Non Mềm Ngọt Nước

Chương 21: Rượu Vang Đỏ - Muốn Làm Gì Cũng Được (H nhẹ)

Trước Sau

break

Trước kia sống một mình, Sầm Tang hiếm khi nấu cơm, cho dù có nấu cũng chỉ nấu những món đơn giản nhanh gọn. Còn những món phức tạp như canh thì một năm cũng không nấu mấy lần.

Mấy nay bà nội nhập viện, đáng lẽ dì trong nhà sẽ nấu cơm đưa đến, trùng hợp hôm nay con trai dì bị tai nạn, dì phải xin nghỉ nên Sầm Tang cũng vui vẻ nhận việc này.
Sau lời nói vừa rồi thì bầu không khí đã thay đổi, đồng thời còn hơi lúng túng.
Sầm Tang lấy lý do phòng bếp quá chật để đuổi Tưởng Chính ra ngoài, đương nhiên người nào đó phải nghe theo. Chỉ là trước khi ra khỏi cửa, anh quay đầu nhìn phòng bếp rộng mười hai mét vuông của nhà mình, cảm thấy hơi bực bội. Phòng bếp cỡ này cũng không nhỏ mà? Trong những nhà bình thường thì kích thước của phòng bếp này cũng bằng phòng ngủ rồi.
Không còn cặp mắt nhìn chằm chằm bên cạnh, Sầm Tang làm việc cũng thoải mái hơn. Nguyên liệu nấu canh đã được dì chuẩn bị trước, đều là dược liệu và thực phẩm có lợi cho việc hồi phục vết thương, cô chỉ cần rửa sạch rồi bỏ vào nấu theo thứ tự là được.
Nấu canh chú ý hầm lửa nhỏ, cũng may là trong nhà có thần khí lười biếng như nồi hầm cách thủy. Tất cả đều đã được chuẩn bị sẵn sàng, Sầm Tang nhớ tới lúc trước dọn dẹp tủ chứa, cô đã nhìn thấy hộp giữ nhiệt rất đẹp, định sẽ đựng canh trong đó rồi xách đi.
Đáng tiếc là tủ đồ nhà Tưởng Chính quá cao, bên cạnh lại không có băng ghế để dùng.
Lúc Tưởng Chính đi vào, anh đã nhìn thấy cảnh tượng như vậy.
Người phụ nữ với tấm lưng thướt tha đang kiễng chân duỗi tay lấy đồ trong ngăn tủ khóa trên đầu. Tư thế này khiến thân hình người phụ nữ lại càng thon gọn hơn, vòng eo cũng càng thêm nhỏ nhắn. Chiếc váy ngắn màu đen bị buộc phải kéo lên để lộ làn da trắng nõn như tuyết lại gợi cảm. Nhìn từ xa, bộ phận bí ẩn dưới váy lại như ẩn như hiện, trông rất quyến rũ.
Tưởng Chính nhìn một lát thì không nhịn được mà tới gần, anh đi tới phía sau cô, duỗi tay phải giơ qua đầu Sầm Tang, dễ dàng lấy được hộp giữ nhiệt.
Ngay lúc đó, Sầm Tang ngạc nhiên xoay người va vào lồng ngực anh. Tưởng Chính vô thức duỗi tay ôm eo cô. Cô ngước lên nhìn anh, anh cúi đầu nhìn cô chăm chú, cảm xúc bắt đầu dâng trào trong mắt.
Nhìn người phụ nữ với gương mặt ửng hồng ở trước mặt, đôi môi hồng hào hơi hé mở vì ngạc nhiên. Tưởng Chính mím chặt môi, ánh mắt như đang bừng cháy, anh không kiềm chế nữa mà cúi đầu hôn cô thật sâu.
Vào lúc này, anh chỉ muốn ôm cô, hôn cô, làm những chuyện mà anh đã nghĩ đến bấy lâu nay.
Dường như khởi đầu của mọi chuyện xưa say đắm đều bắt nguồn từ việc không kìm lòng được.
Nhiệt độ trong phòng đột ngột tăng cao, đôi môi Tưởng Chính nóng rực. Sầm Tang vô thức cong những ngón tay thon gầy trắng nõn, vành tai của cô cũng rất nóng.
Cánh tay ôm eo Sầm Tang siết chặt rồi thả lỏng, Tưởng Chính vừa mυ"ŧ người phụ nữ trong ngực, hai tay đồng thời siết chặt vòng eo mảnh khảnh của cô, nhấc cô đặt lên bồn rửa.
Khoảnh khắc mất trọng lực ngắn ngủi khiến cả người Sầm Tang mềm nhũn trong giây lát, cô kêu lên một tiếng. Tưởng Chính lại thừa cơ hội bá đa͙σ lẻn vào trong khuôn miệng thơm ngát của cô. Hơi thở nam tính trưởng thành mạnh mẽ xông vào mũi và khoang ngực Sầm Tang, chiếm lĩnh hơi thở và răng môi cô.
Cùng lúc đó, đôi chân dài mạnh mẽ của người đàn ông cũng thuận thế chen vào, một tay ôm chặt eo cô, tay kia chạm vào bộ ngực quyến rũ. Khi chạm vào nơi mềm mại đó, Tưởng Chính không khỏi than thở, dụ dỗ cả buổi sáng, cuối cùng anh cũng được ăn và được sờ rồi.
Ngay sau đó, động tác của anh trở nên hung hăng hơn, cho dù cách lớp quần áo thì cũng có thể thành thạo xoa nắn bầu ngực yêu quý trong tay mình.
“Tưởng, Chính ~” Sầm Tang gọi anh.
Anh mơ hồ đáp lại, để lại chuỗi vết đỏ trên vùng cổ trắng ngần của cô. Anh dừng lại ở xương quai xanh và mυ"ŧ mạnh, vuốt ve liên tục khiến Sầm Tang như muốn ngất xỉu.
Cô muốn vươn tay đẩy bàn tay đang làm loạn của Tưởng Chính ra nhưng lại bị bắt được. Anh kéo tay cô tự xoa ngực mình, thật sự rất ngại.
Từ sau khi có được cô, Tưởng Chính cảm thấy khả năng kiểm soát của mình ngày càng kém. Mỗi khi xa nhau, mỗi lần nhớ đến dáng vẻ quyến rũ của cô khi nở rộ dưới người anh thì anh đã không kiềm chế được mà muốn cô nữa.
Bây giờ người đã nằm trong vòng tay anh, dáng vẻ muốn làm gì cũng được khiến người ta chỉ muốn yêu thương. Tưởng Chính anh còn kiểm soát được thì thật sự không phải đàn ông.
Anh kéo khóa váy Sầm Tang, cởi khuy áo nịt ngực. Mắt anh đỏ bừng khi nhìn thấy thỏ trắng đầy đặn nảy ra, anh vội vàng cúi đầu ngậm một bên.
“Ừm ~ Anh nhẹ thôi...”
Giọng nói mềm mại của người phụ nữ mang theo hơi thở ẩm ướt, nghe có vẻ vội vàng, giống như tiếng mèo kêu vào mùa xuân.
Tưởng Chính mυ"ŧ mạnh vài lần, sau đó nghĩ đến làn da mềm mại của cô, rốt cuộc anh cũng mềm lòng mà chỉ dịu dàng liếʍ nó.
Sầm Tang cảm thấy toàn thân nóng bừng, hơi thở cũng rối loạn theo từng động tác của anh.
Môi lưỡi nóng bỏng lướt qua đầu vυ" truyền đến đầu óc Sầm Tang, kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến cô không ngừng run rẩy. Cô vươn tay đẩy Tưởng Chính nhưng cánh tay lại mềm nhũn mất sức, người không biết nhìn thấy sẽ tưởng rằng cô nghiện mà còn ngại.
Đàn ông luôn mạnh mẽ trong chuyện này, không bao lâu sau, Sầm Tang đã bị anh hôn đến nỗi cả người mềm nhũn, chỉ có thể ôm chặt cổ anh mới không bị ngã xuống.
“Ở đây, hay là về phòng?” Tưởng Chính cắn vành tai cô, thở hổn hển hỏi.
“Anh không mệt hả?” Sầm Tang cảm thấy đã mấy ngày nghỉ ngơi không đủ, không phải là nên đi ngủ trước hay sao?
“Anh không ngại lại mệt hơn nữa.”
Dứt lời, nơi áp sát vào dưới người cô cũng đẩy về phía trước, tràn đầy ý muốn xâm lược.
Gò má Sầm Tang đỏ ửng như rặng mây hồng, váy xõa tung để lộ làn da trắng như tuyết, cô nhắm mắt lại không dám nhìn Tưởng Chính.
“Không nói thì ở đây nhé?” Tưởng Chính nở nụ cười trầm thấp, bàn tay duỗi vào dưới váy, vuốt ve khu vườn bí mật khiến anh điên cuồng kia.
“Đừng mà ~ về phòng đi, không được ở đây...”
Sầm Tang thầm mắng người đàn ông này được voi đòi tiên, cô đẩy tay anh không cho anh tiếp tục dò xét: “Ưm ~” Nhưng cô vẫn không nhịn được mà rên khẽ khi bị anh kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
“Hay là vào trước rồi lại về phòng?”’
Tưởng Chính cảm thấy người trong ngực quá mềm mại, rất nóng lòng muốn tiến vào trong cô. Bây giờ anh lại ghét biệt thự nhà mình quá lớn, đường quá xa, mà anh thì không thể chờ được nữa.
