“Tôi không sao, tôi chỉ muốn về ký túc xá nghỉ ngơi thôi.” Tề Tử tránh ánh mắt của anh.
Cậu lúc này chỉ muốn tránh xa đại hoàng tử, khí tức trên người anh thật quyến rũ.
“Nếu cậu thấy không thoải mái, tôi sẽ đưa cậu đến phòng ngủ bên cạnh nghỉ ngơi.” Tề Tử còn chưa kịp từ chối, Cố Hàn đã bế cậu vào phòng ngủ bên cạnh, đặt cậu lên giường.
Trong lúc anh di chuyển, pheromone lại càng tỏa ra nồng nặc, cậu không biết đại hoàng tử có phải cố ý hay không, bởi vì pheromone của đối phương đã mạnh đến mức khiến cậu bị mê muội rồi.
Cậu muốn đối phương thu về pheromone của mình, nhưng Cố Hàn vẻ mặt cao quý nhìn cậu, ôn nhu nói: “Tôi đã thu về rồi.”
Điều này khiến Tề Tử cảm thấy mình hơi quá đáng, bắt đầu băn khoăn liệu có phải do mình đang phát tình hay không, cho dù ngửi thấy một chút pheromone cũng sẽ cảm thấy rất nồng, cho nên mới có hiểu lầm như thế.
Cố Hàn nhịn cười, trong mắt anh, Tề Tử giống như một bông hồng ngây thơ không biết gì, khuôn mặt và pheromone vô cùng quyến rũ nhưng cử chỉ lại trong sáng như tờ giấy trắng.
Cố Hàn đặt người lên chiếc giường êm ái, như vừa mới nhận ra gì đó, đưa tay cởi khăn quàng cổ của cậu ra, hơi kinh ngạc hỏi: “Cậu đang phát tình sao?”
Câu nói này khiến Tề Tử xấu hổ: “Thật xin lỗi, tôi không phải…”
Nhưng khi cậu đang giải thích, bàn tay mảnh khảnh của đối phương đã chạm tới phần thân dưới của cậu. Những ngón tay khớp xương rõ ràng từ từ chạm vào giữa hai chân cậu.
Tề Tử căng thẳng, siết chặt lấy chân mình.
Tuy nhiên, ngón tay của đối phương rất khỏe, khiến cậu chậm rãi dang hai chân ra, từ dưới con cặ© nhỏ màu hồng đưa tay xuống, cảm nhận được cái lỗ ướt át đang nhỏ giọt.
“Ưm.” Ngón tay của người khác ấn vào lỗ bướm của cậu, khiến Tề Tử cảm thấy rất thoải mái. Cậu chưa bao giờ trải qua loại cảm giác thoải mái khác lạ này.
Tiếng rêи ɾỉ phát ra khiến cậu không thể tin được, cậu mở to mắt, mình đang làm gì vậy?
Nhưng không lâu sau, cậu dần dần chìm đắm trong sự xoa bóp của ngón tay đối phương, hai chân cũng dần thả lỏng, không còn căng cứng như trước.
Cố Hàn dần dần từ mép giường leo lên giường, chiếc giường mềm mại chìm xuống. Tay phải của anh đặt bên vai Tề Tử, tay trái vẫn luồn vào giữa hai chân Tề Tử, chậm rãi xoa xoa lỗ bướm đang nhỏ nước của cậu.
Cố Hàn cúi đầu, nhỏ giọng nói nhỏ vào tai Tề Tử: “Hình như cậu đang cần giúp đỡ.”
Mặc dù Alpha cấp S không quan tâm đến vấn đề tìиɧ ɖu͙©, nhưng những tài năng hàng đầu như họ luôn theo đuổi sự hoàn hảo, bất luận là có phải là thuộc về sở trường hay không phải sở trường đều cũng sẽ đi tìm hiểu.
Làm thế nào để quan hệ tìиɧ ɖu͙© với một omega? Đây là khóa học bắt buộc đối với mọi alpha.
Cố Hàn trước kia có kiến thức lý thuyết nhưng không được thực hành nên loại kiến thức này cũng bỏ qua một bên, anh chưa bao giờ sử dụng, cũng không muốn sử dụng, nhưng hôm nay anh cuối cùng cũng hiểu ra tại sao những alpha đó lại quan tâm đến tìиɧ ɖu͙© như vậy, tại sao khóa học này lại phổ biến như vậy.
Không giống như anh, Tề Tử chưa bao giờ học được bất cứ điều gì trong lĩnh vực này, có thể nói rằng cậu không biết gì cả.
Khi được bàn tay mảnh khảnh của Cố Hàn xoa bóp, lỗ bướm của Tề Tử tuôn ra dâm dịch, thấm đẫm lên bàn tay. Lúc này Tề Tử yếu ớt đến mức hai chân không khép lại được, sức lực dần dần mất đi, cậu liền hoảng sợ nói: "Tôi cần một chất ức chế, anh có chất ức chế không?"