Tô Dã mặc đồng phục sạch sẽ đi ra khỏi phòng mình, dáng người của cô so với những bạn đồng trang lứa có vẻ hơi gầy yếu hơn.
“Anh rể, chào buổi sáng." Trước bàn cơm chỉ có một mình anh rể Hướng Thiên Thụy.
Sau khi chị Tô Thiến làm bữa sáng xong, cô ấy bèn theo thường lệ đến phòng em trai Tô Đào để gọi cậu rời giường, cách rất xa vẫn có thể nghe được âm thanh "A a a" quen thuộc làm cho người ta thẹn thùng từ trong phòng Tô Đào truyền đến.
Theo một tiếng "A" đột nhiên cao vút lên trên, Tô Dã vừa ngồi xuống bàn cơm, nghe thấy thế thì gương mặt bỗng dưng đỏ lên.
“ŧıểυ Dã, ăn điểm tâm đi.”
Tô Dã gật đầu, cô nhắm mắt lại như thường ngày, cái cằm tinh xảo run rẩy hơi nâng lên với Hướng Thiên Thụy, đôi môi hồng phấn sáng lấp lánh hơi mở ra, đầu lưỡi có chút khẩn trương vươn ra.
Mùi hương nam tính quen thuộc ép tới, cơ thể mảnh khảnh dưới bộ đồng phục rộng thùng thình run lên, cô theo bản năng lui về phía sau.
Bả vai bị giữ lại, đầu lưỡi nóng ẩm mang theo hương vị bạc hà nhàn nhạt quấn lấy cô, khiêu dâm mà lại dinh dính dây dưa cùng một chỗ, kịch liệt khiến cho người ta khó có thể nhịn được thở dốc.
“Ưm, hừ..." Đầu lưỡi trong miệng có cảm giác tê dại khiến Tô Dã bất giác rùng mình.
Khi cô choáng váng đến mức sắp sửa không thở nổi, đầu lưỡi của anh rể mới kéo nước bọt nhớp nháp từ trong miệng cô ra bên ngoài.
“Ha ha, anh rể...”
“Hôm nay anh đưa em đi học, nhưng em phải chuẩn bị nhanh một chút, nếu không sẽ không kịp tiết học đầu tiên.”
Hướng Thiên Thụy dịu dàng cười, tay của anh luồn vào mái tóc dài hơi vàng của Tô Dã, vuốt ve mập mờ, sau đó trượt xuống, có cảm giác như đang gợi dục cô.
Vành tai của cô nóng lên bị anh nắm trong tay rồi vuốt ve, Tô Dã bất giác nghiêng đầu cọ xát vào lòng bàn tay anh, đôi mắt ướt sũng ngượng ngùng nhìn Hướng Thiên Thụy hỏi: "Hừ ưm~anh rể, cảm ơn anh rể.”
Trao đổi nước bọt với người ở trên bàn ăn là nghi thức trước bữa ăn, đối với người cung cấp nước bọt cho mình, bản thân phải dùng sữa bày tỏ lòng biết ơn.
Biểu đạt lòng cảm ơn của mình xong cả hai người lại tiếp tục ăn cơm, thời gian quả thật sẽ trở nên rất gấp gáp.
Không hiểu sao đầu ngón tay của cô nắm chặt lấy vạt áo đồng phục học sinh có chút mềm mại, Tô Dã bình tĩnh vén quần áo của mình lên, lộ cả áo ba lỗ mặc bên trong.
Ở giữa một khe áo hơi mở rộng, bên trong đó có cất giấu bộ ngực không rõ hình dáng.
Khi tay của anh rể vươn về phía ngực của cô, Tô Thiến với sắc mặt ửng hồng lắc mông từ trong phòng Tô Đào đi ra, cô ấy nhíu mày, ánh mắt chán ghét giống như trước kia khi cô ấy nhìn thấy cô: "Tô Dã, em lại làm phiền anh rể của em nữa rồi à?”
Tô Dã cúi đầu, thật ra cô đã quen rồi, dù sao ở trong nhà này cô so với Hướng Thiên Thụy còn giống người lạ hơn.
Nói xong, Tô Thiến quay đầu chuyển hướng về Hướng Thiên Thụy, giọng điệu quở trách giống như trước khi kết hôn lại, cao cao tại thượng nói: "Còn anh nữa, mỗi ngày không có việc gì quan trọng để làm sao?!"
Quyển 1 -