“Các người đi ra đi, tôi có chút chuyện riêng muốn nói với hai người họ.”
Kiều Minh Húc nói với đội trưởng Hoàng.
“Vâng, anh Kiều, xin chú ý an toàn, đôi vợ chồng già này hơi không bình thường. Cha mẹ nuôi ra được đứa con biến thái tàn bạo chặt xác người khác thì chắc chắn tâm lý cũng biến thái tối tăm.”
Đội trưởng Hoàng nói với Kiều Minh Húc.
Mẹ Trình vốn đang cúi đầu, nghe vậy thì lập tức ngẩng đầu lên như điện giật, mắt sáng như đuốc, bỗng nhiên đứng dậy, lao đến trước mặt đội trưởng Hoàng, nắm lấy thanh sắt trên cửa, điên cuồng gào thét: “Đông Thành của tôi không phải biến thái, không phải biến thái, ông không thể vu khống cho nó.”
“Được được được, cậu ta là người tốt, cậu ta bình thường.”
Đội trưởng Hoàng mất kiên nhẫn nói.
Nhưng nghe đến câu này, cảm xúc của mẹ Trình ổn định hơn một chút, ánh mắt tối tăm chuyển qua Kiều Minh Húc.
Ánh mắt đó có cảm giác muốn xé anh ra, giết chết anh rất mãnh liệt.
Kiều Minh Húc nhàn nhạt đón ánh mắt của bà ta, khóe môi mang theo sự khinh bỉ.
Đội trưởng Hoàng dẫn theo người của ông ta ra ngoài.
“Kiều Minh Húc, Mạch ŧıểυ Miên là con dâu của nhà họ Trình tôi, là của Đông Thành của tôi, cô ta sẽ lên thiên đường cùng Đông Thành nhà tôi, sống những ngày tháng hạnh phúc.”
Mẹ Trình kêu la với anh.
Kiều Minh Húc lạnh sống lưng, lạnh lùng nhìn người phụ nữ già đầu óc không được bình thường, chìm vào sự cố chấp trước mặt, thật nghĩ không ra, tại sao bà ta lại có suy nghĩ bất bình thường như vậy.
Thật ra, sự bất bình thường của họ bắt nguồn từ khi bọn họ đến số một Hoàng Uyển tìm Mạch ŧıểυ Miên.
Khi bọn họ nhìn thấy Mạch ŧıểυ Miên và Kiều Minh Húc sống rất tốt, trông hai người rất yêu nhau, nhớ đến đứa con trai vốn dĩ đáng lẽ phải cùng cô sống hạnh phúc sinh con đẻ cái, bây giờ lại vì cô mà trở thành tội phạm giết người, đi vào đường cùng thì lòng bọn họ không thể cân bằng được.
Bắt đầu nghĩ là Mạch ŧıểυ Miên giết chết Trình Đông Thành!
Sau khi Trình Đông Thành chết, bọn họ phát hiện nội tạng của con trai mình không còn, hơn nữa còn là Mạch ŧıểυ Miên đích thân chịu trách nhiệm giải phẫu.
Cho dù bọn họ biết, đó là di nguyện của Trình Đông Thành.
Nhưng vẫn vô cùng oán hận Mạch ŧıểυ Miên, cảm thấy vì cô mà cho dù Trình Đông Thành chết cũng không thể nguyên vẹn và an lòng.
Nghĩ đến việc Trình Đông Thành yêu cô như vậy, quan tâm cô như vậy, vậy thì cứ để cô đi bầu bạn với Trình Đông Thành, như thế, Trình Đông Thành sẽ không cảm thấy cô đơn ở dưới mặt đất lạnh lẽo đó, còn cô thì cũng không thể sống hạnh phúc một cách đương nhiên được.
Vì thế nên nảy ra sát ý, lừa Mạch ŧıểυ Miên qua đó…
Mạch ŧıểυ Miên làm sao ngờ đến bọn họ lại có lòng dạ độc ác như vậy, nên trúng chiêu rồi.
Kiều Minh Húc vô cùng chán ghét nhìn mẹ Trình một cái, vốn định chất vấn tại sao bọn họ lại đối với Mạch ŧıểυ Miên như vậy, bây giờ xem ra đã không cần hỏi nhiều nữa.
Tâm lý của đôi vợ chồng già này đã hoàn toàn vặn vẹo, không còn thuốc chữa nữa rồi.
Vì thế, anh không muốn nói thêm câu nào, quay lưng đi thẳng ra ngoài.