Nếu xét về gia thế, Chử Thanh Oản không bằng Đỗ Tài nhân. Gần đây, Hoàng thượng khá khắt khe trong việc phong vị, ngay cả trong nhóm Bảo lâm cũng có người có xuất thân tương đương với Chử Thanh Oản, vậy mà Hoàng thượng lại chỉ ban cho nàng danh phận tài nhân.
Giờ nhìn thấy người thật, Tô tần không còn cảm thấy bất ngờ. Trong hậu cung này, địa vị chưa bao giờ chỉ dựa vào gia thế mà quyết định.
Nếu nàng ta là Hoàng thượng, e rằng cũng sẽ nhìn Chử Tài nhân bằng con mắt khác.
Tô tần quay đầu, ánh mắt chạm vào hình ảnh phản chiếu của mình trong gương đồng. Người trong gương vươn tay khẽ chạm vào gương mặt mình, trong mắt ẩn chứa một cảm xúc khó tả.
Người ta thường nói, kẻ dựa vào sắc đẹp để làm vừa lòng người khác cuối cùng cũng không có kết cục tốt. Nhưng trong hậu cung này, ai mà chẳng hy vọng mình sở hữu một dung nhan khuynh thành chứ?
Bái kiến Tô tần xong, cuối cùng Chử Thanh Oản cũng có thể được thảnh thơi. Ngự thiện phòng đã đưa bữa trưa tới. Tụng Hạ khéo léo nhắc nhở rằng đây là ngày đầu tiên tân phi nhập cung, nên ngự thiện phòng mới đích thân sai người mang cơm đến. Từ ngày mai trở đi, các cung sẽ phải tự mình đến ngự thiện phòng lấy cơm.
Hôm nay đường xa mệt mỏi, tinh thần nàng vẫn luôn căng thẳng. Sau khi dùng bữa trưa, Chử Thanh Oản chợp mắt một lát, đến khi tỉnh dậy, nàng mới nghe Tụng Hạ kể về tình hình trong cung
Lần tuyển tú lần này có tổng cộng tám người nhập cung. Tụng Hạ đã có sự chuẩn bị từ trước, dò la được nơi các tân phi sẽ ở.
Trong đó, Cố Mỹ nhân được sắp xếp vào Bảo Tương Lâu, thuộc Ngọc Phù Cung. Một vị khác là Đỗ Tài nhân thì ở trong Vũ Hoa Các của Trường Lạc Cung. Đáng chú ý là chủ vị của Trường Lạc Cung chính là Tống Chiêu nghi.
Nghe vậy, Chử Thanh Oản hơi ngồi thẳng người lên.
Nhắc đến Tống Chiêu nghi, không thể không nói đến tình hình hoàng tự hiện nay. Đương kim thánh thượng chỉ có hai hoàng tử và một công chúa.
Tống Chiêu nghi xuất thân không hiển hách, nàng ta vốn là cung nữ bên cạnh thánh thượng khi y còn là hoàng tử, lớn hơn thánh thượng hai tuổi. Ban đầu, nàng ta chỉ là một thị thiếp, sau được phong làm Lương đệ. Khi thánh thượng đăng cơ, nàng ta trực tiếp được tấn phong thành Chiêu nghi tam phẩm. Giờ đây, dù đã sớm thất sủng, nhưng trong cung không ai dám xem thường nàng ta.
Bởi vì hoàng trưởng tử chính là do Tống Chiêu nghi sinh ra. Thánh thượng đã đăng cơ được sáu năm, mà hoàng trưởng tử năm nay vừa tròn bảy tuổi. Có lẽ vì xuất thân thấp kém, Tống Chiêu nghi thường ngày khá trầm lặng và kiệm lời. Thánh thượng vốn không thích lui tới Trường Lạc Cung, ngay cả hoàng trưởng tử cũng ít khi quan tâm.
Khác với Tống Chiêu nghi, Du phi nương nương lại là vị được sủng ái nhất trong hậu cung. Nàng ta là trắc phi cuối cùng được nạp vào phủ trước khi thánh thượng thượng đăng cơ. Từ khi nhập phủ, nàng ta đã luôn được thánh thượng sủng ái. Hiện tại, Nhị hoàng tử đang được nuôi dưỡng trong Cam Tuyền Cung của nàng ta, khiến nơi đó trở thành cung điện náo nhiệt nhất.
Chử Thanh Oản nghe ra được ẩn ý trong đó, nàng ngẩng đầu nhìn về phía Tụng Hạ.
Tụng Hạ hạ giọng nói: "Sinh mẫu của Nhị hoàng tử chính là Dương Quý tần."
Khi sinh hạ Nhị hoàng tử, Dương Quý tần chỉ mang thân phận Mỹ nhân. Ngay sau khi Nhị hoàng tử chào đời, đứa bé đã bị đưa đến Cam Tuyền Cung, còn nàng ta nhờ đó mà một bước lên mây, trở thành Quý tần, chỉ còn cách chủ vị của một cung hai bậc. Nhưng chính vì cách hai bậc ấy, nàng ta không thể đích thân nuôi dưỡng hoàng tự của mình.
"Nô tỳ từng nghe người ta nói, Du phi nương nương không thích ai nhắc tới Dương Quý tần trước mặt Nhị hoàng tử."
Dù chưa vào cung, Chử Thanh Oản cũng đã từng nghe đến việc Du phi nương nương được sủng ái nhất hậu cung. Nhưng vì trong cung ngoài cung tin tức không thông suốt, nàng không ngờ trong cung lại có nhiều chuyện ẩn khuất đến vậy.
Chợt, Chử Thanh Oản nghĩ đến điều gì đó, nàng khẽ cất giọng: "Ngọc điệp?"
Tụng Hạ kín đáo lắc đầu.
Chử Thanh Oản mở to mắt. Nếu ngọc điệp của Nhị hoàng tử một ngày chưa được sửa đổi, thì dù Du phi nương nương có cấm ai nhắc đến Dương Quý tần thế nào đi chăng nữa, sinh mẫu của Nhị hoàng tử vẫn chỉ có thể là Dương Quý tần.