Ở Trên Đường - Trạm Dừng

Chương 10

Trước Sau

break


“Vì sao?”
Nàng xinh đẹp như vậy, không thể thiếu nam nhân được, Trương Dục Cảnh sẽ không tự đại đến mức cho rằng Tô Mạn thích hắn.
“Bởi vì dươиɠ ѵậŧ của cậu rất to, tôi muốn thử xem ~”
“A Hạo cũng rất to, cô có thể…”
“Nị! Ta hiện tại chỉ muốn nếm thử hương vị của cậu, một chút thôi cũng được, cắm vào liền rút ra, không cần cậu bắn cho tôi, một giây thôi, tôi cung không trêu chọc cậu nữa!”
Tô Mạn chớp chớp mắt, mặt đẹp ửng đỏ vũ mị động lòng người, nhưng trên mặt lại phi thường đứng đắn, thiếu đường chỉ lên trời mà thề thốt.
Trương Dục Cảnh lúc này còn chưa biết, phụ nữ càng xinh đẹp càng gạt người, đặc biệt là loại người phi thường da^ʍ đãиɠ như Tô Mạn. Hắn thở sâu, sau khi giằng co mấy giây, một phen kéo xuống khoá quần vẫn đang kính cổng cao tường, lộ ra ©ôи th!t thô to vừa mới bị hút liếʍ đến lấp lánh ánh nước, giọng nói mang theo lửa giận: “Một chút, liền một chút, cô liền đem vòng dây trả lại cho tôi!”
Hắn đối tin tưởng vào tự chủ của bản thân mình, huống chi sau trong đáy lòng còn có một một giọng vẫn luôn thôi thúc, chỉ một chút, cũng không hẳn là phản bội, bạn gái cũng sẽ không phát hiện.
Thiếu niên ôm tâm lý tích cực, cũng thường thường sẽ đánh giá cao chính mình tự chủ.
Mắt thấy phòng tuyến của đối phương nứt vỡ ra một cái cái miệng nhỏ, trên mặt Tô Mạn hiên lên vài phần ý cười, trực tiếp duỗi tay nắm lấy nam căn thô to giữa hai chân thiếu niên đang gắng gượng trướng to, hạ thân chủ động cọ cọ vào quy đầu, làm nó nhuận ướt dâm dịch.
Cái miệng nhỏ từng chút từng một chút mổ hút thân gậy, kɧoáı ©ảʍ dày đặc kéo dài không dứt, thời gian càng dài lại càng sảng khoái, sợ hãi chính mình sẽ sa vào loại kɧoáı ©ảʍ này, Trương Dục Cảnh chỉ có thể thô giọng thúc giục, tựa hồ cực kì không tình nguyện: “Nhanh lên!”
Trên mặt Tô Mạn ý cười càng sâu, theo ý đối phương yêu cầu, nắm lấy ©ôи th!t khảm nhập, căng mở huyệt khẩu đang nhắm chặt, một tấc lại một tấc hãm vào sâu.
Vách thịt động nhỏ hẹp mạnh mẽ nghiền áp ©ôи th!t, nếp uốn trùng trùng điệp điệp triền miên bao vây lấy cự bổng, cắn mυ"ŧ liếʍ láp không thôi. Mềm mại ướt át, mất hồn khoái ý phút chốc ở trong đầu Trương Dục Cảnh nổ tung.
Hoàn toàn không ngờ tới, mới vừa bị ©ôи th!t lớn của A Hạo cắm quá, lỗ huyệt này cư nhiên còn chặt khít như vậy, thậm chí nếu không dùng vài phần sức lực, căn bản vào không được.
Chỉ một chút! Chỉ một chút! Tốc chiến tốc thắng!
Nhớ kỹ quy tắc này, Trương Dục Cảnh thân thể trầm xuống vài phần, dùng không ít sức lực, cường thế bổ ra mị thịt, nương theo tϊиɧ ɖϊ©h͙ bôi trơn của Lưu Hạo, đem ©ôи th!t thô to cuối cùng cắm đảo.

 

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc