Ám Các chi nhánh mang danh nghĩa Xa gia tại kinh thành.
- Xa Xa, Xa Nhất hai ngươi âm thầm điều tra việc Phong tộc hai mươi năm trước cho ta, có gì liên quan đều phải nói rõ với ta hết. Xa Xa báo cáo kết quả công việc mấy hôm nay cho bổn Các chủ? Đông Y Ly khôi phục lạnh lùng bình tĩnh, con ngươi trầm như nước giao phó.
- Là Các chủ sao muốn điều tra Phong tộc? Xa Xa tò mò hỏi.
- Ngươi từ khi nào bà tám như vậy, cẩn thận bổn Các chủ khâu miệng ngươi lại . Đông Y Ly nhíu mày, lãnh như băng giọng nói làm Xa Xa im bặt, Xa Nhất thấy Xa Xa hiện tại không thể báo tình hình liền thay hắn trần thuật sự tình.
- Các chủ, trăm sự bình thường, không có chuyện gì nổi bật, à mà có một khách hàng từ Tây quốc tìm người, mặc dù trang rất kĩ nhưng không qua mắt được Xa Xa và thuộc hạ .
- Nga, như thế nào, trông có vẻ thú vị đâu? Đông Y Ly tinh mâu hiện lên tia hứng thú, hỏi.
- Bẩm Các chủ, nếu thuộc hạ đón không lầm thì người nọ là nô tài cận thân của Tây quốc ngũ hoàng tử . Xa Xa lúc này đã trấn tĩnh lại thay Xa Nhất nói.
- Nga. Thú vị, vậy hắn tìm ai? Đông Y Ly mắt xếch khẽ liếc làm cho người ta cảm thấy hơi thở nghiêm nghị, tay vuốt ve thanh kiếm bên hông bộ dáng như không quan tâm hỏi.
- Tìm một người mặc áo xanh, tóc xõa, bộ dạng tuấn tú, nghe nói là huynh đệ hắn vì một vị cô nương bỏ nhà đi mấy tháng nay chưa về, có cấp cho thuộc hạ tranh vẽ nhưng thuộc hạ không có mang theo bên người Xa Xa đầu ra mồ hôi hột hơi run rẩy nói, mắt vẫn nhìn chằm chằm Đông Y Ly sợ trách phạt.
- Hảo, các ngươi đi làm việc đi, mà này, hai ngươi không phải lần đầu thấy ta, đừng có như vật vãi cả ra quần, ta đây ưa sạch sẽ, kinh tởm quá Đông Y Ly bỗng quay ngắt 180 độ nửa đùa nửa thật nói, làm cho Xa Xa chột dạ nhìn xuống, may mắn thay là không có gì, hắn liền một mạch chạy ra ngoài.
- Xa Nhất ngươi thấy hôm nay tâm trạng Các chủ cư nhiên tốt như vậy? Ngài ấy bỗng nhiên mất tích cả tuần nay rồi trở lại như biến người khác, còn nhớ hắn làm bị thương Liệt Hỏa Vô Khuyết hậu còn không phải mặt mày nhắn nhó cáo gắt vô cớ sao? Xa Xa đợi hắn cùng Xa Nhất ra ngoài xa thật xa, đảm bảo Đông Y Ly nội công thâm hậu không thể nghe thấy liền bà tám.
- Uh, ta cũng nghĩ như ngươi, mà thôi, dù gì hắn tâm trạng tốt chúng ta thoải mái, đi làm nhiệm vụ thôi Xa Nhất cũng không đồng Xa Xa nói chuyện trên trời, nhanh chóng kiếm cớ chuồn đi để lại Xa Xa còn một thân đứng đó lẩm bẩm một mình. Trăng đêm soi sáng, hai cái bóng dáng đạp nguyệt mà rời Xa gia.
Bồng lai khách sạn phòng thượng.
- Tấy Thố, mọi việc ta dặn ngươi, ngươi làm xong chưa? Xanh nước biển quần áo làm nổi bật làn da trắng hồng, tóc đen như mực cắm đại một cây trâm, ngũ quan hoàn mỹ, tuấn mỹ vô phùng, tai trái đeo một viên ngọc xanh nước biển lấp lánh, khuynh thành nam nhân may mắn đang tọa trong phòng bằng không đều cấp nữ nhi mê luyến, cơ mà nhắc mới nhớ thằng nhãi này không thích nữ nhân, mà là hắn tự cho là mình thích nam nhân. Hắn luôn nhìn nữ nhân bằng ánh mắt chán ghét, mà ngược lại nhìn xinh đẹp nam nhân lại hai mắt sáng rỡ đâu, ai da đúng là kinh dị đây.
Tây Thố cũng là trang thiếu niên bộ dạng mười sáu, mười bảy tuổi bộ dáng, là cái khả ái đứa nhỏ, từ lúc chập chững đã được đưa vào cung cùng Tây Thần Ninh; Tây Thần Ninh luôn coi hắn là người một nhà đối đãi làm cho Tây Thố cũng rất quý trọng người này ngũ hoàng tử. Mà Tây Thần Ninh tính tình đối nữ nhân lạnh lùng, quan trọng đối nam nhân xinh đẹp lại rất say mê, cũng may Tây Thố quen biết hắn từ nhỏ nên đã thân quen, biết hắn đối mình không có ác ý nên cũng an tâm đi theo.
- Hảo, chủ tử. Ta đã xong, đây là danh sách thương nhân có triển vọng . Tây Thố trong tay áo xuất ra một cái danh sách dài, đưa cho Tây Thần Ninh.
Tây Thần Ninh tao nhã đưa danh sách lên nghiền ngẫm, chưa được một khắc liền hướng Tây Thố Bây giờ liền đi hẹn, ngày mai ta muốn gặp Thượng Quan Thần Tinh của Thượng Quan gia cùng lão bản Bồng lai khách sạn, ta cảm thấy hai người này là có triển vọng nhất .
- Tây Thố lĩnh mệnh . Tây Thố khom người nhận lại danh sách, kĩ lưỡng cất kĩ vào ống tay áo trong. Nhanh chóng trở về phòng đợi sáng sớm đi làm nhiệm vụ của mình.
Mấy hôm nay Thiên Song Song dì cả mẹ đến nên rất mệt mỏi, khó chịu, dù gì cũng có một điều thoải mái là bọn hắn không ép buộc nàng là được rồi. Nếu không chỉ cần một Lãnh Phong hoặc Bạch Vân đều cấp nàng mệt chết đi. Không biết có thuốc gì giúp nàng áp chế bọn hắn, có thế nàng mới có uy trong nhà được.
Sáng hôm sau. Tây Thần Ninh một thân xanh nước biển đang tiến vào gian sương phòng chờ hạng sang Bồng lai quán trà. Chuyển giao giờ Tỵ và giờ Thìn ánh sáng còn chưa gắt, không khí còn mang một chút lạnh của ngày đông, ánh nắng yếu ớt phản chiếu khuôn mặt hoàn mỹ của nam nhân làm cho bao thiếu nữ thẹn thùng, có điều hắn không có một chút động dung, lạnh lùng cảm xúc cùng khinh bỉ khẽ bước ngang, giơ tay nhấc chân đều tỏa ra một sự bàng quan không quan tâm xung quanh, bóng dáng nhanh chóng bước vào sương phòng, đi cùng hắn chính là một xinh đẹp thiếu niên nhỏ hơn hắn một chút nhanh nhảu phía sau.
- Tấy Thố, ngươi chắc chắn bọn họ sẽ đến không? Tây Thần Ninh giọng nói nghiêm nghị hỏi, rất có khí chất vương giả.
- Nô tài nghĩ chắc chắn bọn họ sẽ đến thôi. Tấy Thố hiện ra tự tin tươi cười, thần bí hề hề làm người ta tò mò.
- Này, nhìn bộ dạng của ngươi làm ta còn muốn biết ngươi như thế nào mời bọn họ đến đâu? Tây Thần Ninh tuấn mi hơi nhíu, cố gắng dò hỏi nhưng có thế nào Tấy Thố cái tiểu tử kia cũng không chịu nói.
- Công tử, ngươi đừng làm khó nô tài, cách nào cũng được miễn sao họ đến gặp công tử là được . Tây Thố gọi Tây Thần Ninh là công tử vì sợ người khác biết rõ thân phận hắn, cũng là để dễ dàng làm việc, đối Tây Thần Ninh hơi tươi cười, chết cũng không nói hắn đã dùng cách gì mời khách.
- Nga, ngươi không nói, nếu hôm nay không có ai đến, xem ta trừng trị ngươi như thế nào? Tây Thần Ninh chỉ dám trách bản thân chiều hư Tây Thố, đối hắn tốt quá nên giờ hắn làm gì còn giấu diếm chuyện không chịu nói hắn nghe đâu, giờ chỉ biết hăm he hắn cho có thôi vậy.
- Công tử, giờ hẹn còn chưa tới sao người lại đến đây sớm như vậy? Tây Thố bày ra bộ mặt ngu ngơ hỏi.
- Thưởng trà. Ta suốt ngày trong phòng buồn chán chết, không ra ngoài làm chuyện khác chắc ta sớm thành bình dấm chua móc. Tây Thần Ninh than thở, hắn được phụ hoàng giao nhiệm vụ tìm lục hoàng đệ mà đến giờ còn chưa thấy đâu, nghe nói cái tiểu cô nương là ở kinh thành Bắc Thần quốc nên hắn mới đến đây. Tiện thể tìm kiếm một vài người có năng lực giúp hắn xin ý kiến về việc buôn bán, hắn công việc buôn bán bên Tây quốc có chút khó khăn.