Bị ©ôи th!t đánh vào mặt (h)
Nàng nắm lấy vật bên dưới vuốt ve từ lên xuống, cứ lặp đi lặp lại, cự vật dữ tợn và bàn tay trắng nõn tạo thành sự đối lập bắt mắt, lòng bàn tay mượt mà thỉnh thoảng còn đè ép vào các đường gờ và rãnh, nàng vuốt ve gân xanh kỹ càng, thỉnh thoảng xoa vào lỗ ŧıểυ làm cho hắn lên đỉnh, nàng đang kí©ɧ ŧɧí©ɧ chỗ mẫn cảm nhất của đàn ông.
Trương Dục Cảnh đã được lĩnh giáo qua phương pháp này của Tô Mạn, giờ nàng làm lại một lần nữa vẫn khiến hắn mất hồn như vậy, vật dưới háng của hắn hoàn toàn không khống chế được, nó nhanh chóng phình to đến cực hạn, da thịt căng ra, chỉ dựa vào một bên tay của Tô Mạn căn bản không cầm được nó.
Trương Dục Cảnh lại một lần nữa kiềm chế, nhưng còn có sự nóng rực sôi sục từ nơi hạ thân của hắn truyền đến, ham muốn mạnh mẽ điên cuồng kêu gào, mỗi một khắc đều như dày vò hắn lại vừa thỏa mãn hắn.
Lúc này, Lý Tư Tư đã cũng gỡ tai nghe xuống, cô nói mình đã nghe xong được tất cả câu chuyện, tiếp theo mọi người có thể yên tâm chơi trò chơi ghép hình, khoảng chừng qua hai phút, Triệu ŧıểυ Lộ cũng gỡ tai nghe xuống, một bên là trò chơi ghép hình còn một bên là hai cô gái đang nói chuyện.
Lúc này, ai cũng không thể nói chuyện! Thậm chí ngay cả hít thở cũng không dám phát ra tiếng quá mạnh!
Bên tai có thể nghe được âm thanh thảo luận của bạn gái và người còn lại, thỉnh thoảng các nàng còn có thể hỏi ý kiến của hai người con trai, ai nhìn qua thì cảm thấy tình cảnh bên ngoài hết sức bình thường.
Nhưng nếu đưa mắt nhìn xuống bên dưới, thì sẽ phát hiện, ở đằng kia ngay dưới tấm ván gỗ dùng để chơi trò ghép hình, mọi người còn nhìn thấy một cô gái quyến rũ vốn không phải người ở bên nơi này.
Cô gái tay mảnh khảnh đã vuốt ve gậy thịt của người đàn ông trở thành màu tím đen, lúc này nàng chậm rãi ngồi xổm xuống song song với phần hông của người đàn ông, sau đó Tô Mạn cố ý ngẩng đầu, nàng dùng một vẻ mặt hết sức vô tội mà ngước nhìn người đàn ông.
Khuôn mặt nàng nhỏ nhắn tinh xảo và xinh đẹp, còn kèm theo màu sắc ửng đỏ, nàng giống như là một cô bé không rành về thế sự, nàng chơi gậy thịt to lớn trong tay đến nóng rực.
Nàng chơi lấy chơi để, dường như đã nảy sinh lòng hiếu kỳ, lòng bàn tay nàng cọ sát vào trong lỗ ŧıểυ đang chảy ra chất lỏng, rồi hoàn toàn ngậm vào trong miệng.
"Chậc chậc chậc chậc " sau khi nếm thử mùi vị, nàng hài lòng gật đầu một cái, mà còn nhìn về phía Trương Dục Cảnh giơ ngón tay cái lên, khen ngợi mùi vị tϊиɧ ɖϊ©h͙ của người đàn ông.
Nhìn những động tác liên tiếp đấy, Trần Tống Nguyên không biết là Trương Dục Cảnh có cảm nhận được cái gì, nhưng chính trong đầu hắn cũng chỉ có hai chữ ---- yêu tinh!
"A Cảnh, hai người bọn anh làm gì mà sao lại không nói chuyện, có phải là do bọn em nặng quá hay không? ! "
"Đúng vậy, Tống Nguyên sao anh cũng không nói gì, cái trò chơi ghép hình này cũng thật khó chơi ah! "
Giờ khắc này, Trần Tống Nguyên nhìn thấy Trương Dục Cảnh đang gắt gao cắn chặt răng, gân xanh trên trán hắn đã nổi lên, mồ hôi nóng liên tục rơi xuống, nhìn thấy rõ ràng Trương Dục Cảnh đã bị du͙© vọиɠ tra tấn đến phát điên, hắn lại còn phải làm bộ điềm nhiên như không có việc gì xảy ra.
"Không có gì, anh chỉ là, có chút hơi buồn ngủ thôi "
Ngay cả khi Trương Dục Cảnh đang nói chuyện, Tô Mạn nở ra một nụ cười đầy thân thiện, sau đó nàng dùng tay mãnh liệt túm lấy gậy thịt cứng rắn như sắt "Bang " một cái, thân gậy cực lớn đánh vào trên mặt nàng, nó bắn ra hết lần này đến lần khác, cái loại da^ʍ đãиɠ này đã không thể dùng ngôn ngữ để diễn tả được nữa.
Nàng còn hơi há mồm, cố ý phát ra một khẩu hình miệng:
còn mệt không? [vụng trộm luân giao]