Ở Trên Đường - Trạm Dừng

Chương 82:

Trước Sau

break

Nghe được chuyện phiến kí©ɧ ŧɧí©ɧ
Phố cổ Đại Lý vẫn cách nhà ga nội thành một quãng đường, Tô Mạn cũng giống như những vị du khách khác vậy, nàng mang theo hành lý, đổi hai chuyến xe buýt, qua hết 8 con đường, 12 trạm, từ thành phố và thị trấn tới cánh đồng bát ngát, rồi lại đến trấn cổ, đám đông nhìn phong cảnh ven đường từ trên xuống, dần dần chắp vá thành một bộ phong cảnh ở Đại Lý ——

Đã có Vân Nam mộc mạc rồi, lại có một thành phố du lịch lãng mạn nữa.

Trấn cổ Đại Lý có đủ loại kiểu nhà nghỉ, Tô Mạn ở nhà kia, ở ngay dìa khu phố cổ, bên cạnh Nhĩ Hải, phong cảnh xinh đẹp.

Lầu một và lầu hai là phòng bình thường, lầu 3 thì đi theo một hướng khác, chia thành phòng mặt trời lặn, phòng sao trời, chủ của nơi này còn rất trẻ tuổi, tiếp đón du khách thường là lượng lớn học sinh, Tô Mạn đi vào buổi tối của ngày đầu tiên, vừa khéo gặp được tiệc trà.

Ước chừng có tầm mười mấy người cả trai xinh gái đẹp, phần lớn đều là người vừa tốt nghiệp trung học, cũng có cả mấy người lớn tuổi hơn một chút nữa. Tô Mạn cũng là một đại mỹ nữ xinh đẹp như vậy, đương nhiên là nàng là đã được mời, nàng thường đối xử với mọi người rất tốt, mên chỉ trong chốc lát, nàng đã hòa nhập được với mọi người .

Là một thành phố quy tụ khách du lịch từ khắp mọi miền đất nước, Đại Lý chưa bao giờ thiếu rượu.

Có người từng nói, cuộc sống như trò đùa, ngại gì mà không tận dụng thơ và rượu, sẽ luôn tìm được một loại rượu phù hợp với mình, có thể uống rượu thả cửa khí phách khắp nơi, cũng có thể là uống xoàng gần giống rượu phong nguyệt.

Mùi hương và màu sắc trong phong tụ tập quán cổ xưa, một bên mọi người nói chuyện phiếm, một bên thì uống rượu, các nơi đặc sắc đều tập trung tại đây.

Trong thế giới rộng lớn, ngôn ngữ cá nhân vào giờ phút này rất khí phách, mặc kệ là một nhân viên bình thường trong phòng cũng được, còn là một học sinh nghèo chẳng làm nên trò trống gì cũng được, chỉ cần bạn nói sẵn lòng, thì bạn sẽ là tiêu điểm trong bóng đêm này, vào giờ khắc này bạn là vai chính.

Khi đến 11 giờ đêm thì, không khí nơi này đã tới đỉnh điểm rồi.

Có người đề nghĩ muốn kể chuyện cũ, còn phải là chuyện cũ có màu sắc, nhất định phải là một đoạn kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhất trong lòng của mình, có thể là mình tự trải qua, cũng có thể là tin vỉa hè.

Trong tiếng ồn ào của đám đông, có một cậu trai trẻ tuổi mặt đỏ bừng được gọi là ŧıểυ Lê mở miệng, hắn nói:

"Một người bạn của tôi, đã từng không cẩn thận, đã làm điều đó với hoa khôi cùng phòng của bạn gái tôi…"

Mọi người cười phá lên:

"Cậu làm ơn đừng kết bạn nữa!"

ŧıểυ Lê im miệng không trả lời được, hắm lại uống một ngụm rượu phong hoa tuyết nguyệt, l không thèm đếm xỉa tới mọi người xung quanh:

"Đó là tết Nguyên Đán một năm trước, những người sống cùng trong ký túc xá cùng bạn gái tôi vốn dĩ đã về nhà rồi, sau khi chúng tôi hẹn hò trở về, luyến tiếc không muốn tách nhau ra, tôi liền đi theo cô ấy về ký túc xá…" [hoa khôi cùng phòng]

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc