữa, từ biển đông đi đến đây, hắn thấy Luffy cũng điên cuồng luyện tập không kém so với hắn, với lại trải qua không ít trận chiến sinh tử, thậm chí suýt chết. Nếu không mạnh lên mới là lạ. Với lại hắn biết diệu dụng cách tập luyện của Yaki. Cực kỳ hữu dụng, phát triển toàn diện sức mạnh từ thân thể đến tinh thần. Luffy luyện tập ngày đêm làm sao không mạnh cho được.
-BÙM!!! ẦM!!
Ngay đúng lúc này, Luffy và Zoro bỗng nhiên nghe thấy tiếng nổ lớn. Tiếng nổ này lại phát ra ở phía cổng chính. Cả hai giật mình cùng lúc nhìn về hướng đó. Không nhìn thì thôi, vừa nhìn thì cả hai trợn trừng mắt, thậm chí hai tròng mắt như muốn rớt ra bên ngoài.
Lúc này, ở cổng chính, qua tầm mắt của Luffy và Zoro, bọn hắn thấy bên phải là một cột băng cao mấy trăm mét mọc thẳng lên trời. Đối đầu với cột băng là một quả cầu màu đen quỷ dị lấp lánh ánh đỏ.
Cột băng và quả cầu đen liên tục va chạm tạo thành từng cảnh tượng hoành tráng. Bên phải băng tuyết bay phất phới. Bên trái, tia hắc khí như mưa phùn bao phủ một phần khoảng không. Ở nơi tiếp xúc của cả hai loại năng lượng lại là những vết nứt trắng của không gian, lan tỏa ra tứ phía như một bông hoa xinh đẹp mà đầy nguy hiểm.
-Đô đốc hải quân đến rồi!!
Luffy nắm chặt nắm đấm nói, trên mặt hiện lên sự lo lắng rõ rệt.
-Ừ!!... Yaki…hãy cẩn thận!
Zoro lạnh lùng gật đầu. Sau đó nhìn về phía cổng chính lẩm bẩm.
Tâm tình cả hai bây giờ rất phức tạp, có chút lo lắng, có chút hưng phấn, kèm theo đó là sự sợ hãi khi đối diện với thứ sức mạnh mà bọn hắn bây giờ vô pháp chạm đến kia…
Trong đầu bọn hắn lúc này liên tục lập đi lập lại câu nói….
-’Phải nhanh chóng mạnh lên!’
…
Trở lại cổng chính với Yaki mấy phút trước,
-Yoh!! Hân hạnh được gặp ngài, Đô đốc Hải Quân Aokiji.
Yaki hơi khom người, đặt tay trước ngực, chào hỏi người hải quân ngồi trên chiếc xe đạp đang đứng trên mặt biển. Dưới chân lão, một phần nhỏ biển bị đóng băng, tạo thành nơi dừng chân tuyệt vời giữa biển. Nói thật, Yaki cũng không hiểu vì sao lại sử dụng một cách chào hỏi quái dị như vậy với vị Đô Đốc Hải Quân này.
Chỉ là, lúc này, tâm tình hắn có chút kích động. Trong trí nhớ, hắn có một đoạn ký ức ngắn ở trận chiến thượng đỉnh của vị đô đốc này với kẻ địch kinh khủng. Không hiểu sao, trong nguyên tác, tác giả khiến hải quân có chút bấp bênh giữa chính và tà. Khiến cho rất nhiều hải quân bị độc giả chán ghét, nhưng đối với hắn. Từ trong trí nhớ, vị đô đốc trước mắt này là một thần tượng của hắn nha.
Với năng lực đóng băng cực kỳ kinh khủng, mang theo vẻ mặt lạnh lùng và cách làm người của vị đô đốc này khiến hắn luôn cảm thấy người này rất ngầu lòi.
-Arara… là ngươi ở đây chờ ta.
Aokiji nhìn thanh niên đứng bên trên tàu lửa trên biển lạnh nhạt hỏi.
-Đúng thế!
Yaki gật đầu đáp.
-Là ngươi, kẻ được truy nã với cái tên Yaki. Từ khi thấy ngươi, ta đã hiểu vì sao mà tên cuồng ngạo như Báo săn kia lại sợ hãi khi gặp ngươi như vậy?
Aokiji quan sát Yaki một chút rồi nói.
-Hahaha…Tôi cũng thật sự kinh ngạc khi nghe điều đó. Một tên chó săn của chính phủ lại sợ hãi đối với một tên Hải Tặc. Nhưng nghĩ đến cũng đúng thôi…, dù sao tên được gọi Lucci kia có chút yếu. Đối mặt với sức mạnh áp đảo tuyệt đối, ít ai có thể giữ vững được bản tâm của mình.
Yaki cười nói. Hắn cũng không quá kinh ngạc khi nghe điều đó. Dù sao cũng vì hắn mà Aokiji được gọi đến đây để áp trận.
-Bọn họ là CP9. Những kẻ được đánh giá cao ở cả chính phủ lẩn hải quân. Một tên đứng đầu tổ chức như vậy lại gọi điện xin giúp đỡ, thực sự hiếm thấy. Ta cũng muốn biết kẻ khiến hắn phải mở miệng là người như thế nào đấy…
Aokiji đóng băng chiếc xe đạp bên cạnh, sau đó đi vào đất liền. Mỗi bước đi của hắn, bên dưới mặt biển bên dưới đều bị đóng băng. Hắn vừa đi vừa nhìn Yaki nói tiếp.
-Điều khiến ta kinh ngạc nhất chính là vẻ bề ngoài của ngươi. Trên lệnh truy nã, hình kia nhìn hoàn toàn khác ngươi bây giờ. Dù chưa xuất thủ, ta cũng cảm nhận được ngươi cũng khá mạnh đấy. Arara… Đúng là hải quân làm việc có chút thất sách, với mức tiền truy nã đó, thật không xứng đáng với cái đầu của ngươi bây giờ.
-Ồ!! Vậy sao? Tôi cảm thấy vinh hạnh khi có được đánh giá cao từ một vị đô đốc hải quân đấy.
Yaki cười nói. Sau đó cũng nhảy từ trên xe lửa xuống. Đứng đối diện với Aokiji. Trên thân hắn bắt đầu tràn ra hắc khí. Đôi mắt cũng bắt đầu xuất hiện màu đỏ tươi của máu, không khí quanh người trở nên trầm trọng, một loại hơi thở có chút quỷ dị tà ác từ hắn tỏa ra bốn phía.
Bên kia, Aokiji cũng dừng lại đứng đối diện với Yaki. Thân thể tỏa ra hơi lạnh đáng sợ. Lấy trung tâm là hắn, mặt đất bắt đầu bị đóng băng, lan về phía Yaki. Chỉ là khi hơi lạnh kia đến gần ma khí liền bị chặn lại.
Bây giờ, ở cổng chính Enies Lobby, nếu có người ở đây thấy cảnh này thì sợ hãi đến chết. Đúng vậy thật là chết, chết không phải vì sợ hãi mà vì bị hai loại năng lượng đối đầu đánh úp mà chết.
-Arara.. Thật không nghĩ đến, ở vùng biển này, ở trên đất của hải quân và chính phủ. Ta lại gặp một kẻ như ngươi.
Aokiji cảm nhận hơi thở của Yaki thì bắt đầu trở nên nghiêm túc. Khuôn mặt lạnh như băng, hai mắt sáng rực nhìn chằm chằm Yaki. Hắn lạnh lùng hỏi.
-Mục đích của ngươi ở đây là gì?
-Cứu Robin, hủy diệt hòn đảo này.
Yaki thu lại nụ cười, cũng trở nên nghiêm túc nói. Trước mắt là một kẻ địch cực kỳ mạnh. Hắn cảm thấy tỉ lệ thắng của hắn không lớn. Phải cực kỳ cẩn trọng, nếu không hắn sẽ rất có thể nằm lại ở đây.
-Ồ! Vậy thì ta không thể đứng nhìn được rồi.
Aokiji thở ra khói trắng, đôi tay hắn biến thành băng điêu…Nhiệt độ quanh người hắn bỗng nhiên hạ xuống một cách cấp tốc.đột ngột.
-Băng Phong…
Một cột băng lớn xuất hiện, bắn thẳng về phía Yaki.
-Ma khí Cầu.
Yaki lúc thấy Aokiji chuẩn bị xuất thủ thì hắn cũng đã tụ ma khí thành một quả cầu lớn.
Cột băng vừa đánh đến thì Ma Khí Cầu của Yaki cũng bắn ra. Hai bên va chạm giữa không trung. Kỳ quái, cả hai loại sức mạnh lại không triệt tiêu nhau mà lâm vào thế giằng co giữa không trung.