Sáng sớm, Lê Hưng Hưng ở đau nhức đầy người tỉnh lại
Khoảnh khắc tỉnh lại, cô cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, phút chốc cô mở to mắt, phát hiện mình nằm ở trên giường, hơn nữa –
Trần như nhộng!
Cái gì?! Tại sao cô trần như nhộng? Cô cuống quít ngồi dậy, cầm lấy cái mền ở một bên che giấu đi cảnh xuân của mình.
Vừa động, kéo theo đau đớn từ cơ thể cô, đau như là muốn lấy mạng….
Ngày hôm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Cô khẽ cắn cánh môi, nhìn mình ở trong hoàn cảnh lạ lẫm, hơn nữa quần áo của cô còn tán loạn đầy đất….
Cô vội vàng ăn mặc quần áo chỉnh tề, không kịp sửa sang lại tóc ngắn hơi vểnh, một lòng chỉ muốn rời đi nơi này.
Trong đầu cô hiện lên tình huống của ngày hôm qua, cô nhớ rõ cô cùng Nguyên Tác Hạo diễn một tuồng kịch, sau lại cô đã bị vắng vẻ ở một bên, yên lặng dùng cơm….
Chuyện kế tiếp, ở trong đầu cô căn bản là một mảnh mơ hồ không rõ, cô chỉ biết là đang ở trong mộng, cùng một người đàn ông rất tuấn tú làʍ t̠ìиɦ……
làʍ t̠ìиɦ?! Cô kinh ngạc giương miệng nhỏ, phát giác hình ảnh càng lúc càng rõ ràng, diện mạo của người đàn ông càng lúc càng rõ ràng, căn bản chính là ——
Nguyên Tác Hạo?
Cô cùng hắn làʍ t̠ìиɦ?! Cô không thể tin được liền xuống gường, muốn tông cửa xông ra.
Đi nganng qua bàn trang điểm, cô nhìn chính mình trong gương. Cổ của cô đều là dấu ngấn, cô không dám tin kéo cổ áo xuống, phát hiện trước ngực cũng đều là dấu vết màu đỏ.
Cô ảo não thầm kêu một tiếng, xem ra ngày hôm qua hẳn là cô uống rượu say, kết quả thất thân cho……Nguyên Tác Hạo?! Là hắn sao?
Mẹ nó, lần sau gặp đến hắn, khẳng định phải đánh chết hắn! Dám thừa dịp cô say rượu đối với cô làm xằng bậy.
Lê Hưng Hưng mắng hơn mười lần, ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường, phát hiện đã hơn chín giờ, xong rồi, cô còn phải đến nhà trẻ làm việc nữa.
Cô khó chịu bước ra phòng, vừa mở cửa, liền cùng nữ hầu trước mặt chạm vào nhau.
“A….” nữ hầu khẽ kêu một tiếng, quần áo trên tay lả tả rơi trên đất.
“Thực xin lỗi” Lê Hưng Hưng cảm thấy vì chính mình liều lĩnh thật có lỗi, vừa ngẩng đầu, hé ra một khuôn mặt xinh đẹp ánh vào trong mắt của cô.
Nữ hầu trẻ trung xoa xoa bộ vị bị đụng đau, nhíu mày nhìn chằm chằm người vội vàng Lê Hưng Hưng.
“Cô làm sao từ phòng thiếu gia đi ra?” nữ hầu dáng người mỹ lệ, đối mặt với Lê Hưng Hưng nhỏ nhắn xinh xắn, nhưng thật ra ánh mắt có chút khinh miệt “Thì ra cô chính là dã nữ nhân hôm qua uống say rượu, ở lại trong phòng của thiếu gia?”
“Tôi mới không phải là dã nữ nhân” đối mặt với câu hỏi không khách khí của nữ hầu, Lê Hưng Hưng bày ra biểu tình mất hứng.
“Vậy thì tại sao cô lại từ phòng thiếu gia đi ra?” nữ hầu biết thân phận của Lê Hưng Hưng, hừ lạnh một tiếng, “Không biết xấu hổ, chẳng lẽ cô không biết thiếu gia chưa bao giờ lưu lại cô gái không biết kiềm chế qua đêm sao? Trời cũng sáng, cô còn không đi?”
“Cô nói chuyện khách khí một chút, ai không kiểm điểm?” Lê Hưng Hưng thở phì phì trừng mắt nữ hầu, nếu không phải xem nữ hầu là con gái, cô đã sớm hung hăng đánh cho đối phương một đấm.
“Thì là cô a!” nữ hầu hừ lạnh một tiếng, bất mãn nhìn Lê Hưng Hưng nhỏ nhắn xinh xắn. “Cô thật sự nghĩ thiếu gia sẽ thích loại con nít chưa dứt sữa sao?”
Chưa dứt sữa?! Lê Hưng Hưng tức giận đến chống nạnh ở eo, bất mãn trừng mắt nữ hầu.
“Anh ấy chính là yêu thích tôi hình dạng như thế này đó, thì sao? Hơn nữa ngày hôm qua tôi xác thực ở lại phòng anh ấy qua đêm, chứng minh này là anh ấy yêu tôi đấy!”
Nữ hầu – Giang Thục Cầm tức giận đến gương mặt biến hình, cô tự nhận điều kiện không kém, thân mình đầy đặn, eo thon nhỏ mảnh khảnh cùng với cái mông rất tròn, phối hợp một đôi chân dài, hiển nhiên chính là mỹ nhân xinh đẹp.
Thật vất vả hưởng ứng lệnh triệu tập đến chỗ ở Nguyên Tác Hạo làm nữ hầu, mục đích là phải câu dẫn lãng tử tình trường – Nguyên Tác Hạo, làm cho cô có thể từ ma tước biến phượng hoàng. Chính là cô không nghĩ tới, kế hoạch này vẫn chưa thực hiện được, bởi vì Nguyên Tác Hạo căn bản rất ít quay về nhà, cho dù Nguyên Tác Hạo quay về nhà, thì cô như thế nào câu dẫn hắn, hắn vẫn là cười cười, bất vi sở động(*)
(*) đứng im không động đậy
Cô nghĩ đến có thể câu dẫn Nguyên Tác Hạo ở trên gường, nhưng là đến đây đã nửa năm, Nguyên Tác Hạo liếc mắt cô một cái cũng ngại lười, căn bản không có thuận lợi như tưởng tượng của cô như vậy.
Vì cái gì mà cô gái không phát triển này lại có thể ở lại phòng của Nguyên Tác Hạo? Giang Thục Cầm không vui trừng mắt Lê Hưng Hưng.
“Cô ở đây đắc ý cái gì?” Giang Thục Cầm hừ lạnh một tiếng. “Nói qua nói lại, cô chẳng qua chỉ là công cụ tiết dục của thiếu gia”
“Tiết dục” Lê Hưng Hưng thở phì phì thấp kêu. “Tôi mới không phải là công cụ tiết dục của anh ta!”
Cặp mắt của cô cơ hồ sắp phun lửa. “Tôi thành thật nói cho cô biết, anh ta mới là dụng cụ tiết dục của tôi!” tức chết cô! Bị người không công chiếm tiện nghi thì đã thôi, sáng sớm còn bị nhục nhã!
Nếu để cho cô gặp lại Nguyên Tác Hạo, cô khẳng định nhất định phải cùng hắn tính đến món nợ này.
“Hừ! Nói dối cũng không biết cách” Giang Thục Cầm lạnh lùng cười. “Nếu cô không phải là công cụ tiết dục, thiếu gia làm sao sáng sớm liền rời đi, đem cô một mình bỏ lại nơi này?”
Cái này làm cho Lê Hưng Hưng nói không ra lời, cô đang ở nổi nóng, giờ phút này thật muốn đi tìm Nguyên Tác Hạo, sau đó cùng hắn tính lại món nợ này.
Khốn khiếp! Dám ăn cô xong, lại đưa nữ hầu này đến nhục nhã cô! Lần sau để cô gắp hắn, cô không đánh hắn, ba chữ Lê Hưng Hưng này sẽ đảo ngược mà viết. (TiểuMT: chắc chắn ba chữ Hưng Hưng Lê này sẽ xuất hiện =]] )
“Tôi không nghĩ cùng cô nói chuyện phiếm” trên miệng Lê Hưng Hưng chiếm không đến tiện nghi, thầm nghĩ rời đi tại chỗ. “Cùng hầu nữ nho nhỏ hèn mọn như cô, tôi không cần phải tiết lộ nhiều”
Sau khi cô nói xong, liền đi ngang qua Giang Thục Cầm, hiện tại mình cô đầy lửa, thầm nghĩ tìm một bao cát đến phát tiết.
Giang Thục Cầm cười lạnh mà nhìn Lê Hưng Hưng oán hận đi mất, trong lòng hiện lên thắng lợi cảm, cô lại dễ dàng đánh bại một cái địch nhân, bảo trụ địa vị của mình ở nhà Nguyên Tác Hạo.
Cô tuyệt đối không cho phép thiếu gia bị dã nữ nhân cướp đi!
Nguyên Tác Hạo hết bận chuyện của công ty, liền xông về nhà của mình, kết quả nghe nam quản gia trẻ tuổi nói, mỹ nhân cùng hắn ngủ sáng sớm liền rời khỏi nhà hắn, nhưng vẻ mặt lại không vui, như một đầu một con nhím vậy. ( =]])
Tuy rằng quản gia dùng hết các loại phương pháp muốn Lê Hưng Hưng ở lại, nhưng cô lại trả về cho quản gia một câu ——
“Nếu ngươi muốn tôi đánh cho răng rơi đầy đất, ngươi có thể tiếp tục cản đường của ta”
Nghe nói, khi đó mắt Lê Hưng Hưng lộ ra hung quang, giống như một đầu gấu nhỏ, nếu thật sự có người dám chắn đường của cô, cô sẽ không chút lo lắng mà đánh người.
Vì bảo toàn tính mệnh, nam quản gia trẻ tuổi ở trong lòng tính toán một chút, một tháng lĩnh không đến mười vạn tiền lương, không cần phải dùng cái mạng nhỏ của mình đùa giỡn, vì thế, hắn đành phải tùy ý để cho Lê Hưng Hưng thở phì phì rời khỏi nhà Nguyên Tác Hạo.
Thở phì phì? Nguyên Tác Hạo cay mày, nghĩ sao cũng nghĩ không ra vì cái gì Lê Hưng Hưng sẽ giận dữ rời đi.
Là vì cô sáng sớm tỉnh lại, hắn không có bồi ở bên người cô sao?
Nhưng là bởi vì công ty có đột phát tình trạng, hắn phải trở về xử lý, nghĩ đến một buổi sáng bận rộn, về nhà có thể gặp được dung nhan tỉnh lại của cô, không nghĩ tới quay về nhà, thì nghe được cô giận dữ bỏ đi.
Hắn nghĩ như thế nào cũng nghĩ không thông, vì thế lại lái xe ô tô đến nhà trẻ nơi cô làm việc, lúc này đúng là thời gian nghỉ ngơi của nhà trẻ.
Hắn hỏi viện trưởng, biết Lê Hưng Hưng hiện ở phòng học vũ đa͙σ, vì thế hắn đi vào phòng học vũ đa͙σ, chỉ thấy cô quần áo thoải mái, khôi phục lại hình dáng gọn gàng giống như bình thường.
Vận động dây thần kinh của cô, đem bắp đùi nâng lên, đặt ở trên tay vịn cột, làm động tác kéo gân.
“Đừng để tôi lại gặp cái Nguyên Tác Hạo chết tiệt kia” Lê Hưng Hưng một bên làm thể dục nóng người, một bên mắng. “Gặp một lần tôi liền làm thịt một lần!” (Tức là đánh ý)
Hừ! Đều là hắn, hại cô hôm nay đến nhà trẻ muộn, hơn nữa tìm không thấy lý do xin phép.
Trong lòng vội vàng, cô đã quên trên cổ còn có nhiều dấu hôn không đếm được, chỉ phải cùng viện trưởng thành khẩn thẳng thắn bởi vì hôm qua tham gia yến hội, nhất thời uống rượu, vì say rượu nên mới không có biện pháp đúng giờ đi làm.
Viện trưởng chính là thần bí cười cười, thật cũng không có trách cứ cô, nói thẳng ra là bà đã hiểu được.
Hiểu được cái đầu á! Lê Hưng Hưng bất mãn lẩm bẩm một tiếng, chuyện phát sinh vào tối hôm qua, chính cô còn chưa hiểu rõ hết, trong đầu chỉ còn sót lại một đoạn ngắn.