“Thời gian không chờ đợi ai cả.” Cố Hàn ở bên cạnh nói.
Không thúc giục, nhưng còn hơn cả thúc giục. Cố Hành cau mày nhìn anh một cái, nghĩ nghĩ, sau đó một mình rời đi.
Sau khi hắn rời đi, Cố Hàn nhìn Sở Tư Lãnh đang quấn lấy Thích Trà Mật ở bên kia, không hề xen vào chuyện của mình, xoay người dần dần tiến lại gần Tề Tử, đứng ở phía sau cậu, giọng nói trong trẻo mê hoặc: “Có đẹp không? ”
Tề Tử không thèm quay đầu lại vì tất cả sự chú ý của cậu đều đổ dồn vào trên cỗ máy.
Cậu mạnh mẽ gật đầu nói: "Ừm, đẹp quá đi mất!"
Mặc dù ham muốn trong cơ thể đã đạt đến mức rất mãnh liệt nhưng Cố Hàn vẫn tiếp cận cậu như một người bình thường. Đứng sau Tề Tử, anh cúi người xuống, suýt chút nữa vùi cả đầu vào cổ Tề Tử.
Mới qua vài phút, anh đã bắt đầu nhớ mùi hương này rồi, giống như bị nghiện, luôn khao khát được gần gũi với Tề Tử.
Cố Hàn vốn đang cố gắng áp chế, kiềm chế pheromone của mình, nhưng khi ngửi thấy mùi hoa hồng trên người Tề Tử, anh một giây cũng không khống chế được, hơi thở mạnh mẽ khiến thân thể Tề Tử cứng đờ.
Sự hoảng loạn lan tràn trong lòng Tề Tử, cậu bắt đầu đổ mồ hôi lạnh.
Bởi vì cậu cảm nhận được hơi thở của đại hoàng tử lúc này đang ở rất gần. Mái tóc dài xõa sang một bên, đầu của đối phương ngay bên cạnh, nếu quay đầu sang bên phải, nhất định có thể nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú kia.
Tề Tử không khỏi nuốt nước bọt, bởi vì đối phương tiến lại quá gần, khí tức cấp S mạnh mẽ khiến cơ thể cậu sinh ra cảm giác khác lạ.
Thế nhưng, đối phương có vẻ như đã nhận ra điều gì đó, thu lại khí tức cường hãn kia.
Qua một lúc, đầu của Cố Hàn cũng không tách ra, cũng không có ý tứ đứng thẳng dậy.
“Đại hoàng tử?” Bây giờ Tề Tử không còn tâm trí nhìn cơ giáp trước mặt nữa.
Cơ thể cậu cứng ngắc bất động, luồng khí lạnh lẽo đã hoàn toàn bao trùm lấy cậu.
Chất pheromone trên cơ thể đại hoàng tử giống như dòng suối trong trẻo dưới ánh mặt trời, khi mới ngửi sẽ có cảm giác mùi này rất nhẹ nhàng, khiến người ta muốn đến gần, khi con mồi đến gần, mới muộn màng phát hiện ra bên trong mùi này là thứ dễ dàng xâm chiếm thần kinh nhất, khiến người ta rơi vào trong dòng nước pheromone của anh mà không hề hay biết, dần dần nghiện từ lúc nào không hay.
Cố Hàn cố gắng kiềm chế bản thân, anh vẫn luôn có năng lực khống chế rất mạnh mẽ, nhưng khi đối mặt với Tề Tử, khó tránh khỏi việc mất khống chế.
Anh hít một hơi thật sâu, con cặ© phía dưới sưng lên, cương cứng đến phát đau.
Cố gắng không để mũi mình chạm vào cổ đối phương, Cố Hàn đứng thẳng lên, mỉm cười nói với Tề Tử: “Có vẻ cậu rất thích cơ giáp nhỉ?”
Thấy anh giữ khoảng cách với mình một chút, Tề Tử cũng có chút cảm giác an toàn hơn.
Hai người trò chuyện câu được câu mất, nào thì cuộc sống có sở thích gì hay bình thường học môn gì.
"Sao cậu không học lớp sinh lý học của Omega?" Vừa mới ngạc nhiên về Tề Tử lại tham gia lớp bảo trì cơ giáp, Cố Hàn lại tò mò hỏi.
Lớp sinh lý học là lớp học phổ biến nhất đối với tất cả học sinh omega và học sinh alpha, mọi người thường không bao giờ vắng mặt tiết đó.
Tề Tử thản nhiên nói: “Tôi không có hứng thú, không có gì thú vị cả.” Giống như cậu mới là một alpha cấp S tính tình lạnh lùng.