Hoa huyệt chật hẹp bỗng nhiên bị lấp đầy, Lâm Kiều không nhịn được thoải mái rêи ɾỉ ra tiếng.
Sợ cô ban đầu “ăn” không tiêu, Giang Trạm trước tiên nhẹ nhàng ra vào, dâm thủy dính nhớp theo chỗ hai người đang giao hợp chảy xuống làm ga giường ẩm ướt một mảng.
“Ưm … a …”
Những tiếng rêи ɾỉ trong vô thức của Lâm Kiều như đang khiêu khiến sự kiềm chế trong anh. Tốc độ thắt lưng chuyển động thọc vào rút ra ngày càng nhanh.
Lâm Kiều bị đâm đến cơ thể lung lay không ổn định, ngón tay trắng bệch nắm chặt vào gối cùng ga trải giường, hai chân vắt trên vai anh vì ra vào quá mãnh liệt nên trượt xuống liền được anh nâng lên lại.
“Không … Không được … A … Ưm … Giang Trạm …”
Mắt Lâm Kiều đã híp lại một nửa, ánh mắt có chút mê man.
Lời thỉnh cầu của cô càng khiến động tác của người đàn ông trở nên mạnh mẽ hơn.
Giọng nói khàn khàn của Giang Trạm giống như xuân dược, cô có thể cảm nhận được hoa huyệt của mình thắt lại, chảy ra càng nhiều dâm dịch hơn khi nghe thấy giọng nói của anh.
Động tác của người đàn ông đột ngột dừng lại, chỉ di chuyển rất chậm khiến cô như từ trên cao rơi xuống đất.
“Ưm a …”
Lâm Kiều rũ mắt mơ màng nhìn anh, nhưng chỉ thấy ánh mắt cười như không cười của tên sói xám.
Cảm giác ngứa ngáy trong hoa huyệt càng dâng trào mãnh liệt, Lâm Kiều híp mắt nhìn người đàn ông, ngón tay cô đặt trên vai anh siết chặt, chỉ muốn anh nhanh chóng di chuyển.
“Giang Trạm….”
Cô mềm mại gọi tên anh, cặp mông trắng nõn bất giác vặn vẹo cọ xát muốn anh thêm thoải mái.
“Tự mình động đi.”
Như nhận được một lời chỉ dẫn, Lâm Kiều cắn môi bắt đầu chuyển động mông, cô run rẩy chống đỡ thân thể chậm rãi nâng lên ngồi xuống.
Ánh mắt Lâm Kiều mê ly nhìn vòm ngực gần trong gang tấc, theo hô hấp nặng nề của người đàn ông mà nhấp nhô lên xuống đầy gợi cảm, nhưng thu hút cô nhất vẫn là hai viên nhũ hoa.
Lâm Kiều không nhịn được liếʍ môi, cúi đầu mê muội dùng đầu lưỡi liếʍ mυ"ŧ chúng.
Cô không chút do dự ngậm lấy đầu vυ" vào trong miệng, làm theo động tác trước kia của Giang Trạm, đầu lưỡi đảo liếʍ xung quanh nhũ hoa, cảm nhận được thứ đó dần cứng lên trong miệng mình.
Tiếng thở dốc của người đàn ông trên đầu càng trở nên thô nặng hơn, không đợi Lâm Kiều ngẩng đầu lên liền bật dậy đè cô xuống dưới.
“Lá gan Kiều Kiều đúng là lớn ra không ít.”
Anh không ngờ Lâm Kiều có thể làm được đến bước này, suýt chút nữa rút vũ khí đầu hàng.
Thắt lưng anh mạnh mẽ va chạm, mỗi lần ra vào đều cắm vào vị trí sâu nhất trong hoa tâm mẫn cảm, qua mấy lần thọc ra rút vào, anh bị dòng nước nóng bỏng đánh úp liền nhanh chóng cao trào. Vào giây phút cuối cùng, người đàn ông đi ra ngoài, bắn tinh lên bụng cô.
Giang Trạm ôm chặt lấy cô như muốn khảm người con gái này vào trong cơ thể anh, để không ai có thể tìm thấy …