Tề Quân lái con xe Ferrari phóng đi đón cô ta, hai người đến khách sạn và sau đó mây mưa với nhau mấy hiệp liền.
Cô ta mệt mỏi gục đầu vào ngực anh ta, nỗi khó chịu về Kiều Minh Húc đã nhanh chóng biến mất.
“Ngọc Ngọc à, em càng lúc càng lẳng lơ, lần này còn sướиɠ hơn lần đầu nữa, anh thật sự yêu em đến chết đi được!”
Sau khi châm một điếu thuốc, Tề Quân vân vê đôi gò bồng đảo của Lâm Ngọc, cợt nhã nói: “Hai chúng ta hòa hợp như thế này quả là một cặp gian phu dâm phụ xứng lứa vừa đôi nhất.”
Lâm Ngọc nhíu mày chửi: “Anh mới là thứ gian phu dâm phụ! Cái đồ nói năng tục tĩu!”
“Được, được, được rồi.
Anh sẽ lịch sự hơn một chút nhé, chúng ta là cặp tình nhân phóng đãng môn đăng hộ đối nhất.”
“Cút, nghe còn tởm hơn nữa!” Lâm Ngọc cáu kỉnh nói: “Tôi tìm anh không chỉ đơn giản là lên giường với anh, tôi còn chuyện muốn anh làm cho tôi.”
“Lại là vì cái gã Kiều Minh Húc kia chứ gì.”
“Ừm, khi nào người anh em của anh mới ra tay?”
“Tuần sau nó mới rảnh, em cứ yên tâm, thằng em của anh ngon nghẻ lắm, cho dù là thánh nữ cũng phải động lòng, huống hồ gì chỉ là một con nhãi quá lứa lỡ thì Mạch ŧıểυ Miên kia.”
“Càng sớm càng tốt!”
“Ừ ừ ừ, anh nhất định sẽ giải quyết con nhãi đó cho em thật sớm.
Nhưng mà Ngọc Ngọc à, vừa nghĩ tới tất cả những điều này em đều làm vì Kiều Minh Húc thì anh có hơi ghen đấy nhé.” Tề Quân vuốt ve cô ta, nói: “Báu vật ngọt ngào tuyệt vời này nếu đưa cho loại đàn ông không biết thưởng thức thì quá là lãng phí.”
“Anh thôi đi!” Lâm Ngọc đẩy tay anh ta ra: “Xung quanh anh có biết bao nhiêu phụ nữ, anh sẽ ghen vì tôi ư? Tưởng tôi còn là cô bé bảy tuổi chắc?”
Tề Quân đáp: “Ngọc Ngọc à, đối với anh, những người phụ nữ khác chỉ là anh chơi qua đường thôi, em mới khiến anh rung động thật sự.
Anh cũng là người đàn ông đầu tiên của em.
Ngọc Ngọc à, chúng ta cứ ở bên nhau và mặc kệ cái gã Kiều Minh Húc đó đi.”
“Không đời nào!”
Nỗi hận thù không thể nuốt trôi lập tức lóe lên trong đáy mắt Lâm Ngọc: “Cho dù tôi không có được Kiều Minh Húc, tôi cũng sẽ không để họ ở bên nhau.”
“Được rồi, em muốn làm gì cũng được, chuyện này cứ giao cho anh xử lý.
Em cứ yên tâm, chỉ cần em cần đến anh, anh sẽ lập tức phi tới hầu hạ em như một nữ hoàng.
Em xem này, được anh tưới mát thì da dẻ của em mịn màng hơn hẳn rồi.”
Anh ta mơn man gương mặt phơn phớt hồng của Lâm Ngọc sau khi đã trải qua một trận nóng bỏng mãnh liệt.
Cô ta mím môi, đứng dậy rời khỏi vòng tay của anh ta và đi vào nhà tắm.
Trong nhà tắm, cô ta nhìn làn da chi chít vết răng của Tề Quân, nhếch khóe môi và hoàn toàn đắm chìm trong sự trả thù.
Khi Kiều Minh Húc nhìn thấy Lâm Ngọc rời đi, anh không đuổi theo là vì anh nghĩ nếu mình thật sự không biết nên nói gì với cô ta thì chi bằng để cô ta yên tĩnh một mình sẽ tốt hơn.
Đương nhiên anh hiểu tâm trạng của cô ta, nhưng từ sau khi anh dành tình cảm cho Mạch ŧıểυ Miên, anh không muốn dây dưa thêm với Lâm Ngọc nữa.
Chỉ là, anh không thể nhắm mắt làm ngơ mối tình mười năm của mình được.
Kiều Minh Húc đã dùng các mối quan hệ của mình để nhờ bác sĩ trích xuất hồ sơ bệnh án và các kết quả cận lâm sàng của Lâm Ngọc, cuối cùng phát hiện ra cô ta vốn không hề có hồ sơ bệnh án và chưa từng làm xét nghiệm nào.