Nương Tử, Vi Phu Muốn Ăn Thịt

Chương 71 - Chương 71

Trước Sau

break
Hạ Lệnh Mị không nghĩ tới cũng có thể gặp lại cố nhân ở nơi này.

Nhị đương gia mắt không chớp nhìn kỹ bài vị, thần sắc trang trọng, nhìn kỹ lại, có thể quan sát được khuôn mặt râu quai nón của hắn đang run. Hai tay của Trang Hắc Tử tạo thành hình chữ thập, thận trọng đốt một nén nhang, dập đầu lạy ba cái, lúc này mới đứng dậy, đối mặt với Hạ Lệnh Mị.

“Thì ra Uông phu nhân là người quen cũ của tiểu đệ.”

Hạ Lệnh Mị chợt kinh ngạc, trên mặt tràn đầy nét trầm thống, nàng cúi đầu: “Trang Sinh là đệ đệ của Nhị đương gia sao?” Nàng cười khổ một tiếng, hơi lùi về phía sau hai bước, hai tay nắm Phật châu cứng ngắc, làm lễ đối với Trang Hắc Tử. Nhị đương gia miễn cưỡng, tựa hồ cảm thấy có gì đó không ổn, chẳng qua là hơi chấn động, một cái chớp mắt rồi biến mất. Râu ria của hắn quá nhiều, che hết phần lớn gò má, cũng che lấp hết vẻ mặt nhỏ của hắn, làm có người ta không thấy quá nhiều điều.

Hạ Lệnh Mị không ngẩng đầu lên, yếu ớt thở dài nói: “Trang thiếu hiệp là ân nhân cứu mạng của ta.”

Ánh mắt của Nhị đương gia lúc này mới hiện lên sự khiếp sợ, hắn quay ngược lại từng bước, vẫn không có tránh động tác của Hạ Lệnh Mị: “Hắn cứu mạng của nguơi sao? Còn hắn thì sao đây?”

Hạ Lệnh mị mím môi, trầm mặc nhìn về phía bài vị sơn nước kia, tất cả không cần nói cũng đã hiểu rõ.

Sắc mặt Nhị đương gia biến đổi mấy lần, lại một lần nữa quỳ xuống: “Trang sinh là đệ đệ cùng cha khác mẫu thân với ta. Chẳng qua là hắn cũng không biết thân thế của mình, vẫn nghĩ ta là huynh đệ kết nghĩa của hắn.”

Trang Sinh nói qua cha của hắn hàng năm ở bên ngoài, đối với mẫu tử hắn chẳng quan tâm. Có lẽ Trang Sinh sớm biết được chân tướng, mình không phải là con trai trưởng, nhưng hắn không muốn để cho mẫu thân hắn biết, thân phận mẫu thân hắn là thiếp thất, cho nên hắn coi như mình “ngàn chuyện đều biết”, cũng che giấu chân tướng, để cho mẫu thân hắn nghĩ rằng cha hắn là bị những nữ nhân khác quyến rũ, mà không phải…

“Năm đó xông xáo giang hồ, ban lĩnh không có, chính là một người cơ trí, nhưng võ nghệ không cao. Thời điểm ta lén đi gặp hắn, thấy hắn dùng bạc của chính mình đi dò xét tin tức. Tiểu tử thúi kia, hắn chính là uy hiếp người ta, đơn giản là uy hiếp đối phương dùng bạc để đối lấy yên bình, những tin tức kia là những nhược điểm của bọn họ.”

Hạ Lệnh Mị suy nghĩ một chút, liền hiểu một chút tình cảnh của Trang Sinh, người kia nhìn thật chất là công tử văn nhã, nhưng làm mọi chuyện chính là đạo tặc, hoặc là hắn ngồi trên xà nhà nhà người khác, đúng là khác quân tử cả ngàn dặm. Nói hắn lợi dụng nhược điểm của người khác để trao đổi lợi ích, cũng là chuyện có khả năng, dù sao “Ngàn chuyện thông” chính là một loại hành nghề.

Có lẽ vẻ mặt Hạ Lệnh Mị quá mức dịu dàng, không có bất kỳ ý khinh bỉ nào, lúc này giọng nói của Nhị đương gia mới êm ái một chút: “Ta năm đó lớn hơn hắn tám, chín tuổi, dựa vào sức mình mà sinh tồn, sử dụng mọi biện pháp để gần hắn, sau đó kết bái huynh đệ. Nói thật, hắn có rất nhiều huynh đệ cùng cha khác mẹ, thật sự quen biết không có ai, kết bái cũng chỉ có mình hắn, hắn thật sự quá mức thông minh, lại hiểu sự đền đáp…” Nói tới chỗ này, hắn nhìn về Hạ Lệnh Mị, “Uông phu nhân nói hắn là ân nhân của ngươi, tất nhiên bởi vì ngươi với hắn có duyên, có ân.”

Hạ Lệnh Mị nhớ lại đoạn ký ức vừa thống khổ vừa vui vẻ kia, lắc đầu một cái: “Ta với hắn giao tình rất ít, nói cũng không nhiều, thời



break
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Chỉ Mê Đội Trưởng Đội Bóng Rổ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Cùng Trúc Mã Luyện Tập Kỹ Năng
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc