Lạc Nhiễm cũng không hiểu sao lại có sự trùng hợp như vậy, rõ ràng hương tinh dầu nhiều vô kể, nhưng lại chọn đúng mùi này, mang cho y không ít tiện lợi.
Lạc Nhiễm là một Omega mang vỏ ngoài Beta, có đôi khi bình xịt ngăn tin tức tố trong kỳ phát tình của y không chặn hết mùi, nếu trên người y xuất hiện mùi bạch trà, thì có thể đổ lỗi là do bị ám mùi tinh dầu.
Cho nên hầu như mỗi ngày, Lạc Nhiễm đều ở bên Lucas, cùng một không gian lấp đầy mùi bạch trà và thuốc lá.
Không chỉ tiện cho việc che đậy thân phận, tối hôm kia....
Lucas hung hăng nói "Tôi chỉ có thể ngửi thấy được mùi bạch trà, còn tin tức tố của thứ kia hoàn toàn bị giấu đi"
Lạc Nhiễm "....."
Lạc Nhiễm ho khan, cất giọng chuyên nghiệp nói với Lucas "Thượng tướng đừng lo, ngày mai tôi sẽ mua cái mới"
Lucas nhíu mi, hơi cúi đầu.
Lạc Nhiễm mãi nghĩ đến việc kiểm tra bình xông, không chú ý giữ khoảng cách, giờ phút này đang đứng rất gần Lucas.
Lucas nghiêng đầu kề sát cổ Lạc Nhiễm
Hơi thở ấm áp phả vào cổ Lạc Nhiễm, giọng của y run lên "Thượng tướng....có chuyện gì sao?"
Lucas cảm thấy không có gì không đúng, thẳng thắn bày tỏ: "Mùi thuốc lá trên người cậu rất nồng"
Y bị Lucas tạm thời đánh dấu, cho dù dùng tinh dầu hay bình xịt ngăn ngừa để che đậy, thì mùi vẫn nồng hơn so với ngày thường.
Trong không gian nồng đượm mùi cây thuốc lá này, đầu óc quay cuồng suốt một ngày của y rốt cuộc bình tĩnh trở lại, nằm trên ghế sô pha êm ái cảm thấy khá thoải mái, giống như bước đi trên mây mềm.
Lạc Nhiễm chưa từng tiếp xúc với tình huống như vậy, cũng không rõ về việc đánh dấu cơ bản giữa A và O, cho dù chỉ là tạm thời, hóa ra lại có tác dụng như thế.
Văn phòng yên tĩnh, nằm ở trên tầng cao của tòa nhà, cửa kính trong suốt, có thể nhìn thấy hàng ngàn ánh đèn từ các ngôi nhà.
Ánh sáng từ những căn nhà bình thường không chiếu tới được, nhưng ánh trăng cứ nhẹ nhàng lan trải đến giường và sô pha thông qua ô cửa kính.
Không giống như mọi khi, Lạc Nhiễm nằm một lúc đã ngủ thiếp đi.
Sau đó, âm thanh của Lucas vang lên bổ sung: "Nếu đã như vậy, thì cứ tiếp tục thế đi."
Lucas không nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy Lạc Nhiễm là người duy nhất hắn không thấy chán ghét, có thể thoải mái cùng y ở chung một chỗ, nhưng Lạc Nhiễm như thế nào hắn lại không biết.
Căn phòng rơi vào trầm mặc, không có ai đáp lại, Lạc Nhiễm đã ngủ rồi.
Lucas thôi để ý, cũng xoay người nhắm mắt.
......
Ngày hôm sau, Lạc Nhiễm mở mắt, tỉnh sớm hơn so với Lucas.
Y nhanh chóng rửa mặt, chỉnh trang lại bản thân, đem quần áo và bữa sáng chuẩn bị cho Lucas.
Tiếp theo, Lạc Nhiễm mở máy tính lên kiểm tra lịch trình, trừ bỏ những công việc vụn vặt, y muốn dành thời gian đi đến phòng khám tái khám, sau đó ghé qua viện nghiên cứu lấy báo cáo xét nghiệm DNA.
Báo cáo xét nghiệm DNA...
Lạc Nhiễm dừng lại, yên lặng cầu nguyện vật mẫu có thể đánh tráo thuận lợi, bằng không chức vụ cùng cuộc sống của y sẽ chấm dứt một cách hoa mỹ.
Lucas lớn lên là ở quân danh, vốn toàn là cùng đám Alpha và Beta cô đơn tịch mịch, vì thế hơi nhíu mày, theo bản năng hỏi "Lớn chỗ nào?"
Cấp dưới cư nhiên công khai thảo luận chuyện này ở đây sao.
"......."
Một mãnh yên tĩnh.
Tác giả có lời muốn nói.
Dung Đóa: Tôi cái gì cũng không biết
Lạc thư ký: Tôi cũng....
Thượng tướng: Đều dùng qua rồi còn kêu không biết?