Nương Tử, Vi Phu Muốn Ăn Thịt

Chương 53 - Chương 53

Trước Sau

break


Uông Vân Phong làm Ngự Sử nhiều năm, bản thân hắn trải qua không nhiều sóng to gió lớn, nhưng cũng thấy qua không ít. Chỉ là lúc này đây, gió cuốn sóng lớn đánh thẳng vào trên mặt, làm khuôn mặt cực kì lạnh lùng của hắn càng thêm rét lạnh, trong vòng ba thước không người nào dám tiến lại gần.

Hạ Lệnh Mị mơ hồ cảm thấy việc này có tính toán từ trước, nếu là vài năm trước, nói không chừng nàng liền vội vàng đi đến hậu viện của những nhà đại quan để tìm hiểu một chút tin tức, thuận tiện đi cửa sau. Nhưng hôm nay nàng mới trở về từ thành Bắc Định không lâu, mặc dù là nữ nhi Hạ gia, nhưng cũng là thê tử của Uông Vân Phong, lời nói và việc làm đều đại biểu cho Ngự Sử phu nhân, nàng không dám làm ra hành động thiếu suy nghĩ, sợ không cẩn thận liền đem phiền toái đến cho Uông Vân Phong.

Hiện tại mỗi ngày hạ triều Uông Vân Phong đều đến thư phòng xử lý công văn, đối với sự lo lắng của Hạ Lệnh Mị cũng sẽ an ủi động viên.

“Việc trong triều thay đổi trong nháy mắt, tấu chương vạch tội giờ mới bắt đầu, chúng ta không thể tự làm loạn thế trận.”

Hạ Lệnh Mị nghĩ tới nghĩ lui: “Nếu không, thiếp về nhà mẹ đẻ hỏi phụ thân một chút?”

Vốn tưởng rằng Uông Vân Phong cũng sẽ đồng ý, hắn lại lắc đầu, lại sợ Hạ Lệnh Mị tự mình chạy tới xin Hạ gia giúp đỡ, cân nhắc rồi lại nói: “Lão thái quân Hạ gia sinh được ba nhi tử và hai nhi nữ, trong đó dòng chính thê ngang vai vế với nàng có mười một người, con thiếp thất hiện có hai mươi người. Không nói cái khác, chỉ cần mười một người các nàng có quan hệ thông gia với mười một nhà, còn thông gia của các thúc bá thì có năm nhà, tổng cộng mười sáu nhà. Bây giờ mười sáu gia đình này còn kết thông gia với nhà khác nữa, mỗi một nhà mỗi một hộ từ từ liên kết thành mạng lưới quyền lợi rộng lớn. Bên trong các thế gia vừa hỗ trợ vừa lợi dụng lẫn nhau, ngay cả hoàng thượng cũng không dám động đến, chỉ có thể từ từ nghĩ kế sách. Bảy năm nay, hàng năm có ít nhất một thế gia trong thành Bắc Định đi đến đường cùng có gia tộc bị giết toàn tộc, có gia tộc thì bị tịch thu tài sản chỉ giết kẻ phạm tội, cũng có nhà sa sút dời đi, phần nhiều là bị bãi bỏ chức quan.”

“Hoàng thượng dùng kế sách nước ấm nấu ếch để từ từ thu hồi quyền lực, nàng cho là các thế gia khác sẽ thờ ơ? Những gia tộc bị tịch thu tài sản chỉ giết kẻ phạm tội kia không có quan hệ thông gia với Hạ gia sao? Mỗi một quan viên bị cáo trạng, người nhà của bọn họ không cầu cứu các gia tộc khác chắc? Nhưng kết cục lại như thế nào?”

Cả người Hạ Lệnh Mị đột nhiên phát run. Nàng là nữ nhi thế gia, tự nhiên cũng sẽ hiểu đạo lý của thế gia, thậm chí khi nàng trở về nhà vào ngày lễ mừng năm mới, cũng có những bằng hữu chơi với nhau từ khi còn bé dùng đủ trăm phương nghìn kế tìm nàng, kín đáo cầu xin nàng, nhờ nàng nể tình xin Uông Vân Phong giúp đỡ, cho phu quân các nàng một con đường sống.

Uông Vân Phong là Ngự Sử, hắn là cây đao trong tay của hoàng đế. Những năm gần đây, Uông Vân Phong muốn chống đỡ Uông gia đi lên con đường huy hoàng, nhất định phải để hoàng đế tùy ý sử dụng. Hiện giờ những thế gia bị tịch thu tài sản chỉ giết kẻ phạm tội ấy, có nhà nào không phải do hoàng đế bày mưu đặt kế, còn tay của Uông Vân Phong thì dính không biết bao nhiêu là máu?

“Nếu mỗi gia đình thông gia đều cầu xin Hạ gia giúp đỡ, thì Hạ gia cứu được bao nhiêu? Chẳng lẽ những thế gia đó đều là vô tội, không có ỷ thế hiếp người, tham ăn hối lộ, mua bán chức quan, giết người bừa bãi chăng? Một thế gia có rất nhiều con cháu, chẳng lẽ ai cũng ngay thẳng, khiêm tốn nho nhã? Bọn quản gia, hộ vệ còn có binh lính riêng trong tay của các thế gia, đều không có chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng hà hiếp dân chúng sao? Nếu không có tại sao bọn chúng lại bị vi phu bắt được nhược điểm, gán cho mấy trăm tội trạng khiến cả nhà bị giết? Gia tộc như vậy, Hạ gia giúp như thế nào, bằng lòng giúp sao?”

Nữ nhi Hạ gia, một làm hoàng hậu, một là Triệu vương phi, những nữ nhi khác đều có quan hệ danh môn, nếu như bọn họ gặp chuyện phải đi cầu cứu Hạ gia, bọn họ rốt cuộc là mang đến cho Hạ gia vinh hoa phú quý hay là mang đến tai họa?

Nàng cho rằng hoàng hậu vẫn có thể được làm chủ hậu cung cho đến nay, thật sự là bởi vì hoàng thượng hoàn toàn thiên vị sao?

Là bởi vì hoàng hậu chưa bao giờ liên quan đến việc triều chính, cũng bởi vì Hạ gia đối với việc hoàng đế thu hồi quyền lực vẫn luôn bo bo giữ mình kính cẩn nghe theo. Thời điểm hoàng đế thật sự muốn động vào một nhà nào, thì Hạ gia chỉ khoanh tay đứng nhìn, sẽ không vì người nhà mà đối kháng với hoàng đế. So sánh với các thế gia khác, Hạ gia mới thật sự là đao kiếm dính máu, không thể hành động thiếu suy nghĩ.”

Hạ Lệnh Mị cứng ngắc khẽ đảo mắt: “Chàng nói là, lần này, hoàng thượng chuẩn bị khai đao Uông gia?”

“Là những thế gia khác không muốn tiếp tục im lặng, bọn họ muốn chống đối cùng hoàng thượng ngươi chết ta sống. Đứng mũi chịu sào, đương nhiên chính là ta.”

“Vậy chàng……”

“Ta chờ quyết định của hoàng thượng.” Hoàng đế hạ tấu chương, hắn chuẩn bị đưa Uông Vân Phong cho đông đảo thế gia ăn thịt, tạm thời giữ được bình an cho hoàng quyền cùng các thế gia, còn là ……

Uông Vân Phong nắm tay Hạ Lệnh Mị, ngón tay cái vẫn chậm rãi ma sát lòng bàn tay của nàng, an ủi nàng: “Đừng lo lắng, ta là phu quân của nàng, đương nhiên sẽ bảo vệ cho nàng an toàn.”

An toàn, mà không phải vinh hoa phú quý?

Hạ Lệnh Mị nhạy bén bắt được chỗ sơ hở bên trong lời nói của Uông Vân Phong. Nàng không khó tưởng tượng đến, nếu như không phải là nàng đi Cổ gia, nếu như không phải là gặp được Trang Sinh, có phải hắn vẫn cố chấp đưa chính bản thân hắn vào biển lửa, hưởng thụ sống chết một cách khuây khỏa hay không?

Có phải trước đây rất lâu, Uông Vân Phong đã quyết định sống cô đơn đến hết đời này kiếp này hay không? Cho nên mới tình nguyện làm cây đao trên tay hoàng đế, không chút do dự lần lượt đâm vào trung tâm của các thế gia, mà không quản sống chết của chính mình.

Người đàn ông này nghĩ gì mà lại có thể tự đẩy bản thân về phía đường chết như thế chứ?

Nàng không muốn hỏi, chỉ níu thật chặt ống tay áo của hắn, mở mắt nhìn ánh mặt trời chói mắt phía ngoài cửa sổ.

Đã tháng mười rồi, vì sao mặt trời vẫn còn chói chang như thế.

Qua hai ngày, Hạ Lệnh Mị thừa dịp Uông Vân Phong vào triều, cũng vào cung.

Đúng lúc, các phi tần trong cung vừa thỉnh an hoàng hậu xong đang đi ra ngoài cửa, ngoài điện oanh oanh yến yến rất náo nhiệt. Hạ Lệnh Mị là phu nhân của quan tam phẩm, thấy quý phi và các phi tần khác bước ra ngoài cửa, cô chỉ đành cung kính đứng sang một bên nhường đường, hành lễ bái kiến. Tin tức truyền đi rất nhanh trong hậu cung, gia tộc sau lưng các phi tần này phần lớn đều nắm giữ chút quyền lực, nên cũng đã nghe ngóng được chuyện Uông Vân Phong
break
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Chỉ Mê Đội Trưởng Đội Bóng Rổ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Cùng Trúc Mã Luyện Tập Kỹ Năng
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc