- Mãng xà Tạ Khuyển chấn kinh rồi, hắn chưa bao giờ gặp nhiều mãng xà như vậy.
- Chạy Thiên Song Song lúc này mặc dù kinh hách nhưng lập tức khôi phục bình tĩnh, đối mặt với một số lượng mãng xà gần trăm con dù gì cũng không thể khinh thường. Nếu bị nó cắn một nhát độc liền xâm nhập, thêm vào đó độc của chúng nguy hiểm vô cùng nói không chừng vừa bị cắn đã mất mạng rồi.
Tạ Khuyển gắt gao nắm lấy tay Thiên Song Song như sợ buông ra sẽ vĩnh viễn mất đi nàng. Hai người vận khinh công hết tốc lực theo hướng rừng mà đi.
Mãng xà to xác mà tốc độ cũng kinh người, quyết không để hai người bỏ trốn. Thiên Song Song thấy tình huống không tốt chỉ có thể làm một lá chắn phong đẩy lùi mãng xà.
Thiên Song Song vì hao tổn sức lực nên tốc độ có chút chậm lại, Tạ Khuyển dù khinh công tốt lắm nhưng hai người chạy nãy giờ thời gian đã lâu nên có chút đạt giới hạn, tốc độ cũng kém ban đầu.
May mắn là bọn mãng xà không còn truy hai người nữa. Thấy vậy hai người cũng nhẹ nhàng thở ra.
Gió thổi ngày một lớn, lá cây bị gió mang đi rơi lả tả. Trong đêm tối thê lương gió thổi cùng tiếng bọn thú hoang kêu rên làm người ta một trận kinh hãi, cũng may Thiên Song Song cùng Tạ Khuyển không phải người chết nhát nếu không qua đêm nay hai người cũng bị bệnh tim mà chết.
Mưa ngày một nặng hạt, Thiên Song Song vì chưa sử dụng thành thạo phong lực mà lại cố ý sử dụng nên suy yếu vô cùng, Tạ Khuyển nhìn người ngọc như vậy rất đau lòng và lo lắng.
Cuối cùng thấy nàng không chống đỡ nổi hắn ôm nàng vào lòng, mưa làm hai người ướt nhẹp như chuột lột, trời đã tối nay càng tối hơn, cơ hồ không thể thấy được phía trước. Tạ Khuyển cố gắng tìm kiếm một cái hang động trú tạm qua đêm.
Nhưng là ông trời như trêu đùa hai người, Tạ Khuyển đi đến đâu là mưa to đến đó, còn có hang động thì không có mà gặp hang động thì y rằng chỗ đó có thú dữ.
Mệt mỏi nhưng hắn không thể buông tay nàng, mưa lạnh nhưng trong lòng hắn người ngọc càng lúc càng nóng, hắn có thể chắc chắn một điều Thiên Song Song hiện tại ngã bệnh.
Tạ Khuyển không biết đi bao lâu, đi như thế nào, cuối cùng mưa cũng nhỏ dần, nhỏ dần rồi tạnh. Bầu trời sáng tinh mơ đẹp vô cùng. Một cái cầu vồng bảy sắc rực rỡ giắt ngang qua đỉnh núi.
- Tiểu Song đôi Tạ Khuyển lo lắng đặt tay lên trán nàng, thì thầm vào tai.
Thiên Song Song vẫn như cũ không có trả lời, hai mắt nhắm nghiền. Trán nàng lúc này nóng hâm hấp.