"Đúng vậy." Tống Huy Nhiên như một con rắn độc nhìn thấy con mồi: "Dáng dấp thật là xinh đẹp, nhưng không biết kỹ năng như thế nào?"
Về phần mấy người Đổng Hoằng, hắn ta căn bản không để vào mắt. Hắn ta biết Hàn Kiêu là hạng người gì, nếu Bạch Cảnh thật sự làm ra loại chuyện đó, Hàn Kiêu không có khả năng nhận cô vào tiểu đội Đao Phong.
Đối với quân nhân mà nói, người đâm sau lưng đồng đội, chính là một khối u ác tính.
Nhưng theo miêu tả của Đổng Hoằng, Bạch Cảnh chỉ là dị năng giả hệ mộc bình thường, cũng không có nhiều năng lực đặc biệt. Hàn Kiêu sao ngày đầu tiên quen biết đã chiêu nạp cô vào đội, cũng không thể là bởi vì thèm nhỏ dãi sắc đẹp của cô chứ.
Nghĩ đến kế hoạch của cha, Tống Huy Nhiên treo lên một nụ cười dối trá, phong độ nhẹ nhàng đi về phía Bạch Cảnh, không thể bỏ sót nhân tố bất ổn!
“Hàn Kiêu là ai?" Giang Viện không ngờ Tống Huy Nhiên hoàn toàn không để ý đến bọn họ.
“Đội trưởng tiểu đội Đao Phong, quân hàm thiếu tướng, cũng là dị năng giả mạnh nhất căn cứ." Đổng Điệp liếc cô ta một cái, như cười như không: "Nếu cô ấy có quan hệ bất hòa với các người, vậy sẽ mang đến phiền toái lớn cho Đổng gia.”
Tuy rằng cô ta nói chuyện với Giang Viện, nhưng thực tế là nói với Đổng Hoằng. Đổng Hoằng không phải kẻ ngốc, tự nhiên nghe ra giọng nói của cô ta, cắn chặt răng.
Cuộc sống sau khi tìm được cha hoàn toàn khác với suy nghĩ của hắn ta, không riêng gì Đổng Điệp, người mẹ tiểu tam kia của cô cũng vào trong biệt thự ở. Bởi vì Tống Huy Nhiên, cha hắn ta không những rất kính trọng họ, thậm chí lén khuyên hắn ta buông xuống khúc mắc, hoà thuận chung sống!
Phù! Đổng Điệp và người mẹ tiểu tam của cô ta chính là tiện nhân không biết liêm sỉ! Nếu không phải mẹ hắn ta chết, làm sao có lúc bọn họ diễu võ dương oai!
Đổng Điệp nhìn sắc mặt vặn vẹo của Đổng Hoằng, trong lòng không khỏi đắc ý, từ nhỏ đến lớn cô ta đều không sánh bằng Đổng Hoằng, nhưng không nghĩ tận thế tới, mẹ Đổng chết. Hơn nữa trong lúc nguy cấp cô ta còn cứu được Tống Huy Nhiên, cô ta không còn là con gái riêng không lên được danh kia, mà là tiểu thư Đổng gia tôn quý!