Khuôn mặt tuấn dật lúc này có chút dữ tợn, nhưng đại bộ phận lại bởi vì quá sướиɠ, động tác phía dưới giống như đóng cọc, càng lúc càng nhanh, càng ngày càng kϊƈɦ thích!
Cảm giác toàn bộ lực lượng đều tụ tập trêи thân gậy, anh chôn thật sâu trong cơ thể cô, tận hết mọi khả năng đánh sâu vào bên trong.
Anh ôm cô, rót hết tϊиɦ ɖϊƈh͙ vào trong cơ thể cô.
Bạch Thiến Thiến trộm liếc mắt một cái, mặt lập tức đỏ bừng.
“Thẹn thùng cái gì, nhìn chính em trong gương đi, em là đẹp nhất, anh rất thích.” Anh cúi đầu hôn miệng nhỏ hồng nhuận, hạ thân thong thả vận động, Kiều Vũ cưỡng bách Bạch Thiến Thiến nhìn bộ dáng hai người trong gương, Kiều Vũ cố ý mở hai chân Bạch Thiến Thiến ra, động tác của hai người được phản chiếu rõ nét trong gương, không sót chút gì.
Theo tiết tấu động tác càng lúc càng nhanh hơn, hạ thân Bạch Thiến Thiến chảy càng nhiều nước, cô không ngừng rầm rì.
“Nước thật nhiều, quả nhiên lúc nhìn bản thân được “yêu” thương, nước sẽ không ngừng chảy ra, ɦσα ɦuyệt của em cứ như dòng suối vậy.” Anh nhắm mắt lại, động tác không chỉ không chậm lạ, mà anh còn nhẹ nhàng khiêu khích cô, cắn vành tai cô.
Kiều Vũ cười khẽ, vài ngón tay nhét vào trong miệng cô, bắt chước động tác dưới thân, “Cái miệng nhỏ phía trêи cũng thật tham ăn giông cái phía dưới a, đều muốn nuốt thứ gì đó mới bằng lòng bỏ qua.”
“Nhẹ chút, anh chọc quá sâu.” Bạch Thiến Thiến không hài lòng hừ nhẹ.
“Ngẩng đầu, nhìn gương, từ từ nhét vào đi.” Kiều Vũ bất đắc dĩ nói.
Bạch Thiến Thiến đành phải mở to mắt, nhìn bản thân trong gương, từng chút một đẩy vào, cô cảm thấy cơ thể càng ngày càng trướng, thẳng đến khi toàn bộ đã nhét vào Kiều Vũ sốt ruột nhanh chóng luận động.
“A, anh nhẹ chút, nhẹ chút!” Bạch Thiến Thiến không cao hứng, ăn đau vội kêu lên.
Gân xanh trêи cánh tay nổi lên, lực ôm Bạch Thiến Thiến càng lúc càng lớn, động tác hạ thân càng lúc càng nhanh, trêи trán đã lấm tấm mồ hôi, anh sắp nhịn không nổi.