"Hôm nay ở đây có bốn tiệc kết hôn, nhất định phải làm tốt công tác hướng dẫn khách khứa và tránh việc để khách đi nhằm sân."
Dư Vãn đang nói chuyện với nhân viên công tác tại hiện trường, trợ lý đã chạy chậm tới kêu cô: "Dư tổng, trời mưa."
Dư Vãn đi tới nhìn thoáng qua bên ngoài, đúng là có mưa nhỏ, cô nghĩ nhịn lâu như vậy rồi cuối cùng cũng có mưa.
"MC biết quá trình, anh ấy sẽ hướng dẫn khách khứa đã có mặt dùng ô che mà chúng ta đặt tại hiện trường." Dư Vãn nói và lại dặn dò thêm: "Cậu cũng đi xem thử MC có cần trợ giúp gì thì phụ một tay."
"Yes Sir~"
Dư Vãn đi tới phòng thay đồ của cô dâu thì thấy Đàm Bình đang bổ trang: "Đàm tiểu thư, bên ngoài có mưa nhỏ, khi chúng ta diễn tập cũng có mưa nên cô cứ làm giống như ngày hôm đó là được, khách đã có mặt tại hiện trường sẽ do MC dẫn đường."
"Đã biết." Đàm Bình mỉm cười nhìn cô: "Nói thật thì tôi rất hồi hộp, nhưng thấy cô ở đây thì trong lòng bình tĩnh hơn nhiều."
Dư Vãn cũng mỉm cười nhìn cô ấy: "Không cần hồi hộp, hôm nay cô rất xinh đẹp, vừa nãy chú rể còn muốn tới đây nhìn lén, dáng vẻ của anh ta còn hồi hộp hơn cô nhiều."
Đàm Bình bị cô chọc cười, bớt chút hồi hộp mà thêm chút ngọt ngào, Dư Vãn làm dịu lại cảm xúc cho cô dâu rồi đi ra ngoài xem xét.
Mười hai giờ, nghi lễ đúng giờ bắt đầu, mặc dù bầu trời có mưa nhỏ nhưng cũng không giội tắt nhiệt tình của khách khứa. Dưới sự hướng dẫn của MC, tất cả mọi ngươi giơ cao dù giấy và mong chờ nhón chân nhìn cô dâu chú rể.
Dù giấy được làm riêng theo yêu cầu cho hôn lễ lần này, hình vẽ trên mặt dù giấy giống với hình thêu trên khăn trải bàn là hoa hồng nền trắng, nhưng hoa văn của mỗi cây là khác nhau.
Lệ Thâm cười cười nói gì đó, Dư Vãn nghe giọng anh và chậm rãi ngủ thiếp đi.
Khi tỉnh lại, trong tay cô còn đang cầm điện thoại, hơn nữa cuộc gọi vẫn chưa cắt đứt.
Thời gian trò chuyện biểu thị hai mươi mốt phút, Dư Vãn ngây người thử gọi một tiếng: "A Thâm?"
"Hả? Tỉnh rồi?" Giọng nói của Lệ Thâm phát ra từ loa điện thoại.
"..." Dư Vãn im lặng một lát, cuối cùng cũng tiêu hóa xong tình huống trước mắt: "Vừa nãy em nghe anh nói, nghe một hồi đã ngủ quên."
"Ừm, nhưng chỉ ngủ mười mấy phút, anh còn đang suy nghĩ em có thể ngủ thẳng đến tối hay không."
"..." Dư Vãn hỏi: "Sao anh không cúp máy?"
"Không nỡ cúp máy."
Dư Vãn: "..."
Thả thính Thâm lại xuất hiện gây án.
"Vả lại em còn nói mớ." Lệ Thâm nói.
Dư Vãn ngẩn ra và hỏi anh: "Em nói gì?"
"Em nói A Thâm đẹp trai nhất, em rất thích anh ấy đó."
Dư Vãn: "..."
Em tin anh mới là lạ.
"Còn muốn hôn anh nữa."
"..." Dư Vãn ngồi dậy xoay người xuống giường: "Em dậy đây, anh cũng mau tỉnh lại đi."
Lệ Thâm ở bên kia đầu dây thấp giọng nở nụ cười.
Buổi trưa Dư Vãn ăn cơm cùng với Lệ Thâm, buổi chiều lại chạy tới công ty. Khi đang xử lý công tác kết thúc hôn lễ của Đàm Bình, Ngụy Thiệu gọi qua đường điện thoại nội bộ kêu cô tới văn phòng của hắn.
"Ngụy tổng, có chuyện gì vậy?"
"Ngồi đi." Ngụy Thiệu bảo cô ngồi xuống mới nói: "Buổi hôn lễ của Đàm Bình và Lý Duệ ngày hôm qua đã gây ra một hồi chấn động trên WeChat, cô làm rất tốt."
Dư Vãn cười nói: "Cảm ơn Ngụy tổng."
"Tạp chí liên lạc với công ty chúng ta và nói rằng muốn phỏng vấn cô, họ còn nói muốn xin bản thảo của cô."