Ở Trên Đường - Trạm Dừng

Chương 38:

Trước Sau

break

ȶᏂασ bức bị người khác nhìn chằm chằm (h)

Vật dưới háng chọc vào nước đậu hủ vừa bị ngón tay đâm vào, lập tức bị lực lớn hút lấy, như có một cái miệng nhỏ, điên cuồng mυ"ŧ mồng gà, bao lấy đằng trước mắt ngựa, kɧoáı ©ảʍ từ cột sống xông thẳng lên đỉnh đầu, sướиɠ đến mức An Húc gần như phát điên, sắc mặt căng đến đỏ bừng, hít một hơi nói:

“Đừng, đừng kẹp…”
Hai người cũng không dám lớn tiếng nói chuyện, phối hợp với tư thế hiện tại, hơi có chút dáng vẻ của mối quan hệ cực kì thân thiết.
Tô Mạn bị gậy thịt thúc đến hai chân run rẩy, kɧoáı ©ảʍ cuồn cuộn, trong lúc hăng hái dạt dào, dường như là gấp không chờ nổi muốn đón nhận niềm vui sướиɠ lớn hơn nữa:
“A, vậy cậu động đi… ȶᏂασ âʍ ɦộ của chị dâu họ, ȶᏂασ mềm nó, thì sẽ không kẹp cậu nữa…”
Vốn dĩ xe buýt là nơi công khai kí©ɧ ŧɧí©ɧ như thế này, Tô Mạn vừa nói vậy, ngược lại giống như là thật sự đang loạn luân.

An Húc muốn sửa lại cho đúng, lại không biết nói từ đâu, muốn rút khỏi chỗ giao hợp, nhưng gậy thịt đã hưởng thụ qua huyệt mỹ mất hồn như thế nào chịu lui, chỉ hận không thể vào sâu thêm chút, cắm nguyên cây vào, hoàn toàn đâm xuyên qua miếng đậu hủ mềm mại này.
Không thể tin được bản thân cùng với một cô gái vừa mới quen ở trên xe bus làm ra loại chuyện như vậy, tiếng thở dốc của An Húc càng ngày càng nặng, cự vật thô cứng làm cho người ta sợ hãi lại càng run rẩy, chảy ra càng nhiều nước.
Đúng lúc này, phía trước nhất có hành khách lơ đãng quay đầu lại, An Húc hoảng sợ, đại não biết khoảng cách xa như vậy đối phương không nhìn thấy được, nhưng thân thể lại phản xạ nằm sấp xuống, ngay cả Tô Mạn cũng bị đè úp xuống ghế dựa, gậy thịt gắng gượng theo lực quán tính mạnh mẽ cố gắng vào, trực tiếp cắm vào 2/3 mới bởi vì phần gốc quá lớn mà ngừng lại.
Ô… Thật mãnh liệt!
Thỏa mãn cùng an ủi nháy mắt nổ tung chảy khắp người, cả người Tô Mạn nằm sấp xuống ghế dựa xe bus cứng rắn, mỗi một tế bào đều đang điên cuồng kêu gào sung sướиɠ, gấp không chờ nổi muốn ăn càng nhiều, lại sợ bị cái cây hình dạng đặc biệt này xé rách.
An Húc cũng sướиɠ đến cực điểm, hơn nửa cây dươиɠ ѵậŧ bị mυ"ŧ không góc chết, vách động dán lên thân gậy, thịt mềm gắt gao hút quấn lấy khe rãnh, xúc cảm này, so với ngày thường dùng tay giải quyết hoàn toàn không giống nhau.
Thanh niên lần đầu lĩnh hội được kɧoáı ©ảʍ cực hạn như thế, da đầu tê dại trong đầu trống rỗng, xém chút không khống chế được muốn bắn ra, may mắn hắn từ nhỏ sống ở trong núi, sức nhẫn nại rất tốt, sau khi phần thân trên run rẩy mấy lần, cuối cùng vẫn bảo vệ được.
Máu thú tính bị đánh thức hoàn toàn, An Húc không thầy dạy cũng hiểu rút cơ thể ra sau hai phân, ngay sau đó càng thêm dùng sức đâm vào trong.
Giống như mở ra cánh cửa mới, sau lần này, ©ôи th!t gắng gượng càng lúc càng nhanh, giống con ngựa hoang thoát cương mất đi sự khống chế, không ngừng đâm vào chỗ sâu bên trong động thịt kia.
A…
Quy đầu kéo căng môi mềm, thân gậy càng ngày càng thô to đi vào trong thông đạo căng chặt, ©ôи th!t hình tháp sơn, kɧoáı ©ảʍ tăng lên theo cấp số nhân, mỗi một lần đều so với lần trước càng thêm mãnh liệt.

Tô Mạn nhíu chặt mi, gắt gao che miệng mình lại, lúc này mới cảm nhận rõ ràng được cây dươиɠ ѵậŧ vượt quá người thường này có bao nhiêu khủng bố.

Đầu tiên là nhấn mạnh độ cứng, lăng mương đập vào vách tường chật hẹp, như là thật sự dùng một cây gậy sắt cắm vào, không có quy tắc mà đâm điên cuồng, ȶᏂασ mạnh mẽ khiến hành lang có chút đau đớn, nhưng chờ đau đớn qua đi, Mạch điện dày đặc ngang dọc, nhiều không đếm xuể, sự thoải mái mỏi nhừ tán loạn khắp nơi, một cảm giác thỏa mãn cùng thoải mái ập tới lan tràn, làm người ta chỉ muốn lại bị cắm sâu thêm chút, thêm chút nữa.

 

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc