Nữ Phụ Nghịch Tập Khuynh Thành Độc Tiên

Chương 250 - Độ Kiếp

Trước Sau

break
Linh lực như thủy triều đánh thẳng vào tầng bình phong che chở đó, cứ lần lượt, Lâm Nguyệt cũng không rõ mình đánh sâu tới bao lâu, chỉ biết là linh lực trong cơ thể không ngừng xông tới trước đụng phải, chung quanh thân thể đã sớm ngưng tụ một tầng linh khí đặc nồng đậm.

Cứ thể không rõ qua bao lâu, vết rách trên bình phong che chở càng ngày càng nhiều, càng lúc càng lớn, cuối cùng dưới lần đánh thẳng lần nữa, phát ra thanh âm răng rắc, ngay sau đó tấm bình phong che chở cuối cùng cũng xuất hiện một lỗ hổng nhỏ.

Mà ngay khi lỗ hổng nhỏ đó xuất hiện trong nháy mắt, linh khí trong tĩnh thất trong nháy mắt dao động, với tốc độ diên cuồng gắn kết mà đến, lão mạnh mẽ về phía Lâm Nguyệt, được nàng hấp thu tiến vào trong cơ thể, lại chạy dọc theo kinh mạch, như tìm được miệng để thổ lộ vậy, điên cuồng dũng mãnh lao thẳng tới cái lỗ nho nhỏ đó.

Cùng lúc đó, bên ngoài động phủ, cũng xuất hiện dị tượng cùng lúc, gần như linh khí cả khu rừng tụ tập toàn bộ tới, tạo thành một dòng xoáy linh khí khổng lồ trên động phủ.

Dòng xoáy linh khí này cứ điên cuồng xoay tròn trên không trung, với tốc độ mắt thường nhìn thấy, càng lúc càng lớn, cuối cùng như cơn lốc bình thường vậy, cực kỳ kinh người!

Tại thời khắc này, trên bầu trời vạn trượng, cùng xuất hiện dị biến, vốn trên không vạn dặm không mây, đột nhiên xuất hiện từng đám mây đen, đám mây đen đó từ đầu chỉ nhỏ xíu, sau tích tụ to dần, cuối cùng ngưng tụ thành một tầng mây rất dày, đen kịt che lấp cả bầu trời.

Từng đợt tiếng sầm ầm ầm gần như truyền từ trong mây đến, kèm theo tiếng sấm, còn xuất hiện tia chớp ẩn giấu trong đám mây đen kia nữa…

Ngay lúc đám mây đen xuất hiện, trong động phủ Lâm Nguyệt hình như xem xét, đột nhiên mở bừng hia mắt, ngẩng đầu nhìn về phía hư không bên trên!

Thấy cảnh như thế, trong lòng lâm Nguyệt chấn động, trên mặt thêm nặng nề vìa phần, song cũng không có chút bối rối.

Với kiếp vân khí thế hung hăng đó, nàng chỉ nhìn lướt qua, rồi không để ý tới nữa., ngược lại nhìn lên trên không động phủ đó, luồng linh khí xoay tròn điên cuồng kia!

Thời điểm tu sĩ hóa thần, trong cơ thể nguyên anh sẽ lại chuyển hóa, trong quá trình nguyên anh chuyển hóa, cần hấp thụ một lượng linh lực khổng lồ, nếu linh khí không đủ, nguyên anh không cách nào chuyển hóa được hoàn toàn, từ đó rất dẽ khiến hóa thần thất bại.

Vì thế, lúc nguyên anh bắt đầu chuyển động, cũng là thời khắc nguy hiểm nhất, dưới tình cảnh đó, người đột phá chỉ cố hết sức hấp thu lấy linh khí bên ngoài, lợi dụng linh lực khiến cho nguyên anh triệt để chuyển hóa thêm một bước nữa hoàn toàn, lúc này mới có thể thật sự đủ để chuyển hóa thần thành công.

Hiện giờ Lâm Nguyệt đúng là đang gặp nguy cơ như thế, nguy cơ chân chính chẳng những đối mặt với nguy hiểm hóa thần thất bại, mà còn phải đối mặt với uy hiếp của thiên kiếp!

Thật ra nếu là những tu sĩ khác đột phá, mặc dù vẫn gặp phải nguy hiểm thất bại, song cũng không thật sự hóa thần hoàn toàn, cũng không có thiên kiếp hạ xuống, hơn nữa mặc dù đối mặt với đột phá hóa thần hung hiểm vô cùng, nhưng cũng là một cơ duyên lớn nhất, dù sao đây là một lần hiếm có chẳng chút băn khoăn hấp thu lấy linh khí, cơ hội tăng cao thực lực bản thân!

Nhưng Lâm Nguyệt tình cảnh hiện giờ rõ ràng khác hẳn các tu sĩ khác, nàng vẫn chưa hoàn toàn đột phá hóa thần, thậm chí nguyên anh trong cơ thể cũng chỉ vừa mới bắt đầu chuyển hóa, thiên kiếp kia đã tới rồi!

Đây vốn không phải là điều bình thường! Lâm Nguyệt mắt lạnh nhìn lên giữa không trung trên cao, kiếp vân tối đen, trong mắt phát ra tia sáng lạnh!

Thiên đạo! Đây nhất định là thiên đạo giở trò quỷ! Nàng sớm đã đoán được thiên đạo cấm không cho nàng hóa thần thuận lợi, song nàng không ngờ tới, thiên đạo ra tay cũng cực nhanh bất ngờ, thậm chí còn chưa đợi nàng chuyển hóa thành công, đã có thiên kiếp kéo tới!

Không thể cứ tiếp tục vậy nữa, nếu lúc thiên kiếp rơi xuống, vẫn chưa đột phá thành công, nàng chỉ có một con đường là chết!

Trước khi tới thời khắc này, Lâm Nguyệt cũng nghĩ thông suốt, nàng tuyệt đối không thể bó tay ngồi yên được! Linh Lực trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, với xu thế không gì cản nổi, hung hắn đánh thẳng vào bình cảnh!

Ầm một tiếng, sau khi có tiếng từng đợt bình phong che chở vỡ vụn, Lâm Nguyệt chỉ cảm thấy toàn thân rất nhẹ, có vô số linh lực điên cuồng xông vào trong đan điền, mà tiểu nguyên anh trong đan diền trong lúc này đang phát ra bảy luồng sáng chói!

Nguyên anh bắt đầu chuyển hóa!

Đón nhận lấy, chỉ cần có linh khí dồi dào, nàng có thể đột phá hóa thần thành công!

Ngay trong lúc nguyên anh phát ra bảy luồng sáng chói trong nháy mắt, trên bầu trời cũng xuất hiện từng đám mây màu, từng đám mây màu trên bầu trời cao vạn trượng bắn thẳng xuống, xuyên qua kiếp vân dày đặc, xuyên thấu qua động phủ thạch bích, chiếu thẳng lên người Lâm Nguyệt, sau đó hóa thành từng luồng sáng rực rỡ, dung nhập hoàn toàn vào trong cơ thể Lâm Nguyệt.

Áng sáng đám mây màu này là lực quy tắc thiên địa, cũng là mấu chốt tu sĩ đột phá hóa thần, ngay lúc nguyên anh chuyển hóa trong nháy mắt, sẽ liên thông với lực lượng trời đất, trên chín tầng trời sẽ hạ xuống ánh sáng đám mây màu, khiến cho nguyên anh tiến thêm một bước chuyển hóa, cũng đem linh lực trong cơ thể tu sĩ chuyển hóa thành công chứa nửa điểm thần lực1

Mà tu sĩ cũng bởi vì dạng chuyển hóa này, thực lực phát sinh nghiên trời lệch đất, sở dĩ tu sĩ hóa thần cực mạnh khác xa với nguyên anh là hoàn toàn nhờ tu sĩ hóa thần tiếp xúc cới quy tắc thiên địa, người đó có thể đem lực quy tắc thiên địa sử dụng cho mình1

Ánh sáng đám mây màu phủ xuống, biểu hiện Lâm Nguyệt đã đột phá hóa thần được một nửa! Mà cùng lúc đó, kiếp vân đen kịt trên bầu trời cuối cùng cũng ngưng tụ xong, kèm theo một tiếng nổ kinh thiên động địa, một luồng sét khổng lồ hướng thẳng động phủ Lâm Nguyệt đánh tới!

Ngay lúc kiếp lôi rớt xuống, vẻ mặt Lâm Nguyệt không đổi, thậm chí cũng chẳng thèm để ý tới, ngược lại ngay lúc luồng lôi kiếp thứ nhất đánh xuống, chung quanh thân thể bộc phát ra một luồng sáng, luồng sáng đó tạo thành một cái lồng bảo hộ, vững vàng bảo vệ Lâm Nguyệt bên trong!

Luồng sáng vàng này đúng là trận pháp mà Lâm Nguyệt trước khi bế quan đã bày ra trận phòng hộ, lấy lực trận phòng hộ này cũng đủ để cản được ba đạo lôi kiếp giáng xuống!

Với lôi kiếp gầm thét trên đỉnh đầu, Lâm Nguyệt gần như không thấy, nàng vẫn nhắm chặt hai mắt, không ngừng hấp thu linh lực, mà linh lực nàng hấp thu càng nhiều, trong người dần lộ ra một tia sáng bảy sắc, tia sáng bảy sắc kai chiếu vào người nàng đan xen với ánh sáng mây màu đã dung hợp hoàn toàn trong người nàng, giờ phút này thoạt nhìn nàng cứ như bị một luồng sáng bảy sắc bao phủ, tỏa ra thần thánh trang nghiêm vô cùng.

Cảm giác này, như trong người Lâm Nguyệt bùng phát ra một hơi thở trời áp bình thường vậy, hơi thở cực mạnh đó khiến người ta thấy cực kỳ kinh hãi!

Ầm ầm, cánh tay lôi kiếp, hung hăng bổ mạnh vào cái lồng sáng vàng, màn hào quang loang loáng, lại dần trở lại yên tĩnh, vững vàng bảo vệ Lâm Nguyệt ở chính giữa.

Ầm ầm…

Ngay lúc đạo lôi kiếp thứ nhất giáng xuống, ngay sau đó trên bầu trời lại truyền tới từng tiếng sấm kinh thiên động địa, chỉ trong tích tắc, lại một tiếng sét đánh xuống!

Đạo lôi kiếp này lớn gấp đôi luồng lôi kiếp lúc trước, uy lực của nó không chỉ lớn một lần!

Mà vào lúc này Lâm Nguyệt cuối cùng cũng tới thời khắc mấu chốt, trên người tỏa ra bảy tia sáng càng ngày càng chói, tốc độ hấp thu linh lực càng lúc càng nhanh, chút ráng mây với tốc độ mắt thường nhìn thấy, dung nhập cực nhanh trong nguyên anh!

Theo thời gian trôi qua từng chút một, nguyên anh Lâm Nguyệt đã rời khỏi đan điền hoàn toàn, xuất hiện trên đỉnh đầu nàng, mà khuôn mặt nho nhỏ nguyên anh đó, đã có hưn nửa tia sáng bảy sắc chuyển hóa thành, chỉ còn chút nhỏ nưã vẫn chưa chuyển hóa thành công.

Mà lúc này, trên không trung lôi lôi kiếp đã giáng xuống luồng thứ tư!

Lôi kiếp lúc này đã to như một thùng nước, uốn lượn từ trên không trung xuống, hung hăng đánh mạnh vào màn hào quang, cái lồng sáng vàng kia vì lúc trước ngăn ba luồng lôi kiếp vốn đã lung lay sắp đổ, lúc này đây cũng không chịu nổi nữa, dưới lôi kiếp giáng xuống trong nháy mắt, lóe lên mạnh liệt mấy cái, sau đó ầm một cái, vỡ vụn ra, hóa thành luồng sáng vàng biến mất hoàn toàn.

Mà ngay lúc lồng sáng vàng vỡ vụn trong nháy mắt, Lâm Nguyệt giơ tay thon lên điểm, một luồng sáng màu hồng từ trên người nàng bùng lên, hình thành một quầng sáng ngược úp lại, khó khăn lắm mới ngăn cản được lôi kiếp đánh xuống.

Mà ngay lúc ngăn được lôi kiếp thứ ba thứ tư trong nháy mắt, tia hào quang cuối cùng cũng hoàn toàn được nguyên anh Lâm Nguyệt hấp thu, dưới ánh hòa quanh tiêu tán trong nháy mắt, nguyên anh bùng phát ra bảy tia sáng cực kỳ chói mắt, điều đó có nghĩa là đã chuyển hóa thành công hoàn toàn!

Mà tại thời khắc đó, Lâm Nguyệt thực sự đã bước chân vào ngưỡng cửa hóa thần, trở thành một tu sĩ hóa thần chân chính!

Nguyên anh chuyển hóa hoàn toàn trong nháy mắt, linh lực bốn phía, lập tức điên cuồng vọt tới, cứ như một quầng hồ dán đặc quánh bọc lấy nguyên anh vậy, ngay sau đó, hai tay nguyên anh từ từ giơ lên, trong tay nhéo động một linh quyết cực kỳ phức tạp.

Theo động tác đó, bảy tia sáng trong người nguyên anh càng ngày càng sáng, sáng tới chói mắt, thân thể đó dần trở nên trong suốt, dần biến mất, cuối cùng hóa thành một luồng sáng bảy màu, lại lần nữa bắn thẳng vào trong đan điền của Lâm Nguyệt!

Nguyên anh chuyển hóa, hóa thần cảnh!

Đỉnh đầu, đợt lôi kiếp thứ nhất hóa thành sét rồng khổng lồ, gầm thét xuống, cả khối thiên địa run rẩy!

Lâm Nguyệt mở bừng hai mắt ra, trong mắt bắn ra hai luồng sáng chói, ánh sáng đó cứ bắn thẳng về phía đỉnh đầu, rồi nhanh chóng thu lại hoàn toàn, lại khôi phục lại trong suốt, chỉ thấy nàng hừ lạnh một cái, ngay khi lôi kiếp giáng xuống trong nháy mắt, hai tay vừa nhấc, đẩy mạnh lên trên1

Một tiếng nổ ầm vang lên, màn sáng màu hồng hoàn toàn bị đánh trúng tan tành, khối sét khổng lồ đó bay thẳng về phía Lâm Nguyệt, đụng mạnh vào song chưởng Lâm Nguyệt đẩy tới!

Lôi kiếp thứ bảy, bị Lâm Nguyệt đánh lui thành công, nhưng giờ phút này, trận pháp nàng bày ra trong động phủ cũng bị lôi kiếp phá hủy hoàn toàn.

Lâm Nguyệt chậm rãi đứng lên từ trong đống đổ nát, ngửa đầu lạnh lùng nhìn kiếp vân đè xuống trên không trung, trong mắt càng tỏa ra lạnh lẽo.

Chi kiếp hóa thần tổng cộng có chín luồng, được gọi là chín luồng lôi kiếp, hiện giờ nàng đã thành công đỡ được bảy luồng, còn hai luồng nữa! Mà hai luồng này mới có uy lực lớn nhất, cũng là chi kiếp nguy hiểm nhất!

Quả nhiên, ngay sau khi Lâm Nguyệt đỡ lôi kiếp thứ bảy xong, rất nhanh kiếp nạn trên không lại bắt đầu tuôn ra, mây đen chung quanh không ngừng vọt tới, ngưng tụ toàn bộ một chỗ, ngay giữa trung tâm tai kiếp, mơ hồ xuất hiện luồng sáng đỏ như máu!

Lôi kiếp huyết lôi!

Ngay lúc luồng sáng đỏ xuất hiện chớp mắt, cả đất trời ngập tràn thiên uy nồng nặc, dưới luồng thiên uy đó, vạn vạn trên thế gian gần như đang run rẩy, thiên uy không thể đối chọi, uy lực như thế, coi như sinh linh trên thế gian bị gạt bỏ hoàn toàn!

Cứ việc Lâm Nguyệt đối với lôi kiếp lần này đã có chuẩn bị, song giờ phút này thấy mà kiếp vân đỏ như máu kia, vẫn không kìm được kinh hãi!

