"Hiểu như vậy cũng không sai." Bộ trưởng Vương đẩy đẩy kính mắt, vẻ mặt nghiêm túc: "Nhưng tinh thạch cũng có thể giúp dị năng giả thăng cấp, tôi đề nghị giai đoạn trước mắt vẫn nên tăng cường thăng cấp cho dị năng giả làm chủ đạo."
"Dữ liệu quái vật và động thực vật mang về gần đây cho thấy tốc độ dị hóa của chúng nhanh hơn tốc độ thăng cấp của dị năng giả. Cứ như vậy, nhân loại sẽ rơi vào trạng thái bất lợi."
Thị trưởng Tống trên mặt đầy ý cười, nhưng trong mắt gã dấy lên tính khí mạnh mẽ: "Cũng không thể nói như vậy, hiện tại biến dị động thực vật tính công kích không mạnh, quái vật xuất hiện tần suất không cao, chúng ta nên nắm chắc cơ hội bồi dưỡng thêm nhiều dị năng giả."
“Dù sao dị năng giả dựa vào tự thân tu luyện cũng có thể nâng cao dị năng không phải sao?”
Phùng tướng quân nghe vậy, ông ấy mỉm cười lạnh lùng, làm sao ông ấy lại không biết tâm tư của Tống Cường chứ? Chẳng phải đang sợ quyền lực của chính phủ bị áp đảo còn gì?
Trước mắt căn cứ có tỉ lệ dị năng giả là ba mươi so với một, nói cách khác trong ba mươi quân nhân có một người chính là dị năng giả, tỉ lệ này được tính là cao so với cả nước. Và chính phủ hiện đang tuyển dụng ít hơn hai phần ba số lượng dị năng của quân đội.
Do đó, Tống Cường động tâm không ít, thậm chí lặng lẽ phái người đến quân đội để chiêu dụ người. Nếu không phải hiện tại đang là lúc nước sôi lửa bỏng, Phùng tướng quân nhất định sẽ dạy dỗ Cường cách làm người như thế nào!
Thị trưởng Tống đối mặt với Phùng tướng quân, khuôn mặt của gã rất lạnh, sắc mặt không thay đổi, như trước cười ha hả: "Vừa vặn, mấy ngày nay tôi thu được một tin tức, căn cứ hơn một trăm km trên núi Vân Liên Sơn có vài khối tinh thạch to, màu sắc khác nhau, nhưng dị thực phát triển rất nhanh không dễ lấy ra.”
"Ngài muốn cho thủ hạ của tôi đi thay ngài đi một chuyến?" Phùng tướng quân lạnh lùng hỏi.
"Sao có thể chứ, tôi cũng sẽ phái người đi." Thị trưởng Tống cười hòa ái: “Nếu có tiểu đội Đao Phong phối hợp, tỷ lệ thành công sẽ cao hơn."