không sót một giọt
Hai mắt Trương Dục Cảnh nhíu chặt, dây thần kinh hắn đang rất căng thẳng, kɧoáı ©ảʍ khắp nơi trong cơ thể tăng vọt, tích tụ ở xương cụt, bên cạnh gần như sắp bùng nổ, vào giờ phút này, hắn còn phải nhớ kỹ không thể để cho cơ thể bị lắc lư, hắn cũng không thể để cho bản thân phát ra âm thanh kì quái nào, hắn không thể để cho bạn gái phát hiện ra được…
Nhiều điều cấm kỵ như vậy, đổi lấy trên thân gậy hắn càng nhiều gân xanh ứ máu.
Rốt cuộc, sau vô số lần thọc vào rút ra bên trong, kɧoáı ©ảʍ của Trương Dục Cảnh đã tới đỉnh điểm.
Cuối cùng khi sắp ra, cùng lúc Trương Dục Cảnh nhấn đầu Tô Mạn xuống dưới, đầu của nàng lại lần nữa phát hiện ra sự nguy hiểm từ thân trên của hắn, ©ôи th!t gần như xuyên thủng qua cổ họng nàng một cách thô bạo.
Nó rất sâu và rất nặng, Tô Mạn lắc đầu trái phải muốn giãy giụa ra, thì lại bị tay của người đàn ông trói buộc thật chặt, nàng cảm nhận được gậy thịt trong miệng đang dần to lên, hơn nữa còn cương cứng đến hết cỡ. Sau một vài lần nảy lên thật mạnh, một lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đậm bắn nhanh ra, lấp đầy cả cái miệng nhỏ của nàng đang mở.
Tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều bị bắn ra hết, nhưng là bắn vào một người lạ chứ không phải bạn gái hắn!
Trương Dục Cảnh nhắm hờ mắt, yết hầu không ngừng chuyển động lên xuống, lồng ngực cùng với cơ bắp rắn chắc thẳng tắp ở sau lưng hắn đang mồ hôi đầm đìa.
Tô Mạn cực kỳ thỏa mãn, nàng đỡ lấy gậy thịt đã mềm hơn một chút, giống như là đang thu hoạch chiến lợi phẩm của mình, nàng ăn sạch sẽ từng giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙, cả những thứ bị giấu ở bên trong khe hở, nó không cẩn thận bắn một ít trên bụng, Tô Mạn cũng không bỏ qua.
Sau khi bú liếʍ sạch sẽ xong, nàng còn cầm gậy thịt nhét vào lại quần của người đàn ông rồi sửa sang lại cho đẹp. Lúc đi ra nàng còn nhìn hai người nháy mắt mấy cái, giống như nàng muốn nói -- cảm ơn anh đã chiêu đãi, tôi ăn no rồi ~~
Trong phòng lại lần một nữa khôi phục lại sự bình thường, ngoài trừ việc trên mặt đất có một bãi dâm dịch, thì không nhìn ra bất cứ dị thường nào nữa.
Rất nhanh hai cô gái cũng hoàn thành xong trò chơi xếp hình, ván thứ hai của trò chơi này kết thúc.
Tận mắt nhìn thấy một cuộc dụ dỗ như vậy, cảm xúc trong lòng của Trần Tống Nguyên càng trở nên phức tạp, theo suy nghĩ của hắn, cô gái Tô Mạn này đáng sợ nhất không phải là dụ dỗ người khác yêu đương vụng trộm cùng nàng, mà là nàng mang tất cả những thứ trong đáy lòng của đàn ông lôi hết ra ngoài, người này hoàn toàn biểu lộ ra bên ngoài, áp đảo phía trên đàn ông, thật sự là rất muốn chết.
Còn không đợi cảm xúc của hắn hồi phục, ván thứ ba của trò chơi, lại lần nữa khiến hắn phải đổi mới nhận thức!!
Trong gian phòng lớn đen kịt, bốn nam bốn nữ đứng chung một chỗ, âm thanh đáng sợ của nữ quỷ đang phát liên tiếp trên hệ thống, dụng cụ chiếu sáng duy nhất trong phòng là một ngọn nến nhỏ ở trên bàn, chỉ có thể nhìn tình hình ở phạm vi một mét vuông.
Mọi người đứng vây quanh cái bàn, nhìn câu đố ở chính giữa, cùng phân tích ý nghĩa trong đó. Mà chỉ có duy nhất mình Trần Tống Nguyên mang mắt kính có thể dùng để nhìn ban đêm, nên hắn chịu trách nhiệm tìm manh mối từ các chữ phồn thể được gợi ý xung quanh bốn phía của bức tường. Trên đường hắn không để ý quay đầu lại, trơ mắt nhìn --
Lưu Hạo đứng ở bên cạnh Thẩm Tâm Nhụy, một bên hắn nói chuyện cùng bạn gái, một bên hắn vén váy của Tô Mạn lên, phần hông chậm rãi di chuyển qua, hắn lùi một bước về phía sau, ngay trước mặt tất cả mọi người, hắn điềm nhiên như không có việc gì mà làm chuyện đó! [vụng trộm luân giao]