Nàng đã đột phá hóa thần thành công, thực sự đã đề cao hơn trước không biết bao nhiều lần, song giờ phút này đối mặt với trận uy áp ép xuống, vẫn có cảm giác bản thân nhỏ bé vô cùng, cứ như dưới cơn uy áp thiên cổ này, nàng vốn chẳng cách nào phản kháng nổi, thậm chí cả chút tâm tư phản kháng cũng không!

Giống như mình chỉ là một con kiến nhỏ, đối phương có thể nghiền nát mình thành phấn lúc nào không biết! Một kiếp này, nàng chẳng cách nào ngăn nổi1

SẮc mặt Lâm Nguyệt lạnh băng, trong mắt chợt lóe lên tia tàn nhẫn, tay phải đặt trên mu tay trái, một luồng sáng năm màu chợt bùng lên trong nháy mắt, ngưng tụ thành một thanh kiếm tiên có năm màu!

Lưỡi đao phượng hoàng, chính là tất cả những mảnh vụn tiên khí mà năm đó Lâm Nguyệt thu thập dung hợp lại thành tiên khí, cũng là thứ công kích mạnh nhất của nàng hiện giờ! Mà giờ khắc này, Lâm Nguyệt định dùng lưỡi đao phượng hoàng, phá tan kiếp nạn thứ tám này!

Ngay khi lưỡi đao phượng hoàng xuất hiện trong nháy mắt, lôi kiếp máu đỏ trên bầu trời cũng đã ngưng tụ thành công, chỉ thấy trên bầu trời, từng đợt sáng đỏ, từng đợt ánh sáng đỏ như máu tụ thành một con rồng sét to thô, gầm thét từ trên trời giáng xuống, đánh thẳng xuống lâm Nguyệt!

Mà ngay lúc rồng sét máu đỏ giáng xuống trong nháy mắt, tay Lâm Nguyệt cầm chặt lưỡi đao phượng hoàng, hai mắt nhắm chặt chậm rãi mở ra, trong mắt chẳng có chút tia máu nào, chỉ tỏa ra từng đợt sáng lạnh lẽo khiến người ta run rẩy.

Ngay lúc lưỡi đao phượng hoàng bổ ra nháy mắt, linh lực trong cơ thể điên cuồng hấp thu, theo linh lực trên lưỡi đao phượng hoàng tụ lại càng nhiều, trên thân kiếm ánh lên tia sáng cực kỳ chói mắt, một lực lượng khiến người ta khó thở bùng phát trong chớp mắt, tạo thành một cơn lốc xoáy năm màu kinh người, lốc xoáy năm màu đó ẩn giấu từng đợt kiếm khí, đập thẳng vào mặt lôi kiếp chém tới!

Một kiếm Lâm Nguyệt bổ ra này, sắc mặt tái nhợt trong nháy mắt, từng tia máu trào ra từ khóe miệng. Oai tiên khí, không ai ngăn nổi, tức là cũng ngang ngửa với đối mặt thiên kiếp!

Ngay lúc Lâm Nguyệt bổ ra một kiếm, kiếm khí cùng lôi kiếp đụng thẳng vào nhau phát ra từng đợt nổ ầm ầm, kiếm khí ngất trời, trực tiếp chém con rồng sét thành hai khúc, nhưng kiếp lôi dù vẫn đánh tới trên người Lâm Nguyệt song uy lực của nó đã giảm một nửa, Lâm Nguyệt miễn cưỡng chống đỡ.

Một tiếng nổ ầm vang lên, đếm tới lôi kiếp đánh thẳng lên người Lâm Nguyệt, chỗ Lâm Nguyệt đứng bị biến thành một hố lớn.

Phốc! Thân hình Lâm Nguyệt hơi lung lay lắc lư, phun mạnh một ngụm máu ra, giờ phút này thoạt nhìn nàng trông cực kỳ chật vật, toàn thân cháy đen, luồng sấm sét cắt lên người thành từng vết thương, mưới tươi trào ra, nhưng thân hình nàng vẫn đứng thẳng, không có tý khuất phục!

Lâm Nguyệt nhìn chằm chằm vào kiếp vân trên không trung, trong mắt càng lóe sáng hơn, nàng cầm chặt lưỡi đao phượng hoàng trên tay, khẽ run lên.

Uy lực tiên khí quả nhiên đủ cường đại, song linh lực tiêu hao cực khủng không cách nào kìm được, một kích vừa rồi kia, thế mà làm tiêu hao phần lớn linh lực trong cơ thể nàng, mà một kích này cũng khó khăn lắm mới ngăn cản được lôi kiếp thôi, thậm chí còn khiến nàng bị thương không nhẹ!

Vẫn còn có lôi kiếp cuối cùng nữa! Nhưng lưỡi đao phượng hoàng này lại không thể dùng nữa rồi!

Trong mắt Lâm Nguyệt càng lóe sáng, tay vừa động, lưỡi đạo phượng hoàng hóa thành một đường viền rơi xuống cổ tay nàng, đầu ngón tay nàng vừa động, một bình ngọc con xuất hiện, Lâm Nguyệt chẳng chút do dự, trực tiếp lấy viên phá kiếp nạn ra dùng!

Lúc đan dược vào tới miệng, trong nháy mắt hoàn tan ngay trong cơ thể thành, vòa lúc đan dược hòa tan trong nháy mắt, một linh lực khổng lồ đầy sức sống sôi trào, bộc phát trong cơ thể nàng, mà linh lực lúc nàng nàng bị tiêu hao trong nháy mắt khôi phục hoàn toàn, vết thương trên người cũng bằng mắt thường nhìn thấy khôi phục rất nhanh như cũ!

Mà vào lúc này đạo lôi kiếp cuối cùng, trong tiếng sét gầm thét cuối cùng, cũng trút xuống! Lúc này, Lâm Nguyệt không tránh, thậm chí cũng chẳng có ý phản kháng, nàng khoanh chân ngồi xuống, hai tay nhéo động linh quyết, hai mắt chậm rãi nhắm lại, rõ ràng ở trạng thái cứ mặc cho đánh xuống.

Nếu giờ phút này mà có người ở đây, chỉ sợ cho là Lâm Nguyệt bị điên rồi! Nên biết, lôi kiếp thứ chín này, còn có uy lực nhất trong các luồng sét, càng gần cuối, uy lực lôi kiếp càng lớn.

Từ xưa đến nay, có biết bao tu sĩ đang lúc độ kiếp, bị tầng tầng lớp lớp lôi kiếp đánh đến hồn bay phách tán, còn Lâm Nguyệt thì cứ vậy chẳng phòng ngực gì, cũng không có ý tránh, quả thật là tự tìm cái chết!

Nhưng Lâm Nguyệt tự tìm cái chết sao? Rõ ràng không phải vậy. Sở dĩ nàng dám lấy trứng trọi lôi kiếp thứ chín đó hoàn toàn là bởi nàng có loại đan phá kiếp nạn.

Loại đan phá kiếp nạn này là loại linh đan giúp tu sĩ ngăn cản lôi kiếp, tác dụng đó chẳng những ngăn được lôi kiếp, mà khiến cho lôi kiếp không cách nào làm người uống linh đan bị thương được, thậm chí dược lực của nó còn có thể trợ giúp tu sĩ hấp thu lôi kiếp, hóa thành tác dụng lực lượng của bản thân.

Hơn nưã còn có chút tu sĩ lúc uống đan dược phá kiếp nạn, có thể lúc đang độ kiếp, dưới tác dụng của đan dược, tiến hành tẩy tủy lần hai!

Vào lúc tu sĩ độ kiếp, có thể mượn lôi kiếp tẩy tủy, điểm này gần như ai ai cũng biết rõ, song uy lực của lôi kiếp chẳng có mấy ai ngăn cản nổi, với tu sĩ khác mà nói, có thể thành công vượt qua thiên kiếp, đã vô cùng may mắn rồi, đâu còn nghĩ tới chuyện hấp thu lôi kiếp để tẩy tủy nữa chứ?

Hơn nữa, lôi kiếp này cũng không phải vô dụng, không cẩn thận chỉ sợ sẽ tan thành mây khói, vì thế cứ việc ai cũng biết có thể hấp thu lôi kiếp để tẩy tủy có tác dụng lớn, song từ xưa tới nay, lại chẳng có mấy ai dám nếm thử.

Hoặc đã từng có, nhưng những người đó cũng không thành công, cuối cùng toàn bộ đều chết dưới thiên kiếp.

Mà Lâm Nguyệt làm vậy, cũng không nắm chắc mười phần, song nàng vẫn cứ chọn con đường này!

Nàng đang đánh cuộc, đánh cuộc mình có thể gánh nổi một kiếp này, dù sao ngoại trừ nàng uống viên phá kiếp nạn ra, trong thân thể nàng còn có huyết mạch thần tộc nữa, lại còn có thần cách đã ngưng tụ thành!

Chỉ với những thứ này, nàng tin, nàng tuyệt đối có thể gánh qua kiếp này! Không thể không nói, giờ phút này tâm tính Lâm Nguyệt cực kỳ điên cuồng, thậm chí còn liều lĩnh, hoàn toàn chẳng có bất cứ cảm giác nào!

Không thành công, thì xả thân!

Ầm ầm!

Một kiếp cuối cùng, cuối cùng cũng giáng xuống, sấm sét màu máu như thủy triều trào lên mãnh liệt mà đến, bao phủ Lâm Nguyệt hoàn toàn!

Mà ngay lúc lôi kiếp đến trong nháy mắt, trên da thịt Lâm Nguyệt hiện ra luồng sáng trắng như sữa, từng luồng sấm sét như rắn kia cứ du tẩu trên da thịt nàng không ngừng, không ngừng phá hủy kinh mạch của nàng, khiến kinh mạch toàn thân nàng vỡ vụn từng đoạn.

Kinh mạch vỡ vụn thống khổ, khiến Lâm Nguyệt phát ra tiếng kêu thê lương, rồi rất nhanh, nơi đan điền đó dâng lên luồng khí mát lạnh, luồng khí đó chạy dọc theo kinh mạch du động, đi qua đâu thì kinh mạch bị xé rách thống khổ dần biến mất, kinh mạch lại lần nữa khôi phục như ban đầu.

Nhưng kinh mạch được chữa trị lại nhanh chóng bị từng luồng sấm sét phá hủy, phá hủy rồi lại chữa trị, chữa trị rồi lại bị phá hủy.

Cứ liên tục như thế, lại khiến Lâm Nguyệt lâm vào thống khổ tột độ, dưới cơn xé rách khổng lồ, da thịt nàng cứ nổ ra từng khúc, máu tươi chảy ra, rồi lại nhanh chóng biến thành người máu.

Nhưng trong cơ thể nàng, lại xảy ra thay đổi cực lớn, bị luồng lôi điện tẩy rửa qua gân cốt kinh mạch, cứ như chiếm được sức sống mới, gân cốt ban đầu vốn chưa đầy tạp chất, cũng bị luồng sấm sét kia hóa thành tro bụi hoàn toàn, cặn kèm máu tươi cứ trào ra bên ngoài.

Mà tạp chất trong gân cốt bị loại sạch hoàn toàn càng trở nên bền bỉ hơn, tỏa ra một luồng sáng trắng như ngọc.

Cứ thế không biết qua bao lâu, lâu tới mức Lâm Nguyệt gần như không đỡ nổi nữa, dược lực của đan phá kiếp nạn sắp hết, sấm sét cuối cùng như thủy triều đó cuối cùng được Lâm Nguyệt hấp thu vào trong cơ thể hoàn toàn.

Mà kiếp vân trên không trung, phát ra trận gầm thét không cam lòng, tiêu tán dần, cuối cùng biến mất hoàn toàn. Cả vùng trời bao la, lại khôi phục lại sáng rực như cũ, không một gợn mây.

Trong nháy mắt mây tan mưa tán, gió nhẹ phe phẩy, mọi thứ hài hòa, nếu không phải khắp nơi còn rải rác đống hoang tàn bừa bộn thì vốn chẳng có ai tin ở đây vừa trải qua một trận nguy hiểm cực kỳ, cảnh tranh đấu sống chết giữa người và trời.

break
Cô Nàng Livestream Web Người Lớn
Ngôn tình Sắc, Sủng
Cùng Trúc Mã Luyện Tập Kỹ Năng
Ngôn tình Sắc, Sủng
Công Nhân Nhập Cư Và Nữ Sinh Viên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nam Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc