"Em uống ngàn ly không say, bây giờ còn có thể uống nữa." Thân thể Ninh Kỳ Kỳ hơi ngửa về phía sau, Ninh Chính không thể không gắt gao ôm cô lại, giữ cô trong lòng ngực.
"Anh biết đối phương đánh cược cái gì không?" Ninh Kỳ Kỳ híp mắt, hệt như một chú mèo con đang thỏa mãn: "Hắn ta nói nếu em thua, thì phải ngủ với hắn."
Thân thể Ninh Chính căng chặt, sắc mặt trầm xuống, gân xanh trên trán nổi lên, cắn răng nghiến lợi nói: "Sau này không cho em uống rượu nữa."
"Dựa vào cái gì chứ, anh là gì của em, mà quản em có uống rượu hay không." Ninh Chính ôm rất chặt, Ninh Kỳ Kỳ dùng sức xô đẩy, Ninh Chính giữ chặt lấy ót cô, đôi mắt đen hung ác nham hiểm lại lạnh nhạt: "Ninh Kỳ Kỳ, bản lĩnh lớn đấy."
"Là chính anh nói, sau này mặc kệ em, vậy thì em làm ra chuyện gì cũng đâu liên quan đến anh." Ninh Kỳ Kỳ giãy giụa muốn thoát khỏi cái ôm của Ninh Chính: "Sau này em muốn cùng Vi Vi đi tìm trai bao, tìm mười tám người, mỗi ngày một người, thay phiên nhau đến."
"Ninh Kỳ Kỳ!" Nhinh Chính tức giận đến cực điểm, sâu trong ánh mắt rét lạnh như đêm đông, bóng tối bao phủ, thâm trầm u ám, khiến người khác da đầu tê dại, nhưng Ninh Kỳ Kỳ lúc này đã say, không nhạy bén với cảm xúc của Ninh Chính cho lắm, cô vừa cười vừa phất tay, nói: "Ninh Chính, anh cứ chờ đó mà hối hận đi, anh không cần em, nhưng em còn có rất nhiều người."
"Ninh Kỳ Kỳ, đừng có cố tình chọc giận anh." Sắc mặt Ninh Chính xanh mét, ôm Ninh Kỳ Kỳ vào ngực một cách vô cùng chiếm hữu, giam cầm cô trong ngực mình, chỗ mềm mại trước ngực cô dán vào người Ninh Chính, Ninh Chính thậm chí còn có thể cảm nhận được độ cong rất nhỏ của chỗ kia.
Xin hãy đọc truyện ở địa chỉ chính chủ - Wattpad: MatDangCanhY để được đọc chương mới sớm hơn từ 5-6 tiếng, hãy là một người đọc văn minh, nói không với các trang reup.
"Hừ, chọc giận anh thì sao, anh cũng đâu có thích em, cũng sẽ không cưới em, vĩnh viễn cũng không thể sinh ra một đứa con trắng trẻo mập mạp, những người khác vĩnh viễn quan trọng hơn em." Ninh Kỳ Kỳ nức nở, im lặng lau nước mắt: "Em không cần phải thích anh, huhuhu."
"Ưm." Ninh Kỳ Kỳ ngơ ngác mở mắt ra, trước mặt là khuôn mặt tuấn tú được phóng đại của Ninh Chính, lông mi của anh vừa mảnh vừa dài lại rậm, trước kia cô thích nhất việc nằm bên người anh rồi trêu chọc nó."
"Ninh Kỳ Kỳ, một khi đã bắt đầu, sẽ không còn đường rút lui." Ninh Chính đặt Ninh Kỳ Kỳ lên trên giường, cúi người xuống, hai tay chống hai bên, ánh mắt sáng quắc.
Xin hãy đọc truyện ở địa chỉ chính chủ - Wattpad: MatDangCanhY để được đọc chương mới sớm hơn từ 5-6 tiếng, hãy là một người đọc văn minh, nói không với các trang reup.
Một khi Ninh Chính đã nghiêm túc, Ninh Kỳ Kỳ không còn đường sống nào, váy bị xé ra một cách bạo lực, lộ ra núm vυ" nho nhỏ và vòng eo thon, nụ hôn của Ninh Chính dần dần trượt xuống xướng, hôn lên cổ, cắn xương quai xanh, liếʍ mυ"ŧ núm vυ" nho nhỏ, sau đó nụ hôn ướt át đặt xuống rốn, qυầи ɭóŧ bị lột ra, Ninh Chính liếʍ láp hoa huy*t của Ninh Kỳ Kỳ, toàn bộ phía trên đều bị liếʍ ướt, lưỡi của anh bắt chước động tác giao hợp, từ hạt đậu nhỏ và khe thịt, d*m thủy ào ạt chảy ra.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
chương sau thịt nha, từ chương 15 đến chương 21 mỗi chương đủ 250 vote sẽ dọn thịt nèee