Nhận được sự đồng ý của Tần Diệp Tân, Tần Thận bế ngang cô lên, chân dài sải bước, sốt sắng đi lên tầng.
Phòng ngủ của anh rất lớn, giữa phòng ngủ là một chiếc giường king size, đối diện với cửa sổ làm bằng kính trong là quầy bar đơn giản.
Mấy ngày trước hai người đã ngủ ở trong phòng này, lúc này vừa vào phòng, cô liền thoát vòng tay ấm áp của anh, ngựa quen đường cũ mà đi đến quầy bar rót nửa ly rượu vang đỏ.
Nhớ tới việc mượn rượu để lấy thêm can đảm, Tần Diệp Tân nhấp miệng, không nhìn anh, một hơi uống cạn ly rượu.
Dù đang bận rộn ở một bên nhưng người nào đó vẫn thong dong dõi theo từng hành động của người con gái. Tuy rằng không uống nhiều rượu, nhưng trên mặt cô đã dần hiện lên dấu hiệu say, hai má hơi ửng hồng, đôi môi đỏ mọng khẽ mở, vô cùng quyến rũ.
Tần Thận bước tới lấy đi ly rượu trống không, anh cúi đầu nhẹ nhàng ngậm lấy đôi môi đỏ mọng mang hương rượu của cô, si mê hỏi: “Về giường em nhé?”
Người con gái gật gật đầu, anh duỗi tay bế cô lên, đi từ quầy bar đến mép giường.
Tần Diệp Tân đã chuẩn bị sẵn sàng, lúc này, yêu kiều ôm lấy cổ anh, mở miệng thơm để đầu lưỡi của anh xâm nhập, tay nhỏ vuốt mái tóc đen của anh.
Nụ hôn thâm tình kéo dài, anh đặt cô xuống giường, cởi bộ váy của cô, bàn tay chu du qua lớp nội y, nhẹ nhàng xoa nắn bộ ngực.
Sau khi cô gái nhỏ quay cuồng trong nụ hôn không biết trời đất là gì, Tần Thận mới chậm rãi cởi quần áo, lộ ra cơ bắp cường tráng và người anh em đã rục rịch chuẩn bị chiến đấu ẩn dưới đũng quần.
Người con gái cũng ngoan ngoãn chủ động cởi nội y, hai tay ôm lấy hai luồng trắng nõn, hai đỉnh nhũ đỏ hồng nổi bật.
Hai bầu vυ" bị nâng lên, ở giữa có một khe hở nhỏ, Tần Thận càng nhìn mắt càng nóng lên, khiến cho gương mặt khả ái của Tần Diệp Tân phiếm hồng vì ngượng ngùng.
“Anh yêu, anh nhớ nhẹ nhàng một chút.” Giọng nói dịu dàng vang lên tiếng nhắc nhở.
Tần Thận bước lên giường, quỳ hai chân xuống trước mặt cô, hai tay đặt ở trên mặt của cô, cúi đầu hôn lên trán cô, nói: “Chút nữa ngoan, nắm chắc hai vυ", anh sẽ nhẹ nhàng.”
Lời vừa dứt, Tần Thận đỡ lấy dươиɠ ѵậŧ của mình nhằm vào khe nhỏ trên ngực rồi từ từ đẩy vào.
Người con gái nghe lời vô cùng. Hai tay bóp chặt hai luồng, Tần Thần vừa tiến vào đã bị sóng sữa mềm mại làm cho ngây ngất, dươиɠ ѵậŧ đỏ thẫm dường như càng dài thêm.
“Ưm…ư…” Với động tác có chút thô bạo của Tần Thận, đôi bồng đào đầy đặn non mịn đung đưa qua lại, hai đỉnh đã cứng lên tự lúc nào.
Người con gái đứt quãng nói: “Chậm… anh chậm một chút… a… ưm…”
Tần Thận vươn tay vuốt ve mu bàn tay của người con gái, giúp cô bóp chặt hai bầu vυ", đồng thời kẹp chặt cây gậy.
Người đàn ông thở hổn hển, thần kinh toàn thân run lên vì sung sướиɠ. Bầu ngực của cô vừa lớn vừa mềm khiến cho anh miệng đắng lưỡi khô, mặc dù lực đẩy bên dưới nhanh và chặt chẽ nhưng vẫn cảm thấy thiếu điều gì đó.
Tần Diệp Tân yêu kiều rêи ɾỉ: “Anh… anh yêu… em khó chịu quá… ưm… phía dưới ướt rồi…”
Anh đưa tay xuống phía dưới, bàn tay nhanh chóng thấm ướt mật dịch.
Người con gái hai má đỏ bừng, khóe mắt rưng rưng thập phần xinh đẹp. Cô vặn vẹo thân dưới qua lại, thân thể nóng rực không chịu nổi, khao khát được đối phương thoải mãn.
“Bảo bối nhỏ của anh, em đẹp quá!” Tần Thận nâng người áp sát vào cô, đặt nụ hôn lên khóe mắt cô, giọng nói khàn khàn, trầm thấp gợi cảm: “Ngực vừa lớn vừa mềm kẹp anh đến sảng khoái.”
“Diệp Tân bảo bối, đừng như vậy,” Tần Thận thở dốc, “Anh không kiềm chế nổi.”
Lát sau, anh hôn khắp gương mặt cô, dỗ dành: “Bé ngoan, chút nữa anh bắn lên trên mặt em được không, đến lúc đó trên mặt em toàn là tinh hoa của anh trai, đẹp biết bao.”
Anh biết cô sắp không chịu được, thấp giọng dỗ dành thêm vài câu, lực đẩy ra vào nhanh dần. Khi luồng tinh hoa dần tụ vào mã mắt phần quy đầu, người đàn ông mạnh mẽ bóp chặt hai ‘quả vυ" sữa’, hai bầu vυ" bị kẹp chặt giữa gậy tím, đồng thời trên bầu ngực xuất hiện những dấu tay đậm nhạt.