"Vi Vi, muốn thoải mái hơn sao?" Tần Diệm nhẹ giọng quyến rũ, Nghiêm Vi mị nhãn như tơ[1], khẽ lắc hông, khiến ngón tay Tần Diệm càng cắm vào sâu hơn nữa, tiếng nước phụt phụt tràn ngập căn phòng, Nghiêm Vi chậm rãi ngồi dậy, bàn tay mềm yếu không xương lần đến người dưới của Tần Diệm, cởi bỏ thắt lưng, ngay cả qυầи ɭóŧ cũng bị kéo xuống dưới, lộ ra côn th*t màu tím đen của đàn ông.
[1] mị nhãn như tơ: có thể hiểu là ánh mắt mị hoặc.
Nháy mắt khi đầu ngón tay chạm vào thứ to lớn kia, Nghiêm Vi ngay lập tức run rẩy, côn th*t cũng nảy lên vì động tác của Nghiêm Vi, chậm rãi trướng lớn, Nghiêm Vi bĩu môi: "Sao nó lại lớn lên vậy."
Nghiêm Vi tủi thân nhìn về phía Tần Diệm, sau đó duỗi tay búng búng, rồi lại chọc chọc.
Tần Diệm bị động tác của Nghiêm Vi chọc đến hứng lên, rút ngón tay ra khỏi hoa huy*t, bàn tay ướt dầm dề loát ướt côn th*t, Tần Diệm bẻ đùi Nghiêm Vi ra, côn th*t nhắm ngay hoa huy*t, phụt một tiếng cắm vào.
Tần Diệm cảm nhận được Nghiêm Vi bắt đầu hưởng thụ, ôm chặt lấy cô bắt đầu thọc vào rút ra, mỗi một lần đều tiến quân thần tốc, lực đa͙σ hung ác như thể cũng muốn nhét luôn trứng dái vào vậy, d*m thủy văng khắp nơi, Tần Diệm xoay người Nghiêm Vi qua một hướng khác.
Tấm kính thủy tinh phản chiếu lại bóng dáng của Nghiêm Vi, trên vυ" tràn đầu dấu cắn và vệt nước, hoa huy*t ướt dầm dề, còn đang nhỏ ra dâm dịch, bên trong là một cây gậy th*t màu tím đen đang không chút thương tiếc ra ra vào vào, mỗi một lần đâm thọc đều cắm đến chỗ sâu nhất, lúc rút ra lại kéo theo một lớp thịt non màu hồng nhạt, d*m thủy văng khắp nơi, dưới sàn đã đọng lại thành một vệt nước, rất dễ dàng thấy được.
Tần Diệm ở phía sau bóp lấy eo Nghiêm Vi, đột nhiên thọc vào, hai chân Nghiêm Vi nhũn ra, không tự chủ được đỡ lấy tấm kính thủy tinh, đằng sau hệt như lửa nóng, kính thủy tinh lại lạnh, lúc thọc vào rút ra, núm vυ" bị ép sát vào tấm kính, lửa băng lẫn lộn, khiến Nghiêm Vi vừa khó chịu lại vừa thoải mái, Tần Diệm hôn cổ Nghiêm Vi, ngậm vành tai cô vào trong miệng.
"Vi Vi, em nhìn xem dáng vẻ của em có bao nhiêu da^ʍ đãиɠ, chúng ta ở trong đây có thể nhìn thấy bên ngoài, người bên ngoài cũng có thể thấy rõ là tôi đang làm em, núm vυ" bị mυ"ŧ sưng lên, hoa huy*t thì ướt dầm dề, tất cả mọi người đều có thể thấy tôi đang làm em, làm em đến chết đi sống lại, tê dại cả người, nhìn xem, vẻ mặt của em lúc này có bao nhiêu hưởng thụ."
Nghiêm Vi mẫn cảm co rút hoa huy*t, thiếu chút nữa là đã kẹp Tần Diệm đến bắn, hai mắt cô phiếm hồng, cắn bàn tay đang làm loạn trên cơ thể, cắn rất mạnh, dường như chảy máu.
côn th*t tiến vào càng sâu hơn, vì thân thể đong đưa, vυ" Nghiêm Vi cũng không ngừng lắc lên lắc xuống, tạo thành một đợt sóng.