Ôm Em Ôm Tới Nghiện

Chương 1

Trước Sau

break
Lê gia –Lê Lão ba, có bốn cô con gái nhưng cũng đủ khiến cho ông đau cả đầu—-

Đứa lớn –Lê Hương Hương, bộ dạng tròn vo, cá tính thẹn thùng, hướng nội, chỗ khiến cho Lê Lão ba phiền não nhất, chính là con gái thích khóc, lại thích ăn, mà cực yêu thích socola, sở trường là đem đồ ngọt làm bữa ăn chính.

Đứa thứ hai –Lê Hưng Hưng, đừng nhìn nó một bộ dáng gầy yếu, nhưng có được sức bật của gấu tính tình hỏa bạo khiến người không dám khen tặng, mà chỗ làm cho Lê Lão đầu lo lắng chính là đứa nhỏ tính tình kiêu căng nóng nảy, dường như suốt ngày luôn chân luôn tay không lúc nào chịu yên tĩnh.

Đứa thứ ba –Lê Đồng Đồng, tuy rằng có được một đầu tóc dài đen nhánh, diện mạo cũng thanh thanh tú tú, nhưng là nếu làm nó mất hứng, nó liền ân cần mở miệng liên tiếp hỏi thăm người nhà của người khác, từ tổ tiên cho tới lão thầy, đều có thể lọt vào danh sách ân cần thân thiết hỏi thăm, đây cũng chính là chỗ khiến Lê Lão ba đau cả đầu.

Đứa thứ tư –Lê ŧıểυ Tiêu là cô con gái Lê Lão ba tha thiết trông cậy, rốt cục cũng có vẻ giống người bình thường một chút, ngọt ngào, đáng yêu, bề ngoài gần như không có gì để soi mói; khuyết điểm lớn nhất chính là đứa con này yêu tiền như mạng, chỉ cần chỗ có tiền, vất vả như thế nào nó đều cố gắng nhảy vào nghiên cứu.

Lê Lão đầu ngồi ở trên sô pha, nhìn bức ảnh chụp trước đây của bốn cô con gái, trương mặt của ông gắn đầy mây đen (Trương: tấm, khuôn mặt)

Ai! Nếu cứ tiếp tục như vậy thì làm như thế nào đây ? Con gái của ông diện mạo không tệ đi, như thế nào hiện giờ lại biến thành một vấn đề nan giải, nếu các bảo bối không gả ra ngoài, lưu lại ở nhà biến thành ‘lỗi thời’ (gái già =)) ) thì phải làm sao bây giờ?

Thở dài rất nhiều lần, trong đầu của Lê Lão ba nhanh chóng hoạt động.

Phương pháp tốt nhất chính là — đem các bảo bối gả ra ngoài, để cho các ông xã tương lai dạy dỗ chúng nó!

Chị cả trong nhà – Lê Hương Hương đã được gả đi ra ngoài!

Nhưng điều làm cho người cảm thấy không thể tin được là thiên kim ŧıểυ thơ thứ hai của Lê gia ── Lê Hưng Hưng lại mặc một chiếc váy ren trắng, quả đầu tóc ngắn được gọt mỏng suôn sẻ dán tại bên tai, còn có một cái đồ kẹp tóc kim cương sáng bóng

Hôm nay cô ăn mặc như một thục nữ, nhưng chỉ cần người quen biết qua Lê Hưng Hưng, cũng biết cô bình thường cách ly với váy, đánh chết cũng không có khả năng ăn mặc loại quần áo nữ tính này.

Tuy rằng cô hé ra phấn điêu ngọc mài mặt trái xoan phấn nộn, võ vàng mà thân thể có chút gầy gò, cũng làm cho người nghĩ cô nhu nhược không có xương, cực nhu và cần sự bảo vệ của người khác. Nhưng nếu người cho là như vậy, chỉ cần tự mình quen biết Lê Hưng Hưng năm phút đồng hồ, sẽ hận đến không thể nuốt trở lại lời nói chết tiệt của mình là cô “nhu nhược”

Không biết là tên của cô ảnh hưởng tới cá tính, hoặc là cô trời sinh liền thích hợp với cái tên “Lê Hưng Hưng” này, ngày thường cô yêu nhất chính thấy việc nghĩa hăng hái làm, quả thực chính là cứu tinh của con gái, khắc tinh của con trai.

Đừng nhìn cô gầy yếu, cô căn bản là giống một con gấu hiếu động, trước đây từng luyện TaeKwonDo, nhu đa͙σ trụ cột, không chỉ là nhà vô dịch TeakwonDo trong khu vực(*), mà còn đích thân dạy lớp giáo thuật phòng thân

(*) tức là chỗ khu phố nhà mình ý

Chỉ cần là người quen biết cô, cũng biết Lê Hưng Hưng chưa bao giờ mặc váy, một khi mặc váy, chỉ sợ ông trời phải đổi ngày!

Mà cái Lê gia – Lê Hương Hương thích ăn, thích khóc lại yêu “Socola” cư nhiên gả cho trùm thực phẩm Đài Loan; Một cái kỳ tích khác là, Lê Hưng Hưng cư nhiên nɠɵạı lệ mặc váy, ăn mặc như một thục nữ.

Nhưng Lê Hưng Hưng rất không thích, bởi vì đôi đùi trắng nõn lại cân xứng sẽ lộ ra, váy ren trên người càng làm cho cô cảm thấy ghê tởm, đó căn bản không phải là phong cách của cô, cô bị yến hội này làm cho muốn buồn nôn rồi!

Cái này căn bản chỉ là một yến hội của thượng lưu xã hội, nhưng bởi vì chị em Lê gia thực đơn thuần, hơn nữa cuộc sống của chị cả luôn luẩn quẩn lại nhỏ, căn bản không có bạn bè nào cả, cho nên khách mời cơ hồ đều là khách trên thương trường của cha, cũng như bên nhà trai chỉ có vài khách mời cùng vài thân thích(*).

(*) người thân.

Nói một cách khác, đối với Lê Hưng Hưng mà nói, nếu đây không phải là hôn lễ của chị cả, từ úc cô ăn xong, liền tránh người, mới sẽ không lưu lại như một pho tượng đứng tại một chỗ.

“A── thật buồn!” thời gian này hẳn là thời điểm cô đang tập thể dục trong võ đường, thế nhưng lại lưu lạc trên cái yến hội làm cái búp bê không biết cử động.

Cái váy ren chết tiệt này một chút cũng không thích hợp với cô! Lê Hưng Hưng cảm thấy khó thở, một thân váy ren ép tới cô thở không nổi, cô lôi kéo làn váy đi ra ngoài cửa sổ nơi ban ban, muốn ở trên ban công hô hấp một chút không khí mới mẻ, chờ đợi yến hội chấm dứt.

Không nghĩ tới cô vừa bước lên ban công, ngay tại bức màn phía sau nhìn thấy một đôi dính liền nhau ── một nam một nữ, đang hôn đến kịch liệt.

Oa! Lê Hưng Hưng nhịn không được mở lớn cái miệng nhỏ nhắn, nhìn thẳng vào đôi nam nữ

Nữ ăn mặc nóng bỏng, chân phải lộ ra cái đùi trắng tinh, hoàn lấy trên lưng của gã đàn ông, trình diễn màn lửa nóng kịch tình. Bàn tay to của gã đàn ông đang an ủi qua lại trên thắt lưng của cô gái, tay kia thì lớn mật thăm dò vào bộ váy bó sát xẻ cao lên đùi của cô gái.

Bọn họ chính là hôn đến kịch liệt, Lê Hưng Hưng thấy rõ đầu lưỡi của bọn họ triền miên xen lẫn nhau

“Ưm”

Tiếng kêu của cô gái tuy rằng bị âm nhạc bao phủ, nhưng mà Lê Hưng Hưng đứng ở gần bên bọn họ, nghe được thanh âm của bọn họ một cách thật rõ ràng. Cô không thể tin nổi nhìn bức tranh tìиɧ ɖu͙© sống động đang trình diễn ở trước mắt, thật là mở rộng tầm mắt

Chỉ thấy bàn tay to của nhân vật nam chính tham tiến vào trong quần của cô gái, lề lề mề mề, tựa hồ biến cô gái trở nên vui mừng nổi lên, tiếng kêu liên tục vang, làm cho cô nghe đến cảm thấy xấu hổ…

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lê Hưng Hưng đỏ lên, vội vàng che đi khuôn mặt, nhưng mà vẫn không có ngăn chặn tầm mắt, ôm lấy tâm lý xem miễn tiền đứng tại chỗ mà nhìn

Rốt cuộc bọn họ sẽ làm đến mức nào đây? Lê Hưng Hưng tò mò cắn đôi môi cánh hoa, tuy rằng nhìn lén không có đa͙σ đức, nhưng là ai bảo bọn họ công khai diễn xuất chứ?

Nguyên Tác Hạo cùng cô gái hôn đến túi bụi, vừa nhấc con ngươi liền nhìn thấy một thân ảnh nhỏ nhắn xinh xắn xuất hiện ở một bên

Xuyên thấu qua một tia ánh đèn, hắn phát hiện cô gái ở một bên xem cuộc vui có đôi mắt lớn đen nhánh, tóc ngắn gọt mỏng cài lên một đồ kẹp tóc kim cương, chiếc váy ren trên người làm cho cô thoạt nhìn giống như một thiên sứ.

Thiên sứ?! Hắn hơi kinh ngạc rời đi cánh môi cô gái, nhìn đến bạn gái trang điểm đậm trước mắt, hắn phát hiện cô gái ở phía trước xuất trần làm người khác động tâm.

Không biết cô trưởng thành chưa? Nguyên Tác Hạo không có ý tốt gợi lên tươi cười, động tác càng thêm phiến tình(*), trực tiếp kéo vải dệt che khuất trước ngực của cô gái xuống, nhảy đánh ra bộ ngực lớn no đủ, trước mắt hắn chớp lên.

(*) kích động cảm xúc của người khác

Hắn cúi đầu cắn nhũ lôi của cô gái, tay lớn mật vung lên làn váy xẻ cao của cô gái, lộ ra qυầи ɭóŧ màu tím khêu gợi, rất rộng lượng cho cô gái trước mắt xem

Lê Hưng Hưng nhìn đến không chuyển mắt, che cái miệng nhỏ nhắn, sợ chính mình sợ hãi mà kêu ra tiếng, không nghĩ đến bức tranh tìиɧ ɖu͙© sống động trước mắt so với phim A còn kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn ( lấy anh ý so với phim con heo =]] )

Rốt cuộc bọn họ có thể làm đến mức nào đây? Không sợ người khác sẽ phát hiện sao? Ngực cô nhảy rất kịch liệt, ở dưới ánh trăng, động tác của gã đàn ông càng lúc càng lớn, gương mặt đã vùi vào trong bộ ngực của cô gái

Lê Hưng Hưng tiếp tục xem động tác của gã đàn ông, phát hiện bàn tay to của hắn dò vào váy sau của cô gái, thân mình cô gái cong lên, phát ra thanh âm làm người ta đỏ mặt tim đập, mập mờ lưu tiết ở trong bóng đêm.

“Nga….Hạo….” cô gái nhẹ thở, hai tay bắt đầu ôm lấy cổ của Nguyên Tác Hạo “Mau vào trong thân thể của em, em rất là muốn…”

Nguyên Tác Hạo cũng không có đáp ứng yêu cầu của cô gái, chính là ở trong hoa huyệt ướt át của cô đưa vào ba ngón tay, lấy động tác nhanh chóng ở trong hoa huyệt trơn ướt khuấy

“A…a…” hai đùi cô gái gắt gao kẹp chặt lấy Nguyên Tác Hạo, tiếng lang thang kêu càng lúc càng lớn.

Thẳng đến thân mình cô gái run rẩy xụi lơ vào trong ngực, Nguyên Tác Hạo mới đình chỉ lại động tác của tay, nhìn biểu tình cô gái sau cao trào, phút chốc ngước mắt, bắt được ánh mắt của Lê Hưng Hưng──

“Cô xem đến thật thú vị chứ!” Nguyên Tác Hạo buông cô gái nửa người trên trần truồng, lấy ra chiếc khăn tay chà lau lấy bàn tay to ẩm ướt, cuối cùng bỏ khăn tay qua một bên

Lê Hưng Hưng thở hốc vì kinh ngạc, không nghĩ tới gã đàn ông sẽ phát hiện sự tồn tại của cô.

Cô gái quay đầu nhìn thấy Lê Hưng Hưng, khẽ kêu một tiếng, vội vội vàng vàng sửa sang lại dung nhan chính mình, vội vàng bụm mặt rời đi ban công. Dù sao tới đây tham gia yến hội đều là danh môn khuê tú, nếu chuyện này truyền đi, chỉ sợ thanh danh sẽ giảm bớt đi nhiều, sau này tìm kim quy tế(*) sẽ khó khăn!

(*) Rùa vàng, tức là anh chàng giàu có

“Cô đem bạn gái của tôi dọa chạy đi rồi” bàn tay to của Nguyên Tác Hạo cắm ở trong túi áo, thật thú vị nhìn chằm chằm Lê Hưng Hưng.

Lê Hưng Hưng nhìn gã đàn ông càng đến càng gần, phát hiện hắn lộ ra tuấn nhan tuấn mỹ vô trù, lông mày đen như mực, cái mũi thẳng thắn, phối hợp với môi mỏng

Hắn đem mái tóc đen chải lại, trên trán có vài sợi tóc rơi xuống, thoạt nhìn phóng đãng không kềm chế được, bộ vest đen trên người càng làm cho hắn dị thường cao lớn tuấn mỹ

“Nếu cô cảm thấy cô cũng có thể biểu hiện giống như cô ta như vậy? Tôi cũng không ngại cô thay thế vị trí này” Nguyên Tác Hạo kéo ra một chút tươi cười không có ý tốt

Hắn cẩn thận nhìn khuôn mặt của cô, tuy rằng trang điểm nhẹ, vẫn là nhìn ra được tuổi của cô không lớn.

Cuối cùng cô đủ hai mươi tuổi chưa? Hắn nheo lại con ngươi đen, đánh gia toàn thân cao thấp của cô, phát hiện cô có một đôi chân nhỏ đều đều, trắng trắng mềm mềm, cũng không có mang tất chân.

Khó được cực phẩm vưu vật(*). Nguyên Tác Hạo giống loại sắc lang huýt sáo một tiếng, ánh mắt lộ ra tán thưởng.

(*) Dùng để chỉ các cô gái đẹp, thank ss Q đã giúp đỡ.

Cô có đường cong hoàn mỹ, khuôn mặt thanh tú mang một ít tính trẻ con, không giống với những cô gái khác luôn đem lông mi sửa lại vừa mỏng lại cong, hai hàng lông mày của cô mang theo một chút anh khí, trong lông mày còn có một chút quật cường.

“Anh, đồ dâm thú không biết xấu hổ!” Lê Hưng Hưng khó chịu mắng một câu, cô không thích ánh mắt của hắn nhìn cô, phảng phất như toàn thân của cô trần truồng không bằng

Dâm thú?! Lời nói thực đặc biệt. Hắn ở trong bụi hoa lăn lộn hồi lâu, lần đầu bị phụ nữ hình dung như vậy.

Hắn vẫn cho là mình được phụ nữ hoan nghênh, không nghĩ tới lại bị cô bé nhỏ phát triển không vượt bậc này “dâm thú”, nhưng mà hắn không có tức giận, ngược lại tâm tình còn có chút thích thú……

“Vậy cô bé nhỏ gặp gỡ đầu dâm thú tôi đây, sớm hay muộn cũng sẽ biến thành dâm oa” Nguyên Tác Hạo đi lên trước, ngả ngớn nâng cằm dưới của Lê Hưng Hưng, lấy con ngươi đen thâm thúy nhìn cô, ý đồ làm một đôi – người tán dương người tự hào, nhíu lại con ngươi liền dùng tia điện trong mắt chọc cho lòng của các cô gái như đóa hoa nở rộ để mị hoặc cô. (ŧıểυ MT: Bình thường anh hay xài chiêu này với các cô gái khác, nhưng có lẽ đối với chị ý thì vô dụng, hắc hắc, ngược lại còn gây họa a =]] )

Hắn muốn làm gì? Lê Hưng hưng nhíu mày, đối mặt ngôn ngữ ngả ngớn của hắn, cơn tức của nàng chính là càng ngày càng ngày càng gia tăng. Hắn căn bản chính là một cái vô lại kiêm hạ lưu bại hoại thôi!

Bàn tay to của hắn vừa chạm vào đến cằm của cô, tay nhỏ bé của cô rất tự nhiên nắm thành quyền, tay phải tự động hướng cằm dưới cương nghị của hắn vung đi, tiếp theo chân phải mang giày cao gót cũng hung hăng hướng trên giày da của hắn mà đạp, động tác cuối cùng càng gọn gàng lấy khuỷu tay vọt tới bụng của hắn.

Ba cái động tác một mạch lưu lát, Nguyên Tác Hạo không nghĩ tới khí lực Lê Hưng Hưng thật mạnh, hắn không có phòng bị thét lớn một tiếng, thiếu chút nữa ngã xuống đất.

“Nói cho anh biết, đừng tưởng rằng con gái dễ bị ức hiếp” hai tay Lê Hưng Hưng sát eo, nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn hé ra cao ngạo “Đối phó với loại người hạ lưu dâm thú như anh, tôi coi như còn thủ hạ lưu tình. Không đem mệnh căn của anh đánh vỡ, anh nên khóc rống chảy nước mắt rồi!”

“Cô…” cô gái này ra tay không nhẹ, hắn nhất định nội thương.

“Lần sau còn dám động tay động chân với tôi, tôi khẳng định chém hai tay, hai chân của anh, chặt mệnh căn của anh, đem tròng mắt của anh đào ra!” Lê Hưng Hưng cũng không phải là dễ chọc, mắng chửi người một cách không lưu tình.

Nguyên Tác Hạo quá mức khinh địch, căn bản không nghĩ tới cô gái gầy yếu như vậy, ra tay nặng như vậy, cằm thiếu chút nữa nát ra, xương sườn cũng giống như chặt đứt vài căn.

Hắn âm thầm kêu rên vài tiếng, ngước mắt nhìn bộ dáng cô tức giận vù vù, hai má phấn nộn nhiễm lên hồng nhuận đỏ ửng.

“ŧıểυ nhân hèn hạ” hắn cắn răng trừng mắt cô. “Chẳng lẽ cô chỉ biết dùng phương thức đánh lén?”

Hắn hít thở sâu một hơi, xoa xoa cằm thiếu chút nữa bị đánh tới lệch hướng, cuối cùng thắt eo một cái.

“Tôi nào có đánh lén” đây đối với lê Hưng Hưng mà nói là một loại vũ nhục, cô vừa rồi rõ ràng là công khai khiêu khích, nào có đánh lén nha!

“Cô cố ý di dời lực chú ý của tôi, còn nói không có?” chân dài hắn nhảy qua, bàn tay to đem cô lao tiến vào trong lòng.

Nhưng mà lần này hắn thông minh lấy bàn tay to kiềm chế hai tay của cô, làm cho hai tay cô cao qua bả vai, lại để cho cô đưa lưng về phía lan can ban công, mặt khác tay kia tách đùi cô ra, làm cho cô rất không thục nữ vượt qua trên thắt lưng của hắn

“Anh…” toàn thân cô bị hắn áp chế, căn bản không thể tùy ý lộn xộn. “Anh mới là ŧıểυ nhân hèn hạ, mau thả tôi ra!”

“Xuỵt!” tuấn nhan hắn tiếp cận khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, híp đôi ngươi trừng mắt cô. “Cô muốn khiến cho mọi người chú ý sao? Tôi thì không ngại nhiều người tới thăm chuyện tốt của tôi cùng cô…”

Lê Hưng Hưng oán hận trừng mắt Nguyên Tác Hại, chỉ kém không há mồm cắn hắn, để báo mối hận trong lòng.

“Em gái nhỏ, tôi đã nói cho cô biết, sử dụng bạo lực là không đúng?” hơi thở của hắn phun ở trên mặt của cơ, nhìn cánh môi thủy lượng của cô, khiến cho hắn có một loại rung động.

Cô giống như một loại trái cây ngọt ngào, đang phát ra mùi hương mê người

“Tôi không phải em gái nhỏ” Lê Hưng Hưng gầm nhẹ, cánh môi thủy lượng khẽ mở khẽ đóng. “Tôi hai mươi ba tuổi, đã trưởng thành!”

Trưởng thành?! Nguyên Tác Hạo khiêu mi, trong mắt nổi lên tà khí. Vậy hắn liền khỏi phải cùng cô khách khí! (ŧıểυ MT: Đọc truyện này dạy cho chúng ta một bài học là đừng bừa bãi nói ra tuổi thật của mình =]] )

Nguyên Tác Hạo cúi đầu đem môi mỏng in lại bờ môi thủy lượng của Lê Hưng Hưng, che khuất đi môi anh đào quật cường, hung hăng gặm nhấm môi cánh hoa của cô.

Cô căn bản không nghĩ tới hắn sẽ ra một chiêu này, mở to đôi mắt đẹp nhìn hắn…..

Lê Hưng Hưng lớn đến từng này, nụ hôn đầu tiên duy trì hơn hai mươi ba tuổi ở tối nay liền biến mất!

Hơn nữa người đàn ông đoạt đi nụ hôn đầu tiên của cô, ngay cả họ của hắn là gì, gọi là gì cũng không biết, cứ như vậy không công mất đi nụ hôn đầu tiên……

Đáng giận! Khi cô lấy lại tinh thần, đầu lưỡi Nguyên Tác Hạo đã cạy ra cánh môi cô, thăm dò vào trong miệng của cô, hấp thu nước bọt trong miệng cô, gây xích mích trong môi của cô, dùng sức mυ"ŧ lấy đầu lưỡi của cô.

“Ưm” tên khốn khiếp này tại sao có thể hôn cô? Lê Hưng Hưng mất hứng uốn éo người.

Thật không may, cô uốn éo nhích người lại, hai chân liền đụng chạm qua nửa người dưới của hắn, làm cho hắn thật sự giống một đầu dâm thú, thầm nghĩ ở hiện trường xâm phạm cô.

Chính là hắn không được, hắn là cái người văn minh, không thể cứ như vậy ăn cái cô gái không biết trời cao đất rộng này!

Hắn thầm nghĩ chinh phục cô! Nguyên Tác Hạo đem hai tay của cô kéo lên cao, chống đỡ ở đỉnh đầu của cô, một tay kia cầm cái mông rất tròn ngạo nghễ ưỡn lên của cô.

“Ừ…ah ha….”

Nụ hôn của hắn càng lúc càng ôn nhu, càng lúc càng khiêu khích, làm lý trí của cô cơ hồ mau bị hắn hút đi, không nghĩ tới bàn tay to của hắn còn không quy củ ở bên eo của cô chu du khắp nơi.

Một hồi lâu, môi của hắn mới rời đi môi cánh hoa của cô. Nhìn đôi môi bị hắn hôn đến vừa đỏ vừa sưng, hắn quả nhiên có phản ứng đối với cô?!

Chẳng lẽ thực bị cô nói trúng, hắn thật sự là một đầu dâm thú?

“Buông” Lê Hưng Hưng bị hôn đến có chút chật vật, hai má đỏ đỏ. “Anh là đồ dâm thú không biết xấu hổ, nếu không buông, tôi sẽ gọi người!”

Hắn nhún nhún vai, dù sao đối với cô trừng phạt cũng đủ rồi, vì thế liền buông thân thể của cô ra.

Chỉ thấy cô giống một con mèo nhỏ bị kinh hách, trước mặt hắn vội vội vàng vàng rời đi, bày ra tư thế muốn đánh nhau.

“Hắc” hắn vẫy vẫy tay, một bộ dáng không sao cả. “Nếu ban nãy không phải cô đánh lén tôi, cô cho rằng cô có thể thắng được tôi?”

Hắn ở nói bóng gió, nháy mắt nhìn cô.

Lê Hưng Hưng cắn cánh môi sưng đỏ, một bộ biểu tình bị khuất phục. “Lầu sau tôi gặp lại anh, tôi khẳng định chặt mệnh căn của anh!” để lại những lời nói này, cô liền thở phì phì lôi kéo làn váy rời đi.

Đáng giận, nụ hôn đầu của cô bị đoạt đi rồi! Ô ô…… Cô lớn như vậy, còn không có bị khi dễ qua như vậy.

Lần sau nếu gặp lại hắn, cô khẳng định dùng lực đánh nhừ tử cái đầu dâm thú kia!

Mà Nguyên Tác Hạo hút một hơi thuốc lá, nhìn bóng lưng Lê Hưng Hưng đang rời đi. Bởi vì cô, hắn cảm thấy yến hội hôm nay hình như cũng không nhàm chán.

Thậm chí, hắn cư nhiên chờ mong cùng cô gái nhỏ kia gặp mặt lại một lần……
break
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Gả Cho Nam Thần
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc