Tôi rất thích, thầy thật mạnh bạo! (h) Kẽo kẹt kẽo kẹt”,
Người nghe thấy hẳn phải nơm nớp lo sợ, có ảo giác như căn phòng sắp bị sập đến nơi.
Tô Mạn bị cơn sóng điên cuồng cắm làm đến mức ngũ tạng thác loạn, mồ hôi nhễ nhại làm ướt tóc xoăn, dính lên chiếc cổ trắng nõn, cánh tay trắng mồ hôi ròng ròng ghì chặt ra một đống nếp gấp trên khăn trải giường, năm ngón tay thon dài trở nên trắng bệch, dường như muốn xé rách khăn trải giường dưới thân.
kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt lao nhanh như triều dâng va đập lung tung trong cơ thể, trực tiếp gọi người rơi vào điên cuồng!
“Thầy Từ, thầy nhẹ chút đi, Mạn Mạn đều bị ȶᏂασ khóc rồi!”
Một câu này như tiếng sét bên tai, thoáng chốc nổ tỉnh Từ Trí Viễn, tất cả hình ảnh trước mắt một lần nữa trở nên rõ ràng, không còn là những phiền não ngổn ngang ở trong lòng, trước mặt cũng không phải sắc mặt có chút tham lam xấu xa, chỉ là một cô gái nhỏ gầy mảnh mai, nằm ở dưới thân hắn.
Hai chân nàng bị chính mình cưỡng chế căng ra, bởi vì sức lực quá lớn, bên trên đã có mấy dấu tay đỏ tươi, hoa huyệt cực phẩm không có một sợi lông như rắn phun ra mùa hoa, run rẩy mấp máy, từ bụng nhỏ xinh đẹp cho đến đầu ngón tay mảnh khảnh, đều đang không tự chủ được mà run rẩy, bụng nhỏ co giật, còn có thể nghe được tiếng khóc nức nở mơ hồ.
Đây là một bộ dáng bị ȶᏂασ thê thảm.
Mà người khởi xướng chính là bản thân mình.
Từ Trí Viễn lúc này mới phản ứng lại chính mình đang làm cái gì, hắn ấy vậy mà phát tiết toàn bộ cảm xúc trong lòng ra trên người một cô gái, thế này thật sự là rất quá đáng.
“Xin, xin lỗi!”
Từ Trí Viễn cõi lòng đầy xin lỗi muốn rút hung khí ra, nhưng lại bị hai cánh tay mảnh khảnh kéo lại.
Tô Mạn đúng thật bị ȶᏂασ đến mức suýt chết, trên người Từ Trí Viễn đã có hơi thở vân đạm phong khinh thuộc về người thầy, cũng có tố chất thân thể thuộc về đỉnh cấp không quân, so với những người đàn ông mà Tô Mạn quen trước kia đều không giống.
Trước kia những tên đàn ông đó, phần lớn có ý với nàng, cho dù chỉ là một ít giống như Trương Dục Cảnh, ngay từ đầu cũng chẳng thể nào cam tâm tình nguyện, mải đến sau này cũng là tùy ý nàng phân phó. Bởi vậy đây vẫn là lần đầu tiên, có người ȶᏂασ nàng bạo lực như thế.
Cây gậy không lồ mỗi một lần cắm vào, huyệt khẩu bị lực lượng lớn đâm vào, đều là thống khổ và cực lạc cùng tồn tại, hai loại cảm giác mâu thuẫn mà trực quan cùng đánh vào, lại là kɧoáı ©ảʍ không thể miêu tả nổi, muốn ngừng mà không được.
Cái mùi vị này, thật khiến người ta vừa đau vừa yêu, thế nên nàng chẳng muốn dừng lại chút nào, chẳng sợ thật sự bị làm chết.
“Không sao đâu cơ trưởng Từ, tôi rất thích, thầy thật mạnh bạo! Tâm tình có tốt lên chút nào không ~~ tiếp tục ȶᏂασ tôi đi, người ta rất thích ~~”
Vốn là người phụ nữ gợi cảm quyến rũ lúc này giống như là cô gái nhỏ ngượng ngùng, âʍ ɦộ rộng mở bị ȶᏂασ đến mức vô cùng đáng thương, dùng sức bao bọc dươиɠ ѵậŧ lớn, kẹp Từ Trí Viễn đến mức muốn nứt ra, vật thịt thô to lần thứ hai cắm vào rút ra, quy đầu thô to hung hăng đâm vào cổ tử ©υиɠ, chèn ép ống dẫn cực nhỏ kia, cọ lăn gắt gao, làm cho Tô Mạn thét chói tai liên tục.
Biểu tình trên mặt Thẩm Văn Triết không kiềm chế nổi nữa, mẹ nó, hình ảnh này, hắn sao lại cảm thấy bản thân đặc biệt dư thừa nhỉ!
*****