Không đợi Sầm Tang đồng ý, anh đã duỗi tay kéo qυầи ɭóŧ của cô rồi lại nhanh chóng tụt quần mình xuống, giải phóng cậu anh em đang đau nhức.
“Đừng! Em muốn về phòng!”
Sầm Tang sẽ không cho anh thành công dễ dàng như vậy, cô lắc người né tránh lửa nóng đang rục rịch kia. Nhớ đến lần trước ở phòng khách, khi cô xin được uống nước, chỉ đoạn đường ngắn thôi mà thật sự muốn lấy nửa cái mạng của cô luôn rồi. Bây giờ từ tầng một đến tầng hai, dựa theo phương pháp kia, cũng không biết còn chưa đến phòng ngủ ở tầng hai thì đã cao trào bao nhiêu lần rồi nữa.
Tưởng Chính thật sự bị giày vò không còn cách nào, “Chát chát”, anh đánh hai cái vào mông cô, nhấc người cô lên, nhanh chân đi về phía phòng ngủ trên tầng hai.
Anh đi rất nhanh, đôi môi mỏng mím chặt, cánh tay mạnh mẽ căng cứng. Sầm Tang tự nhiên vòng chân ôm eo anh, sau đó lại duỗi tay ôm cổ anh. Nhìn thấy dáng vẻ gấp gáp của người đàn ông khiến trong lòng cô rất vui vẻ, khóe môi cô hơi nhếch lên, cô còn không sợ chết mà kề sát cằm anh, vươn đầu lưỡi mềm mại liếʍ lên hầu kết gợi cảm.
“Hư ~”
Tiếng rêи ɾỉ của người đàn ông truyền đến từ trên đỉnh đầu, cô lập tức bị anh đẩy vào tường, hai chân bị ép phải mở ra, ©ôи th!t nóng hổi chen vào ŧıểυ huyện đang chảy nước của cô.
“Bé con xấu xa.” Anh cắn môi Sầm Tang, lời nói mơ hồ không rõ, sau đó không nhịn được mà thẳng hông va vào nơi đó của cô.
Mặc dù vẫn chưa thật sự đi vào nhưng đầu dươиɠ ѵậŧ khổng lồ cọ vào múi thịt vừa nhanh lại vừa mạnh.
Động tác đột ngột và thô bạo của Tưởng Chính mang đến kí©ɧ ŧɧí©ɧ khác thường cho Sầm Tang, đầu ngón tay vô thức siết chặt vai anh. Cô nhắm mắt lại, cắn chặt môi, cả người run rẩy cảm nhận kɧoáı ©ảʍ bên rìa cực khoái.
Nhưng Tưởng Chính lại nhiều lần lướt qua người cô chứ không cho cô được sung sướиɠ, cảm giác đau khổ không thể chạm tới này khiến Sầm Tang đỏ mắt: “Anh cố ý!” Cô đánh vào ngực Tưởng Chính, giống như mèo con đang giương nanh múa vuốt.
“Ừm, không sai, anh cố ý đó.”
Anh nói rất thản nhiên, sau đó lại đẩy hông đụng mạnh vài lần nhằm giảm bớt ham muốn sắp bùng nổ. Đột nhiên anh giảm tốc độ bước lên những bậc cuối cùng của cầu thang.
Ngược lại là Sầm Tang, cảm giác không được cao trào quá tra tấn cô rồi. Nơi đó bị anh chọc vài lần đã ướt đẫm, lỗ huyệt thèm thuồng chảy nước, cảm giác như những con kiến đang cắn xé bên trong, vừa trống rỗng lại ngứa ngáy, cô ước gì có thể lập tức bị anh lấp đầy.
Nên khi cả người vừa chạm vào chiếc giường mềm mại, cô lập tức đảo khách thành chủ, nhổm dậy đè Tưởng Chính dưới người mình. Cô run rẩy cầm dươиɠ ѵậŧ định ngồi xuống thì lại bị Tưởng Chính ngăn cản.
“Anh không muốn?” Sầm Tang ngước mắt trừng anh.
“Mang bao!” Tưởng Chính nghiến răng nói ra hai chữ này, anh không muốn Sầm Tang uống thuốc nữa. Anh lấy bao cao su trong ngăn kéo ở tủ đầu giường rồi ném cho cô.
Sầm Tang giữ chặt bao cao su mỏng tanh, vành tai đỏ bừng giống như khoai lang bỏng tay, cô ném trả cho Tưởng Chính: “Anh làm đi, em không biết.”
Nếu không biết thì sao mà làm được đây?
Tưởng Chính xé mở, lấy đồ vật bên trong ra rồi khéo léo mang vào. Sầm Tang nhìn gậy thịt đang mang bao mà ngơ ngác nhìn, không biết nên bắt đầu từ chỗ nào đây?
 

break
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Chỉ Mê Đội Trưởng Đội Bóng Rổ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc