Nữ Vương Hắc Đạo Ông Xã Chớ Làm Loạn

Chương 103

Trước Sau

break
ãnh Tâm Nhiên vốn chỉ muốn cho Ngô Thụy một bài học, gậy ông đập lưng ông, là thủ đoạn cô thường dùng nhất. Nhưng không nghĩ tới giữa đường lại nhảy ra một Trình Giảo Kim, nhớ tới bộ dáng vênh váo đắc ý của vị xã trưởng xã đoàn máy tính kia, Lãnh Tâm Nhiên liền cảm thấy trong lòng như có một cỗ khó chịu thật lớn đang chờ phát tiết.

Trở lại bệnh viên, Đông Phương Hiểu đang xem vết thương cho Triệu Nghị. Cô ấy học trung y, khác với Tây y, chủ yếu là dùng châm cứu. Mà thuật châm cứu kia rất thần kỳ, trong kỳ huấn luyện quân sự Lãnh Tâm Nhiên đã được thấy qua.

Nhìn thấy cô ấy đang bận bịu, Lãnh Tâm Nhiên không nói gì, đi thẳng đến một bên ghế dựa ngồi xuống. Suy nghĩ xem tiếp theo nên làm cái gì. Sau khi học đại học, trong đầu cô vẫn luôn có suy nghĩ, nhưng lại rất hỗn độn, tìm không thấy lối ra. Hiện tại, rốt cuộc cô cũng đã tìm được.

Nếu cô phải làm nữ vương hắc đạo, vậy thì, mọi việc phải đi từ việc nhỏ trước, dực vào năng lực của một mình cô tuyệt đối không được. Chuyện ở công ty đã có Thẩm Quân phụ trách, nhưng thế lực đó lại không thể dùng được ở phương diện này. Nếu muốn thật sự thực hiện được giấc mộng của mình, vậy thì, cô phải làm, chính là bồi dưỡng ra một thế lực cho riêng mình trong ngôi trường này.

Hiện tại, cơ hội đang đặt ngay trước mặt cô!

Nhắm mắt lại từ từ suy nghĩ những khả năng có thể thực hiện được của con đường này, hiện tại, số người cô có thể khẳng định được trong trường này chỉ có hai người, Triệu Nghị và Lam Kỳ Nhi. Nhưng thân thế của Triệu Nghị cũng không bình thường, căn bản không cần đi theo con đường này. Thật sự muốn kéo cậu ta vào đây sao?

Đợi đến khi Đông Phương Hiểu ngừng động tác lại, Lãnh Tâm Nhiên vẫn chưa có ra quyết định được. Bất quá, nhìn Triệu Nghị đang nằm trên giường và Đông Phương Hiểu đứng một bên, cô quyết định, không nên tiếp tục im lặng nữa, lúc nên quyết đoán thì phải quyết đoán. Mà hiện tại, chính là lúc để đánh cuộc! Trên thế giới này không có nhiều chuyện có thể chắn chắn trăm phần trăm, nếu không đánh cuộc một lần, tuyệt đối không thể thực hiện được!

Vẻ mặt của Lãnh Tâm Nhiên khiến cho ba người ở đây đều theo bản năng mà chấn động, trong lòng đều có dự cảm, biết cô có chuyện muốn nói.

Triệu Nghị biết vừa rồi cô đi làm gì, hiện tại nhìn thấy bộ dáng của cô như vậy, có chút lo sợ bất an. Nhưng mà, lại theo bản năng mà tiếp tục trầm mặc không mở miệng hỏi.

Nhìn ba đứa trẻ vẫn còn cực kỳ non nớt, Sơ Hạ thì tính tình hoạt bát như trẻ con, Đông Phương Hiểu thì trầm mặc thần bí, còn có thiên tài máy tính Triệu Nghị vẫn đi theo bên cạnh cô, cô thật muốn dẫn ba người này vào con đường kia sao?

"Nữ vương........ có phải cậu có chuyện muốn nói với chúng mình không?" Nếu nói trong những người ở đây ai hiểu Lãnh Tâm Nhiên nhất, không cần nói cũng biết chắ chắn là Triệu Nghị. Triệu Nghị vừa nhìn thấy bộ dạng này của cô liền biết cô muốn nói ra suy nghĩ của mình, thấy cô vẫn không mở miệng thì tự mình chủ động hỏi.

Lãnh Tâm Nhiên gật đầu: "Ừ."

Sau đó trong sự kinh ngạc của ba người, Lãnh Tâm Nhiên chậm rãi nói ra quyết định của mình: "Mình muốn thành lập một xã đoàn."

Tin tức này thật ngoài dự liệu, Triệu Nghị liền ngay ngẩn cả người: "Nữ vương, cậu........"

"Tôi muốn có một thế lực cho riêng mình. Mà ở trường, xã đoàn là phương thức tập hợp thế lực tốt nhất. Không có thế lực để dựa vào, các cậu đã thấy rõ rồi đấy. Chuyện giống như của cậu, tôi chỉ cho phép ngoài ý muốn một lần, tuyệt đối không có phép có lần thứ hai!"

Lãnh Tâm Nhiên nói rất kiên quyết, mà Triệu Nghị nghe được cũng dâng trào một niềm xúc cảm mãnh liệt. Cậu lại bị cảm động một lần nữa, cậu biết, sở dĩ nữ vương đột nhiên có quyết định như vậy, khẳng định là có liên quan đến mình. Có thể gặp được một người luôn nghĩ cho mình như vậy, là vinh hạnh lớn nhất đời này của cậu!

"Hiện tại mình đã có kế hoạch đại khái, mấy người các cậu, có muốn tham gia hay không? Cảnh cáo trước, chỉ cần tham gia, mình sẽ cho các cậu dựa vào. Nhưng mà, giống vậy, chỉ cần các cậu gia nhập, thì phải có lập trường kiên định, có thể sẽ xảy ra xung đột với các tổ chức xã đoàn khác. Chuyện này, phải cần các cậu tự mình suy nghĩ rồi!"

Triệu Nghị là người đầu tiên biểu quyết: "Mình nguyện ý! Cho dù là nữ vương làm chuyện gì, mình đều ủng hộ nữ vương!"

Theo sát sau Triệu Nghị, Đông Phương Hiểu bình thường luôn luôn trầm mặc cũng chậm rãi giơ tay lên: "Mình cũng tham gia!"

Sau cùng chỉ còn một mình Sơ Hạ, nhìn trái nhìn phải ở đây chỉ còn một mình cô là không giơ tay. Lại nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Lãnh Tâm Nhiên, vểnh môi có chút khó xử nói: "Mình cũng rất muốn tham gia, hưng mình đã tham gia anime club và xã đoàn tennis rồi. Mình rất thích hai xã đoàn này, cho nên........"

Trong ba người chỉ có hai người ủng hộ mình, đây đã là tình huống tốt nhất mà Lãnh Tâm Nhiên dự liệu rồi. Cho nên liền nhẹ cười lắc đầu: "Không sao. Bất quá, nơi đây luôn hoan nghênh cậu!"

Sau khi được Đông Phương Hiểu châm cứu trị liệu, Triệu Nghị ở lại bệnh viện ba ngày liền xuất viện. Sau khi xuất viện, chẳng màng đến nghĩ ngơi liền cùng Lam Kỳ Nhi bắt tay vào chuyện thành lập xã đoàn. Thành lập xã đoàn, có rất nhiều điều kiện kèm theo. Vốn là phải tuân thủ điều lệ và thủ tục cố định, sau đó ít nhất phải có được số người tối thiểu theo quy định. Trừ những cái này, quan trọng nhất là phải được ban quản lý xã đoàn cho phép, lúc này mới có thể chân chính thành lập một xã đoàn mới.

"Các bạn học!"

Kết thúc buổi học, Lam Kỳ Nhi đứng trên bục giảng, nhìn những bạn học phía dưới, cao giọng mở miệng.

Mọi người trong lớp đều bị cô thu hút. Không thể không nói, Lam Kỳ Nhi rất có khả năng trong việc xử lý mọi chuyện, khiến cho công việc lớp trưởng trở nên rất sinh động, nhưng lại không ảnh hưởng đến thời gian theo Thẩm Quân học kinh doanh. Từ hôm sau khi xảy ra sự việc đó, cô ấy liền ký hợp đồng với Thẩm Quân, xem như là nhân viên thứ nhất của Lãnh Tâm Nhiên.

"Mình có một chuyện muốn thương lượng với các bạn."

Lam Kỳ Nhi tươi cười nhìn mọi người. Trong khoảng thời gian này, sau khi ở cùng với Thẩm Quân, cô trở nên tự tin cởi mở hơn rất nhiều. Ít nhất, khi đối mặt với ánh mắt chăm chú của nhiều người, cũng không còn thiếu tự tin hay thẹn thùng khiếp đảm như trước.

"Chuyện gì thế, lớp trưởng?" Phía dưới có nam sinh cười hì hì phụ họa.

Lam Kỳ Nhi không để ý lắm, nói tiếp theo lời của cậu ta: "Bạn học Lãnh Tâm Nhiên của chúng ta muốn thành lập một xã đoàn, nhưng trường học quy định nhất định phải đủ số người mới có thể xin thành lập được. Bây giờ, mình muốn hỏi mọi người, có bạn nào muốn tham gia hay không?"

"Xã đoàn? Xã đoàn gì?" Phòng học trở nên ồn ào trong nháy mắt. Dù sao, mới vào học không bao lâu đã thành lập một xã đoàn, đối với những sinh viên năm nhất mà nói thì vẫn còn rất mới mẻ.

"Chính là một nơi để cho mọi người giải trí. Trước mắt thì, xã đoàn sẽ chia làm những nhánh khác nhau, phân theo sở thích, là một xã đoàn tổng hợp. Nếu có hứng thú, có thể tới báo danh. Đến lúc đó photo thẻ sinh viên và điền bảng đăng ký rồi giao cho mình là được."

"Hiện tại, lớp chúng ta chỉ mới có hai người tham gia là mình và Đông Phương Hiểu, bên lớp máy tính cũng có vài người. Tham gia xã đoàn này có một điều kiện, đó chính là có thể sau này sẽ xảy ra xung đột với những xã đoàn khác, cho nên mọi người hãy suy xét cho kỹ. Bất quá, đây là xã đoàn duy nhất dành cho sinh viên năm nhất chúng ta, về sau có thể trở thành nơi cho những sinh viên mới chúng ta dựa vào. Chỉ cần có thể lớn mạnh, địa vị của chúng ta trong trường học cũng sẽ được đề cao. Có người muốn dứt khoát đánh cuộc một lần hay không?"

Lam Kỳ Nhi lớn tiếng nói.

"Mình đến, mình đến."

Bên này vừa dứt lời, chỉ thấy trong góc đã có một nam sinh hưng phấn mà giơ tay lên. Lam Kỳ Nhi chăm chú nhìn lại, nhận ra đây là nam sinh trong kỳ huấn luyện quân sự đã bị huấn luyện viên đánh sau đó được đưa vào bệnh viện. Phía sau cậu ta, lại có thêm ba nam sinh khác giơ tay lên, vừa đủ bốn người trong phòng ngủ kia.

Cảnh tượng Lãnh Tâm Nhiên trút giận cho bọn họ trong lúc huấn luyện quân sự khiến cho trong tâm bọn họ vẫn luôn cảm kích, hiện giờ thấy Lãnh Tâm Nhiên có chuyện nhờ giúp, đương nhiên là không thể chối từ rồi!

Mấy nam sinh này không chỉ tự mình gia nhập, còn kích động những người khác cũng gia nhập: "Tất cả mọi người còn do dự cái gì chứ? Đây chính là đại sự của lớp chúng ta. Đợi cho sau này xã đoàn được thành lập rồi, mọi người chúng ta cùng nhau cố gắng, trai đẹp gái đẹp sẽ tới rất nhiều nha. Hơn nữa, hiện tại chúng ta là những người không có địa vị nhất trong trường này, tham gia những xã đoàn khác tuy có thể tranh cử làm cán bộ của xã đoàn, nhưng kỳ thật người sáng suốt vừa nhìn đã thấy chỉ là quảng cáo mà thôi. Phần lớn những cán bộ đều do những đàn anh đàn chị lớp trên chiếm, cái chúng ta có thể tranh cử, chỉ là chức vụ cu ly mà thôi! So với làm cu li, còn không bằng chúng ta cùng hợp lại với nhau! Hiện tại mỹ nữ lớp trưởng đã gia nhập, còn có gì phải do dự chứ? Cho dù chúng ta không tin tưởng lớp trưởng cũng phải tin trưởng bạn học Lãnh Tâm Nhiên không phải sao? Cô ấy là học trò của thầy Trương, là Trạng Nguyên, còn là cao thủ võ lâm. Có nhiều lá bài chưa lật như vậy, còn có gì để lo lắng chứ?"

Dưới sự xúi giục của bọn họ, những sinh viên vốn còn đang do dự khác cũng nổi lên dũng khí quyết định gia nhập. Lực uy hiếp của Lãnh Tâm Nhiên đối với sinh viên năm nhất là rất lớn. Nhìn biểu hiện vô cùng sinh động của các sinh viên, Lam Kỳ Nhi cũng ngầm nhẹ nhàng thở ra. Đây vẫn chỉ là bước đầu tiên trong việc thành lập xã đoàn mà thôi, may mắn một bước này cũng được coi như thành công, vậy thì, sau này sẽ dễ xử lý hơn!

Tính tính số người, cũng coi như đạt yêu cầu rồi. Kế tiếp, chính là điểm quan trọng nhất, làm bản kế hoạch phát triển trong tương lai cho xã đoàn, sau đó thì trình lên ban quản lý. Bất quá........

Nghĩ đến theo như lời của Lãnh Tâm Nhiên, xảy ra mâu thuẫn với xã đoàn máy tính, trong lòng Lam Kỳ Nhi liền hiện lên một dự cảm xấu. Chỉ sợ xã đoàn này muốn thành lập được cũng không chỉ đơn giản như vậy!

Quả nhiên, khi Lam Kỳ Nhi và mấy người Triệu Nghị chuẩn bị xong mọi thứ đem trình lên cho ban quản lý, còn chưa tới được bí thư đảng ủy, đã bị chặn lại. Những thành viên của hội sinh viên trong ban quản lý xã đoàn đã ngăn lại, còn chưa xem tư liệu bên trong đã trực tiếp cự tuyệt yêu cầu của bọn họ.

"Vì sao?"

Lam Kỳ Nhi và Triệu Nghị đứng trong văn phòng, gương mặt được trang điểm rất kỹ của đàn chị, tức giận chất vấn.

Vị đàn chị kia tất nhiên là chưa từng thấy qua đàn em nào có lá gan lớn như vậy, mà tính tình cũng không quá tốt, liền không bình tĩnh nói: "Tôi nói không được chính là không được. Đây là quy củ, vừa mới khai giảng không bao lâu đã xin thành lập xã đoàn là sao? Trường học cũng không phải là nơi cho các người chơi đùa, các người muốn gia nhập cái nào thì gia nhập, đừng có gây thêm phiền phức nữa!"

Lời nói của đàn chị này khiến cho khuôn mặt tươi cười của Lam Kỳ Nhi vì tức giận mà trở nên đỏ bừng. Cô còn muốn nói cái gì đó, Triệu Nghị đứng cạnh đã ngăn cô lại, đến khi hai người rời khỏi văn phòng Triệu Nghị mới nhỏ giọng nói: "Xem ra, sự việc có phần phức tạp hơn so với dự đoán của chúng ta."

Lam Kỳ Nhi gật đầu.

"Oa, là ai đây? Đây không phài là kẻ bị chúng ta đá ra khỏi xã đoàn sao?"

Một thanh âm hung hãn truyền tới từ sau lưng hai người.
break
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc